Snack's 1967
Bá Nữ Khiêm Quân

Bá Nữ Khiêm Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324560

Bình chọn: 9.5.00/10/456 lượt.


mất tới ba phút đồng hồ thì đã về đến nhà.

“Quân Quân, tới nhà anh đi tối nay mẹ về vừa hay có thể ăn

cơm cùng chúng ta.” Bước tới lầu dưới Trình Hiểu Quân liền nói.

“Tối nay ba em cũng ở nhà, chúng ta đã nấu xong có thể gọi

dì tới cùng ăn!” Trần Hiểu Quân muốn về nhà mình nấu nướng, thấy Trình Hiểu

Quân còn muốn nói tiếp Trần Hiểu Quân trực tiếp trừng mắt không cho anh từ chối,

“Anh, không được phép phản đối!”

Trình Hiểu Quân đem lời định nói nuốt vào bụng, vốn là hôm

nay định nhắn mẹ về sớm một chút rồi cùng nhau ăn cơm, mẹ lại bảo hôm nay về

cùng với bác Trần, cũng tốt, hai người đã về cùng nhau rồi thì cũng không cần

phải báo trước nữa.

Trần Hiểu Quân mở cửa: “A, ba ơi ba về chưa, hình như còn có

khách?” Trần Hiểu Quân thấy có đôi giầy cạnh cửa liền nhìn quanh nhà.

“Quân Quân…” Trình Hiểu Quân nhận ra đôi giày này, hai người

hẳn là sẽ không về nhanh đến vậy chứ.

“Anh thất thần cái gì vậy, đi vào thôi!” Đối với tốc độ chậm

chạp của Trình Hiểu Quân, Trần Hiểu Quân tỏ vẻ bất mãn, “Em đói bụng lắm rồi.”

Trình Hiểu Quân không muốn để Trần Hiểu Quân chịu ủy khuất,

tất nhiên cho dù là đói bụng cũng không được, anh lập tức tháo giày vào bếp đặt

đồ ăn xuống: “Anh làm ngay đây.” Động tác nhanh nhẹn nên anh đã bỏ qua điều bất

thường là tuy có người ở nhà nhưng lại không trông thấy ai.

Trình Hiểu Quân đem đồ ăn mua về bỏ vào tủ lạnh lại thấy Trần

Hiểu Quân đứng bên ngoài không nhúc nhích không biết đang nhìn cái gì: “Quân

Quân…?”

Trần Hiểu Quân nghe thấy Trình Hiểu Quân ở gọi mình thì lập

tức lấy tay che miệng anh, một tay đặt ở trên môi nhẹ giọng nói: “Suỵt, đừng

nói gì!”

Trình Hiểu Quân nghi ngờ, đưa ánh mắt về phía Trần Hiểu Quân

nhìn lúc nãy, nhất thời đôi mắt cũng mở to hơn rất nhiều so với bình thường,

bác Trần và mẹ ở trong phòng… Kéo bàn tay của Trần Hiểu Quân đang che miệng

mình xuống: “Quân Quân…”

Trần Hiểu Quân cũng không đợi Trình Hiểu Quân nói hết câu liền

kéo anh đến phòng bếp bắt đầu thu dọn đồ đạc.

“Quân Quân, không phải em đói bụng sao, tại sao lại lấy những

thứ này ra?” Trình Hiểu Quân chứng kiến một màn vừa rồi cho nên cố ý đè thấp giọng

nói xuống.

“Còn có thể làm nữa sao nữa?” Trần Hiểu Quân nhìn thoáng qua

Trình Hiểu Quân trách cứ rồi lại tiếp tục lấy đồ, “Chúng ta đến nhà anh nấu

cơm, nơi này… để lại cho ba và dì!”

Câu này hình như không thích hợp với tình huống bây giờ, vì

sao Quân Quân lại phản ứng như vậy…

“Đừng đứng ngốc ở đó nữa, đi thôi!” Trình Hiểu Quân còn

đang lo lắng Trần Hiểu Quân đã cầm lấy đồ kéo anh rón rén bước ra.

“Quân Quân…” Chuyện này lại càng kỳ lạ, “Em biết…”

Trần Hiểu Quân không biết hưng phấn điều gì vội vàng kéo

Trình Hiểu Quân đi xuống lầu dưới: “Chúng ta tới nhà anh trước rồi hẵng nói.”

Trình Hiểu Quân không thể làm gì khác hơn là im lặng, xem chừng

mình đã lo lắng dư thừa.

Sau khi bước vào nhà Trình Hiểu Quân, Trần Hiểu Quân yên ổn

ngồi trên ghế salon phòng khách lên tiếng hỏi Trình Hiểu Quân đang bận rộn

trong phòng bếp: “Em đã sớm nghi ngờ rồi mà! Hừ, quỷ đáng ghét, có phải anh đã

sớm biết rồi hay không?”

“Cái gì?” Trình Hiểu Quân bận làm cá nên không hiểu Trần Hiểu

Quân đang hỏi chuyện gì.

“Còn hỏi cái gì nữa?” Trần Hiểu Quân bước tới cửa phòng bếp,

“Là chuyện của ba và dì, anh nhất định đã biết từ trước, ngày đó ở Lệ Đô em đã

thấy là lạ, đáng lẽ em phải sớm nhận ra chuyện này chứ, thế mà mãi đến bây giờ

mới biết…”

“Quân Quân…” Trình Hiểu Quân buông con dao trên tay xuống

xoay người lại, “Em, để ý chuyện mẹ và bác Trần ở bên nhau hay sao?”

“Để ý?” Trần Hiểu Quân nhíu hàng lông mày, “Em để ý cái gì,

như vậy không phải rất tốt ư, hay là anh muốn phá đám?”

Phá đám? Trình Hiểu Quân than thở, làm sao có thể thế được,

không biết vì sao Quân Quân lại nghĩ như vậy: “Dĩ nhiên là không, anh rất vui vì

mẹ có thể tìm được hạnh phúc thêm một lần nữa. Em…”

Trần Hiểu Quân dựa vào cửa nhướng lông mày: “Chuyện này cũng

không tệ lắm!” Trần Hiểu Quân cười ha ha hai tiếng, “Dì bây giờ đã có thể là mẹ

của em, lúc nhỏ em đã rất muốn dì làm mẹ rồi, bây giờ rốt cuộc cũng thành sự thật,

thật tốt quá!”

Lúc nhỏ? Không phải Quân Quân vẫn luôn hi vọng mẹ cùng bác

Trần có thể ở bên nhau chứ? Nghĩ như vậy tâm trạng của Trình Hiểu Quân cũng thoải

mái không ít, lúc trước còn tưởng rằng sẽ phải giải thích chuyện này với Quân

Quân rất lâu mới có thể giải quyết được: “Quân Quân, em tới phòng khách ngồi một

lát đi, anh sẽ xong nhanh thôi.” Trần Hiểu Quân trong lòng vẫn còn đang vui vẻ

nghĩ đến chuyện vừa nói, liền đi tới phòng khách cũng quên mất việc mình phải

giúp Trình Hiểu Quân một tay.

Trình Hiểu Quân tiếp tục nấu cơm, khoảng 30 phút đồng hồ sau

đã làm xong năm món Trần Hiểu Quân muốn ăn. Hai người đem đồ ăn bưng lên bàn

bày biện, lúc ngồi xuống Trần Hiểu Quân lại cảm thấy bối rối: “Có nên gọi ba và

dì xuống dùng cơm không anh?”

Trình Hiểu Quân cũng không biết có nên gọi hai ông bố bà mẹ

xuống hay không, nếu hai người không muốn xuống mà lại đi gọi thì không phải sẽ

xấu hổ lắm sao, do dự mà trả lời: “Có lẽ không