Teya Salat
Áp Trại Tiểu Tình Nhân

Áp Trại Tiểu Tình Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321924

Bình chọn: 7.5.00/10/192 lượt.

ua là lòng tự ti của nàng đang quấy phá thôi.

“Nếu như nàng muốn phá chúng ta, ta tuyệt đối sẽ không tha

cho nàng! Ai muốn để cho ta không lấy được nàng, ta sẽ liều chết với

hắn!” Hỏa Vô Tình tức giận bất bình.

“Đồ nóng nảy, không được kích động.” Nàng vội vàng trấn an.

“Tiểu Tuyết, ta không phải là loại hoa tâm nam nhân, nàng nhất định phải tin tưởng ta!”

“Ta vẫn luôn tin tưởng ngươi.” Nàng thẹn thùng nói.

Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

“Vậy nàng càng phải gả cho ta. Bởi vì ta là một nam nhân tham muốn giữ lấy rất mạnh, nếu như ta yêu nàng sâu như vậy, ta nhất định

phải đem nàng chiếm thành của mình.” Hắn thâm tình nhìn nàng.

Ánh mắt của hắn đánh bại hết thảy, lời nói cũng không thể

biểu đạt được giờ khắc hạnh phúc này. Nàng có thể từ trên người của hắn, trong mắt của hắn cảm nhận được phần tình cảm chân thành, hắn là tâm

của nàng, tình yêu của nàng, linh hồn của nàng. . . . . .

Trời ạ! Nàng thật sự thương hắn!

“Không có ai nửa đêm bò trên giường nữ nhân cầu ái.” Nàng rưng rưng oán giận.

“Nửa đêm trèo tường rất cực khổ, nàng nên đáp ứng ta, có được hay không?” Hắn giống như tiểu nam hài vô lại.

“Ta không biết, giờ ta không thể nghĩ ── a!”

Hắn đột nhiên lật người, để cho nàng nằm ở trên người hắn. Nhưng hắn tay vẫn không buông nàng ra.

Nàng vừa tức vừa xấu hổ, “Ngươi lại muốn làm cái gì?”

Chỉ thấy trên khuôn mặt tuấn mỹ chậm rãi lộ ra nụ cười xấu xa, “Bồi nàng ngủ!”

“Không thể nào?”

“Có gì không thể? Dù sao ta cũng không có gì làm.”

“Không thể! Vạn nhất bị phát hiện ── Vô Tình, ngươi đừng sờ loạn. . . . . .”

Nàng muốn tránh thoát ngực của hắn, làm thế nào cũng tránh thoát không được.

Khuỷu tay của hắn là sắt sao? Thiên Diệp Tuyết chán nản nghĩ.

“Không nên đuổi ta đi. . . . . . Nàng không có ở bên cạnh ta, lâu rồi ta đã không được ngủ một giấc thật ngon.”

Lời của hắn làm nàng một hồi kinh ngạc, còn tưởng rằng mình nghe lầm.

Hai tay hắn càng vòng chặt nàng. “Tóm lại tối nay ta sẽ không đi. Ngủ đi!”

“Ngươi. . . . . .” Vô lại! “Nếu như bị gia nhân của ta phát

hiện, ta sẽ bị đánh chết!” Nếu như bị đại ca phát hiện bảo bối muội muội luôn luôn giữ mình trong sạch nằm trên giường nam nhân, không biết hắn

sẽ có bao nhiêu tức giận cùng đau lòng. . . . . .

“Nàng không phải là cũng yêu ta sao? Sao hiện tại lại hung dữ với ta?”

“Yêu ngươi là yêu ngươi, nhưng cũng không thể để ngươi phá hư danh tiết của ta.”

“Đừng sợ, đến lúc đó ta sẽ bảo vệ nàng . Hơn nữa. . . . . .

Danh tiết của nàng đã sớm bị ta phá hư.” Ngữ khí của hắn tựa hồ còn mang theo vẻ đắc ý.

“Ta không cần ngươi bảo vệ! Buông ta ra!” Nam nhân này đã được tiện nghi còn khoe mẽ!

“Phải không? Vậy nàng cứ tiếp tục kêu to, sẽ đưa đại ca nàng

tới. . . . . . Dù sao hắn nhất định sẽ ép ta cưới nàng, ta một chút cũng không sợ bị hắn bắt gặp.”

Như vậy sao được? !

Nhưng dường như hắn thật sự muốn cũng nàng dây dưa, chỉ thấy hắn lật người lại đè lên nàng.

“Tiểu Tuyết, ta lại muốn rồi. . . . . .”

Nàng còn không kịp kháng nghị, liền bị hắn ăn.

Quên đi . . . . . . Đối với tình yêu bất chấp đạo lý này, nàng có phản kháng như thế nào đi nữa cũng là vô ích . . . . . .

Sau trận kích tình, Hỏa Vô Tình thỏa mãn ôm Thiên Diệp Tuyết, vẻ mặt lười biếng, giống như hắc báo vừa ăn một bữa no nê.

Thiên Diệp Tuyết Tĩnh bình tĩnh lắng nghe tiếng tim đập của

hắn, như một bài hát ru, hơn nữa mới vừa rồi cuồng nhiệt kích tình, nàng ở trước ngực hắn tìm một vị trí thoải mái nhất, cả người thả lỏng trong ngực ấm áp, nhẹ nhàng ngủ.

Hỏa Vô Tình nhìn nàng thiên chân vô tà, ôn nhu vuốt mái tóc đen mềm, trong lòng tràn đầy rung động.

Khóe miệng hắn câu dẫn ra nụ cười hạnh phúc, nhẹ nhàng ở trên trán của nàng ấn xuống một cái hôn.

“Ta yêu nàng. . . . . .”

Hôm sau, trời vừa sáng ──

“Không được, ngươi phải nhanh đi đi.”

Trong phòng có hai người đang lôi kéo.

Thiên Diệp Tuyết dùng sức đẩy Hỏa Vô Tình, muốn đuổi hắn đi.

“Không muốn, ta còn chưa muốn đi.”

“Không được, đại ca ta gần đây quản ta rất chặt, nếu như bị hắn phát hiện, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

“Ta không sợ. Nếu không, nàng đi theo ta.”

“Không ──”

Nhưng vào lúc này, đột nhiên có người phá cửa vào.

“Bắt lấy hắn cho ta!”

Thiên Diệp Tuyết kinh hoảng mở to mắt, nhìn đại ca mang theo gia đinh xông tới. “Đại ca. . . . . .”

“Bắt dâm tặc này lại cho ta!”

“Không được. . . . . .”

Thiên Diệp Tuyết muốn ngăn cản nhưng không kịp, một nhóm người đã vây quanh bắt được Hỏa Vô Tình, đem hắn kéo ra ngoài phòng.

Hỏa Vô Tình cũng không đem những thứ tiểu lâu la này coi vào

đâu, nhưng hắn cũng không muốn rời đi, hắn muốn cùng Thiên Diệp Anh nói

chuyện một chút.

“Vô Tình, ngươi mau trốn đi!” Thiên Diệp Tuyết hốt hoảng kêu.

“Không, ta không trốn! Thiên đại ca, ta hi vọng huynh có thể đồng ý đem Tiểu Tuyết gả cho ta.”

Thiên Diệp Anh vừa nghe hắn nói như vậy, ánh mắt mở thật lớn.

“Đừng mơ tưởng ta sẽ đem muội muội bảo bối của ta gả cho sơn tặc ngươi!” Hắn cự tuyệt thẳng thừng.

“Ta sẽ cho nàng hạnh phúc ──”

“Ta không đồng ý!”

“Đại ca. . . . . .” Thiên Diệp Tuyết muốn chen miệng