
chẳng có một
chút thời gian rỗi.
Kỳ nghỉ đông này đúng là không đủ để Trần Hiểu Quân xóa đi
thời điểm tự mình lên kế hoạch phát triển, tất nhiên cô vẫn chơi đùa rất vui vẻ,
trừ việc là mỗi ngày đều phải nhìn thấy quỷ đáng ghét và đụng mặt cái tên Bành
Hạo đã phá hủy cô danh dự bà mối của cô trong một lần họp lớp trung học, rồi lại
bị bạn học chọc ghẹo vì một tin đồn thất thiệt nào đó ở trường ra thì mọi thứ
còn lại đều trôi qua rất vui vẻ. Kì nghỉ đông trôi qua thật nhanh, thấm thoát
mà đã hết một tháng, các bạn học cũng lục tục trở về trường, Trần Hiểu Quân
cũng theo đại quân hồi trường mà về tới trường.
Ở trường Trần Hiểu Quân lại quay về với cuộc sống nhàn nhã
trước kia, còn Trình Hiểu Quân thì không được may mắn như vậy, chương trình học
của trường y rất nhiều mà áp lực cũng rất lớn, không cẩn thận một chút là bị thầy
giáo mắng nhiếc. Vì vậy Trình Hiểu Quân không có cách nào khác đành phải dồn
toàn bộ tinh thần và sức lực cho việc học, chỉ những lúc rảnh rỗi mới cố ý lẩn
quẩn quanh những nơi Trần Hiểu Quân có thể xuất hiện.
Chuyên ngành của Trình Hiểu Quân là ngoại khoa, chương trình
học quan trọng nhất của ngoại khoa là gì, kỹ năng quan trọng nhất của bác sĩ
khoa ngoại là gì, đương nhiên là làm phẫu thuật, mà cái này thì phải học ra
sao? Hiệu quả nhất chẳng còn gì ngoài thao tác trên thực tế, cho nên Trình Hiểu
Quân từ học kỳ đầu tiên năm nhất đã được học lý thuyết giải phẫu ngoại khoa, đến
cuối học kỳ hai thì được hướng dẫn kỹ thuật giải phẫu ngoại khoa, sau đó vào
năm hai thì bắt đầu thực hiện thao tác thực tế. Ban đầu nhà trường chắc chắn sẽ
không để cho học sinh thực hành thí nghiệm trên cơ thể sống, bất kỳ thứ gì muốn
nhận biết và nắm chắc cũng phải bắt đầu từ những điều cơ bản nhất, không phải cứ
hiểu rõ các bộ phận của cơ thể người là có thể lấy con người ta ra mà làm giải
phẫu, hơn nữa nhà trường cũng không thể có nhiều xác người cho sinh viên sinh
thực hành như vậy. Nền móng của thao tác thực tế, bước đầu tiên chính là giải
phẫu trên —— động vật.
Trình Hiểu Quân học cái gì cũng nhanh, hơn nữa cậu lại có
phương pháp học riêng thích hợp cho mình, tất cả chương trình học cậu đều đã học
nhuần nhuyễn, nhưng đến năm thứ hai đại học cậu mới phát hiện có một số việc vẫn
rất khó khăn, ví dụ môn giải phẫu chẳng hạn. Lúc mới bắt đầu thầy giáo để cho bọn
họ mổ cá, ếch nhái linh tinh…, Trình Hiểu Quân còn có thể tạm thời đối phó được,
dù sao thấy nhiều cũng có thể chịu được. Sau đó lại từ từ học đến giải phẫu chuột,
mèo, chó… Đến đây thì Trình Hiểu Quân không thể nào mà chịu nổi nữa, nhìn những
con vật đang còn sống bỏ mạng ở dưới lưỡi dao của mình… Cậu không thể nào chịu
được…
Trình Hiểu Quân là một người nội tâm rất yếu đuối, trước mỗi
lần tiến vào phòng thực hành giải phẫu trong lòng đều đã chuẩn bị tâm lý rất kỹ
càng, vậy mà cứ nhìn những con vật thật sự còn sống trước mắt là cậu lại không
nỡ ra tay, nhưng cậu cũng không phải là một người dễ dàng từ bỏ, mỗi lần vào
phòng giải phẫu đều phải chuẩn bị tâm lý rất lâu mới có thể xuống dao, sau khi
con đao được hạ xuống cậu luôn ép mình phải làm tốt hơn, nhưng vẫn có không ít
lần bởi vì không chịu nổi cảnh “Máu chảy đầm đìa” mà chạy ra khỏi phòng giải phẫu
tới nơi không có bóng người mà ói hết lần này đến lần khác.
Cho dù ở trước mặt người khác cậu có ra vẻ mình có thể làm
được, mình có thể làm được, nhưng sự kháng cự trong lòng nhiều khi cũng không
cách nào che dấu nổi, bạn cùng lớp kiêm cùng phòng Triệu Bân là người cảm nhận
sâu sắc nhất. Triệu Bân đã nhiều lần thấy Trình Hiểu Quân sau khi kết thúc thí
nghiệm lúc về ký túc liền chui vào trong phòng tắm ói rất lâu, cho đến khi
Trình Hiểu Quân sắc mặt tái nhợt từ trong phòng tắm bước ra ngoài, cậu ta cũng
không biết có nên an ủi Hiểu Quân hay không, bởi vì cho dù có bị khó chịu như vậy
thì Trình Hiểu Quân vẫn là người được thầy giáo khen là làm tốt nhất. Nói thật,
Triệu Bân rất khâm phục tính kiên trì của Trình Hiểu Quân, mỗi khi cậu nhìn
Trình Hiểu Quân từ đằng sau lại liên tưởng đến nếu như Trình Hiểu Quân kiên
trì, có lẽ không có chuyện gì là cậu ấy không làm được. Nhưng tình huống như thế
cứ xuất hiện quá nhiều và quá lâu, Triệu Bân cũng nhìn không được mà lo lắng đi
đến cửa phòng tắm coi chừng, nửa giờ sau Trình Hiểu Quân cuối cùng cũng từ
phòng tắm bước ra, Triệu Bân lo lắng ngó chừng người nào đó bước chân đang lảo
đảo:
“Trình Hiểu Quân, cậu không cần phải ép mình làm những chuyện
mà cậu cảm thấy khó chịu, ngày hôm qua chịu đựng, hôm nay cũng chịu đựng, vậy
còn ngày mai thì sao, có chịu nỗi không? Rồi những ngày sau đó nữa thì làm sao
đây? Cậu có biết cho dù không tính đến chuyện bây giờ cậu có thể chịu được, sau
này cậu phải làm sao mà chịu được hả?”
“Cậu không cần lo lắng đâu, lâu rồi cũng thành quen mà.”
Trình Hiểu Quân sắc mặt tái nhợt nằm ở trên giường.
“Lâu rồi thành quen?” Triệu Bân không biết nên tin hay không
nên tin những lời này của Trình Hiểu Quân: “Cậu có thấy Tiểu Diệp nhát gan
không dám cầm dao mổ của lớp chúng ta kh