
lần nữa nhìn về
phía cô bé, mở miệng trầm giọng hỏi: "Cô và cô ta biết nhau sao?"
Giọng nói hắn trầm thấp, nghe hay vô cùng.
Bàn tay đang nắm thả lỏng một chút, cô bé nhân cơ hội đó, đẩy
bả vai hắn một cái, trốn ra đằng sau Úc Noãn Tâm, Úc Noãn Tâm có chút giật
mình, nàng không khó nhận ra sự run rẩy ở phía sau.
Đôi mắt xanh lục của hắn đột nhiên nheo lại, nổi lên ánh tức
giận, lạnh giọng quát lên với thủ hạ: "Mang tiểu thư trở về!"
"Vâng!"
Hai gã vệ sĩ trong số đó tiến lên, đi tới trước mặt cô bé,
giọng nói nghe rất cung kính, "Tiểu thư, chúng ta trở về đi!" Nói
xong liền hai bên trái phải nắm lấy nàng.
"Buông! Buông tôi ra! Tôi không về!"
"Này" Úc Noãn Tâm lôi kéo bọn họ, tức giận quát:
"Các ngươi là cướp sao? Không buông tay ra là tôi báo cảnh sát đấy!"
"Tiểu thư" Giọng nói đàn ông trầm thấp vang lên, bất
ngờ nói: "Cái gì đó của cô bị rơi kìa."
Úc Noãn Tâm vô thức quay đầu lại, nhưng thấy người đàn ông
kia đã nhặt những bức ảnh trên mặt đất lên, ánh mắt lộ vẻ kì quái nhìn Úc Noãn
Tâm, nội dung trên bức ảnh làm hắn nhếch miệng một cái.
Trong lòng nàng kinh hãi, cực kỳ xấu hổ, ảnh chụp trong tay
hắn chính là những bức ảnh mát mẻ nàng lấy lại từ trong tay Hoắc Thiên Kình. Chắc
là vừa rơi xuống lúc lôi kéo, nàng liền bước lên phía trước, bất chấp ánh mắt
quái dị của người đàn ông kia, một tay đoạt lại những bức ảnh.
"Quả thực nên báo cảnh sát, tôi nghĩ vị tiểu thư này hắn
là cần giải thích với cảnh sát một chút về sự tồn tại của những bức ảnh."
Hắn không nhanh không chậm mở miệng, cặp mắt màu lục lộ vẻ lạnh lùng.
Úc Noãn Tâm hận không thể tìm chỗ mà chui vào trốn.
"Mang tiểu thư đi!" Hắn hững hờ liếc mắt về phía
sau Úc Noãn Tâm, ra lệnh một tiếng.
"Tôi không về, bức nữa thì tôi chết cho xem!" Cô
bé liều mạng giãy giụa
Úc Noãn Tâm trong lòng một hồi kinh hãi.
Nàng thấy người đàn ông chậm rãi đi tới trước mặt cô bé, nắm
lấy cằm của cô, lạnh lẽo nhả từng chữ:
"Không nên giận dỗi với ta!" Nói xong, cánh tay rắn
chắc giơ lên, Úc Noãn Tâm chưa kịp có phản ứng gì, chỉ thấy hắn đã nhanh chóng
chộp lấy.
Cô bé kêu lên một tiếng đau đớn, sau một khắc, thân thể của
cô mềm mại rơi vào trong lòng của người đàn ông kia.
Vừa rồi còn giống như con báo con nhưng lúc này cô bé đã trở
thành một chú cừu nhỏ lặng yên không một tiếng động, nhìn vào đôi mắt màu xanh
lục của nam nhân, Úc Noãn Tâm vô ý phát hiện ra, trong đáy mắt sâu thẳm của hắn
lại nổi lên một tia nhu tình…
Hắn không nói một lời ôm lấy cô bé, sải bước ra khỏi thang
máy, một đám tùy tùng đi theo, tiếng báo động rốt cuộc biến mất, cửa thang máy
một lần nữa chậm rãi đóng lại, che khuất bóng lưng sùng sững của người đàn ông
kia…
Tức giận trong lòng Úc Noãn Tâm tựa như quả bóng, thoáng cái
xụi lơ trên mặt đất, chỉ có thể tựa ở cửa thang máy mà thở hổn hển, cái lạnh của
kim loại khiến nàng tìm lại được một chút cảm giác hiện thực.
Rốt cuộc đây là một thế giới gì? Người đàn ông kia là ai? Vì
sao đàn ông luôn luôn thích làm mọi chuyện theo ý của mình? Lẽ nào trong lòng bọn
họ sẽ không có thương lượng và lý giải, chỉ có ép buộc và bá đạo mà thôi?
Hoắc Thiên Kình là cái kiểu này, người đàn ông vừa rồi cũng
là cái kiểu này, cô bé kia dường như chính là hình ảnh thu nhỏ của nàng, chỉ có
điều, cô ta có dũng khí, ít nhất cô ta cũng đã thử bỏ trốn…
Còn chính nàng thì sao? Có thể thoát được không?
Nàng khẽ bật khóc, trút bỏ kiềm nén trong lòng, nàng nhớ rõ
mình đã ở dưới thân Hoắc Thiên Kình mà vô sỉ cầu hoan hết lần này đến lần khác
như thế nào, Úc Noãn Tâm cảm thấy mình rất xấu xa, rất dơ bẩn, làm ra loại chuyện
này ở sau lưng Tả Lăng Thần, một áp lực rất lớn chèn lên ngực khiến nàng suýt nữa
không thở nổi.
Hiện thực tàn nhẫn gắt gao vây khốn nàng, giống như một xoáy
nước lớn khiến nàng vô lực phản kháng.
Toàn thân mang theo cảm giác mệt mỏi cùng đau nhức cực độ,
Úc Noãn Tâm không muốn làm gì cả, nhắm mắt lại, nước mắt từng giọt lại từng giọt
lặng lẽ rơi xuống.
Kế hoạch "Xây dựng thành phố hoàn mỹ" do chính phủ
khởi xướng, với mục đích cải thiện cảnh quan thành phố, xây dựng lại các khu
công nghiệp nhằm bảo vệ môi trường, Trên thực tế, "Kiến thiết thành phố
hoàn mỹ"là một thành phố không có khói bụi, trong diện tích đất rộng lớn
như vậy, toàn bộ đều chọn dùng năng lượng mặt trời làm năng lượng tiêu thụ, ở
đó không có ô nhiễm, chỉ có cây xanh nối tiếp nhau cùng bầu trời xanh thẳm.
Nguồn vốn để xây dựng thành phố hoàn mỹ này chắc chắn là rất
khổng lồ, chỉ là giai đoạn tiền kỳ mà đã phải đầu tư vào đó nguồn tài chính lên
đến 600 tỷ, nhưng cũng là, nếu một ngày đầu tư có khả quan, thì nhất định sẽ
thu được lợi nhuận rất cao.
Bóng đêm bao phủ toàn bộ thành phố, nhưng bóng đêm đang
buông xuống cũng không che được các hoạt động thương mại đang được tiến hành.
Cuộc đấu thầu "Xây dựng thành phố hoàn mỹ" rốt cuộc
đã được cử hành.
Phòng đấu thầu rộng hơn ngàn thước sớm đã ngồi đầy những người
trong thương giới, tuy nói cuộc đấu thầu lần này cuối cùng chỉ còn lại có Tả Thị
cùng Hoắc Thị, nhưng trận tranh