Bảy Ngày Ân Ái

Bảy Ngày Ân Ái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324913

Bình chọn: 7.00/10/491 lượt.

cho rằng có thể tự mình đi xa trong

giới diễn viên sao?"

Trong lúc nhất thời, nàng giật mình, chỉ ngây ngốc nhìn Tiểu

Vũ, nửa ngày không nói gì.

"Noãn Tâm à…"

Tiểu Vũ thấy thế, vỗ vai nàng, nói lời sâu xa: "Trong

làng giải trí này, thời gian chị ở đây lâu hơn em rất nhiều, có một số việc chị

cũng đã thấy nhiều. Vì sao trong một tuần nay, hầu như tất cả cơ hội đều tới

trước mặt em, nguyên nhân cũng là Hoắc tiên sinh? Bọn họ cho rằng đại gia đứng

sau em chính là Hoắc tiên sinh, mà em cũng sẽ là Ngu Ngọc thứ hai, thậm chí

thành tựu trong tương lai còn cao hơn cả Ngu Ngọc! Nhưng bây giờ em lại cự tuyệt

Hoắc tiên sinh, không có chút quan hệ gì với anh ta, em cho rằng bọn họ còn có

thể cho em cơ hội sao? Bọn họ sẽ cho rằng em không có chút giá trị lợi dụng

nào, sự việc trong nháy mắt sẽ trở nên rất gay go!"

Úc Noãn Tâm nhíu mày thật sâu, một suy nghĩ nhẹ nhàng xẹt

qua trong mắt.

"Tiểu Vũ, những cơ hội này tới thì tự nhiên sẽ tới, cho

dù mất đi em cũng không thể nói gì hơn. Nhưng mà em nghĩ đạo diễn Ôn Dương sẽ

không như vậy, dù sao thì anh ta cũng hoàn toàn không biết về chuyện em cùng Hoắc

tiên sinh mà."

"Chỉ mong là vậy, nếu như em tham gia quay bộ phim này

thì tất nhiên là chuyện tốt, nhưng cuối cùng chị cũng cho rằng mọi chuyện sẽ

không quá thuận lợi, chị thật sự thấy sợ."

Tiểu Vũ mang đầy bụng lo lắng còn chưa nói xong, một tràng

tiếng chuông điện thoại di động gấp gáp cắt ngang lời cô.

Cô cầm lấy điện thoại, vẻ mặt không kiên nhẫn, "Ai vậy?

Nói đi!"

Ôi trời, là ai không có mắt, vào lúc này mà gọi điện đến?

Tiếng nói gấp gáp truyền tới qua điện thoại, như là có chuyện

gì xảy ra, Tiểu Vũ bên này vừa nghe xong, trên gương mặt lập tức biểu lộ nghi

hoặc…

"Tiểu Vũ, làm sao vậy?" Thấy Tiểu Vũ cắt đứt điện

thoại xong, Úc Noãn Tâm vội vàng hỏi.

Tiểu Vũ nhìn nhìn điện thoại di động một chút, rồi nhìn về

phía Úc Noãn Tâm, trong mắt lộ vẻ khó hiểu, mang theo một chút nghi hoặc nói:

"Noãn Tâm, vừa rồi trợ lý gọi điện thoại tới nói rằng một

người tự xưng là mẹ em tìm đến công ty…"

Úc Noãn Tâm nghe vậy xong, cả người run lên, đôi mắt đẹp đột

nhiên trở nên đờ đẫn, trong phút chốc giống như búp bê thủy tinh mất đi tất cả

linh hồn trên sân khấu…

Ánh mặt trời dường như trong nháy mắt mất đi màu sắc…

"Mẹ…"

Trong căn nhà xinh đẹp, Úc Noãn Tâm thoáng cái đã quỳ gối

trên mặt đất, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống."Con xin lỗi…"

Ba chữ này nàng đã muốn nói từ rất lâu, ba năm trước nàng đã

muốn nói rồi.

"Con à, con làm cái gì vậy, mau đứng lên, ngoan!"

Trong mắt bà Úc mang theo sự đau xót sâu sắc, vội vã nâng Úc Noãn Tâm đứng dậy,

cùng ngồi lên sô pha.

Ba năm trước đây, sự ra đi không từ biệt của đứa con gái này

thực làm cha mẹ một đêm bạc đầu lo lắng. Bọn họ không biết rốt cục con gái mình

đã xảy ra chuyện gì, mà trong ngày hôn lễ hôm ấy lại không thấy tăm hơi. Chuyện

vốn là vui mừng biến thành kinh hoàng. Bọn họ hầu như đã đi đến tất cả những

nơi Úc Noãn Tâm có thể đến, nhưng thế nào cũng không tìm được nàng.

Ba năm nay, bọn họ nghĩ tất cả các biện pháp, nhưng cuối

cùng nhận được một lá thư của con gái mà đau lòng không ngớt. Nội dung trên thư

rất đơn giản, con gái hủy bỏ hôn lễ, còn về nguyên nhân thì xin họ không nên tiếp

tục hỏi, hơn nữa nàng muốn khuây khỏa, xin bọn họ không nên lo lắng.

Cứ như vậy…

Mãi cho tới hôm nay, rốt cục bà Úc mới gặp được con gái.

"Mẹ, mẹ già đi rất nhiều, đều do con, đều là con không

tốt, để ba mẹ lo lắng cho con như thế…" Cổ họng Úc Noãn Tâm như nghẹn lại,

nước mắt như chuỗi trân châu bị đứt, từng hạt từng hạt rơi xuống sô pha.

"Con gái ngốc, con là khúc thịt trên người mẹ lấy xuống,

cho dù là con làm đúng hay không đúng, mẹ đều sẽ không trách con, hơn nữa mẹ

tin tưởng con gái mẹ nhất định là đã gặp phải chuyện gì khi đó mới có thể đưa

ra quyết định này, dù sao con yêu Lăng Thần như vậy…"

Giọng của bà Úc cũng nghẹn ngào. "Chỉ là đứa con này,

cho dù là trời có sập xuống cũng không nên bỏ nhà mà trốn đi chứ, chuyện lớn đến

đâu cũng còn có ba mẹ đây, vì sao lại không nói cho ba mẹ một tiếng?"

"Mẹ…"

"Con gái à, con biết không, khi Lăng Thần nhìn thấy thư

từ hôn của con xong, thoáng cái liền tiều tụy đi rất nhiều. Mẹ chưa từng thấy

nó thương tâm như vậy. Nếu con có chuyện gì không thể nói cùng cha mẹ, vậy con

có thế nói cho Lăng Thần. Nó yêu con như vậy, quan tâm lo lắng cho con như vậy,

con không nên có chuyện lừa gạt nó mới phải. Nó cả tháng đều không đến công ty,

cả ngày nhốt mình trong phòng…" Bà Úc vừa lau nước mắt vừa kể rõ mọi chuyện.

Đau đớn day dứt đột nhiên nổi lên, lập tức lan truyền bằng tốc

độ nhanh nhất tới các tế bào trong thân thể của Úc Noãn Tâm, thậm chí ngay cả

dòng chảy của mạch máu cũng đều đang gào thét đau đớn.

Nàng vô thức đè tay lên miệng, nhưng dù sao cũng không áp chế

được nỗi đau đớn ép vào trong tim kia…

Nhiều năm như vậy, nàng vẫn không quên được người đàn ông

này, quên không được giọng nói dịu dàng của anh ở bên tai, quên không được dáng

vẻ săn sóc của anh, cũng quên không được mỗi một gợn só


XtGem Forum catalog