Old school Swatch Watches
Bảy Ngày Ân Ái

Bảy Ngày Ân Ái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324295

Bình chọn: 7.5.00/10/429 lượt.

tai. "Úc Noãn Tâm,

mày làm như vậy thì có gì khác với những người khác? Để vượt qua khó khăn trước

mắt, liền bán đứng thân thể của chính mình? Bình thường mày coi thường cách làm

của các minh tinh khác, bây giờ mày và bọn họ có gì khác nhau đâu?"

Từ dưới đáy lòng, hai giọng nói không ngừng hò hét quấn quít

lấy nàng, nàng đè mạnh lồng ngực, nhưng làm sao cũng không đè nén được sự kinh

hoàng không thôi của trái tim.

Làm sao bây giờ? Nàng còn muốn tiếp tục đi xuống phía dưới nữa

không?

Nàng cảm thấy hàm răng đều run lên, gương mặt tuyệt đẹp dần

dần trở nên tái nhợt.

"Tiểu thư, cô không có việc gì chứ?" Hai người phục

vụ đi ngang qua, có một người trong đó quan tâm hỏi thăm.

Úc Noãn Tâm nhẹ nhàng lắc đầu. "Không có việc gì!"

Người phục vụ nhìn nàng hồ nghi, lễ phép dặn dò rồi sau đó rời

đi.

"Tôi thấy cô ta hơi quen mắt, hình như là gặp qua trên

tivi."

"Trí nhớ của cậu quả thật không sai, cô ta đúng là Úc

Noãn Tâm, mấy ngày nay trên tin tức giải trí đều có đề cập huyên náo xôn xao về

cô ta. Đầu năm nay không biết là vì sao mà lại để nổi tiếng vì dính dáng đến cả

loại tai tiếng này."

"Đúng, tôi nhớ ra rồi, thì ra là Úc Noãn Tâm, người như

thế nào lại còn đẹp hơn cả trên Tivi."

Người phục vụ nói nhỏ giọng, nhưng cũng khẽ phiêu vẳng vào

tai Úc Noãn Tâm, làm sắc mặt nàng càng xấu đi.

Úc Noãn Tâm bỗng nắm chặt tay.

"Úc Noãn Tâm, bây giờ mày còn quật cường cái gì? Đi vào

đây nghĩa là ném toàn bộ tôn nghiêm ra sau đầu, vậy mà còn do dự sao? Mày cho

là mày còn có lựa chọn khác sao?"

Nàng khó khăn hít một hơi để đấu tranh tư tưởng, rồi nhanh

chóng cầm hộp đồ trang sức, lấy toàn bộ dũng khí đi ra góc.

Lúc này đây, Úc Noãn Tâm nghĩ bản thân mình đã dùng hết dũng

khí và sức lực của cả một đời.

Lúc đến gần vị trí của Hoắc Thiên Kình, Úc Noãn Tâm giật

mình phát hiện, thì ra bốn phía cách hắn không xa đều có các vệ sĩ mặc đồ Tây,

đi giày da, lộ vẻ tinh nhuệ khí thế.

Khi nàng còn chưa tới gần người đàn ông ngồi cạnh cửa sổ,

thì hai trong số các vệ sĩ liền tiến lên ngăn cản nàng.

"Tiểu thư, mời chuyển sang ngồi chỗ khác!" Một người

vệ sĩ trong số đó lạnh lùng mở miệng nói.

Úc Noãn Tâm cắn cắn môi, âm thầm hít sâu một hơi, sau đó thốt

lên giọng nói đúng mực, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

"Tôi đến để tìm Hoắc tiên sinh!"

Giọng nói của nàng rất hay, như một cây hoa tường vi trong

bóng đêm, kiên cường nhưng có một tia run rẩy khó phát hiện

Người đàn ông ngồi tại bàn café dường như là không có chút động

tĩnh nào, chỉ chăm chú nhìn bóng đêm ở bên dưới, rõ ràng là chuyện xung quanh

không khiến cho hắn quan tâm. Úc Noãn Tâm chỉ thấy được bóng lưng cao lớn của hắn.

"Xin lỗi tiểu thư, đêm nay Hoắc tiên sinh không gặp

khách, mời lập tức rời khỏi đây!"

Dường như vệ sĩ đã nhìn quen loại đàn bà chủ động đưa đến cửa

này, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

Hơi thở Úc Noãn Tâm trở nên hơi gấp gáp, hai tay lại đặt bên

hông lần nữa. Không được! Nàng tuyệt đối không thể rời đi như thế này, nàng nhất

định phải thành công!

"Trên tay tôi là một vật của Hoắc tiên sinh, chỉ là

thành tâm đến đây trả mà thôi, lẽ nào mấy người đàn ông to lớn các anh còn sợ một

thiếu nữ yếu đuối như tôi gây thương tích cho Hoắc tiên sinh nhà các anh sao?

Ngay cả đàn bà cũng sợ không đối phó được, vệ sĩ như vậy không có cũng chẳng

sao!"

Nàng cố ý nâng giọng, đôi mắt đẹp đảo đến người đàn ông cách

đó không xa đang ngắm cảnh đêm. Bằng bất cứ giá nào, cho dù kết quả không tốt,

ít nhất nàng cũng phải khiến Hoắc Thiên Kình chú ý đến mình mới được.

"Cô…"

Bọn vệ sĩ không nghĩ tới người phụ nữ này lại mỏ nhọn lợi hại

như vậy, vừa định nói lại bị một giọng trầm thấp cắt ngang…

"Để cô ta tới, những người khác lui ra!"

"Vâng, Hoắc tiên sinh!"

Bọn vệ sĩ lập tức cung kính lui về vị trí cũ.

Những chướng ngại vật trước mặt Úc Noãn Tâm vừa biến mất, cảm

giác khẩn trương vừa rồi lại trở về, nàng đứng tại chỗ chưa hề di chuyển, hô hấp

khó khăn.

"Sao? Có dũng khí chất vấn vệ sĩ của ta, lại không có

dũng khí đi tới ư?"

Giọng nói của người đàn ông trầm thấp mà thuần hậu lại vang

lên lần nữa, nhưng khác với vừa rồi là mang theo một tia châm chọc, ngay sau đó

hắn chậm rãi khuấy cà phê…

Một gương mặt anh tuấn lộ ra, đủ để có thể mê đảo chúng

sinh. Các đường nét sâu, chỗ nào cũng đều lộ ra khí thế vương giả cao cao tại

thượng, đôi mắt lạnh lùng kiêu ngạo lộ ra ánh thâm sâu khó lường nhìn về phía

khuôn mặt nhỏ nhắn đang tái nhợt của Úc Noãn Tâm, lơ đãng lấp lánh vẻ đùa cợt.

Lòng Úc Noãn Tâm hoảng hốt.

"Ngồi đi!" Hắn chỉ ghế đối diện, lời nói cực kì

quyền uy.

Úc Noãn Tâm không có đường lui, trước ánh mắt chăm chú của hắn,

nàng tiến đến, không khó mà cảm giác được cặp mắt kia rốt cục có bao nhiêu nóng

bỏng.

Một áp lực không hiểu đột nhiên kéo tới, làm nàng thiếu chút

nữa hít thở không thông.

Đây là lần đầu tiên nàng chính thức gặp mặt hắn, đúng là

nhìn hắn không khó để có thể cảm nhận được loại quyền uy và khí thế khống chế

chúng sinh đến từ trên người hắn.

Hoắc Thiên Kình không mở miệng nữa, đôi mắt ưng nhì