
ả kích hơn,
cả người cũng sắp hôn mê bất tỉnh, “Quản đốc có tốt như tôi không? Cô
thế nhưng lại đi chọn một quản đốc mà không chọn tôi? Thư Ký Nguyên, có
phải là thị lực của cô xảy ra vấn đề gì không, hay là do gần đây bận
quá, khiến logic của cô trở nên không quá chính xác?” Hoặc căn bản là IQ bị giảm xuống, nên thần trí mới có thể mơ hồ như vậy!
Nghe thấy
lời nói không lễ phép của anh ta, khiến cho Nguyên Tiểu Thu nhất thời
một bụng đầy lửa giận. Kẹp tư liệu trong tay tầng tầng lớp lớp rơi
xuống, xác định chính mình rốt cuộc mình không có biện pháp tiếp tục
chịu đựng được con heo ngu ngốc này nữa, cô lên tiếng.
“Củng Thì
Thanh, tôi cực kỳ khẳng định thị lực và logic của tôi không có vấn đề
gì, anh ấy tuy rằng chỉ là một quản đốc, nhưng là những gì có trong đầu
anh ấy đều hữu dụng hơn anh, ít nhất, anh ấy nghe hiểu sự cự tuyệt của
người khác, mà không giống như anh đều đã nói rất nhiều lần mà lại vẫn
nghe không hiểu tiếng người, xin hỏi tôi trả lời như vậy đã được chưa?”
Chưa từng thấy qua Nguyên Tiểu Thư phát hỏa lớn như vậy, mặc dù vẻ mặt của
Củng Thì Thanh lúc trắng lúc xanh, nhưng vẫn cực kỳ thức thời không dám
nói thêm nửa câu, lập tức quay đầu bỏ chạy.
Thật sự không thể nói anh ta không có cốt khí, dù sao theo đuổi chỉ là nhất thời, sinh mệnh
mới là cả đời, nếu như tiếp tục ở lại đó chọc cô tức giận, ai biết cô có tức giận mà đánh anh ta hay không? Vậy anh ta sẽ mất nhiều hơn được
rồi.
Nhìn thang máy cuối cùng cũng mang tên ngốc kia đi, cảm xúc
còn đang tức giận của Nguyên Tiểu Thu mới hơi bình phục lại một chút,
còn chú ý tới Củng Trường Thanh hình như đã đứng ở bên ngoài phòng thư
ký từ lâu, có lẽ là đã nghe thấy hết đối thoại giữa cô và Củng Thì
Thanh.
“Tôi sẽ không giải thích.” Cô mở miệng đánh đòn phủ đầu.
Là cái tên ngu ngốc kia đến trêu chọc cô trước, bằng không cô mới sẽ không vì loại chuyện này mà phát hỏa.
Anh ta không sao cả nhún nhún vai, dường như là không có bất kỳ ý kiến gì về việc cô mắng Củng Thì Thanh.
“Tôi cũng chưa nói muốn cô giải thích.” Củng Trường Thanh cười yếu ớt. Cũng
là lúc phải có người dạy dỗ tên nhóc kia, nếu thư ký Nguyên có thể làm
thay, anh ta làm sao có thể có ý kiến.
“Vậy thì là có chuyện gì muốn giao đãi sao?” Giọng điệu của cô hòa hoãn một chút.
“Cũng không có gì, chỉ là vừa nghe thấy nơi này rất náo nhiệt, cho nên đi qua xem thử.
“Loại phương thức náo nhiệt này tôi thà rằng không muốn.” Nguyên Tiểu Thu lộ ra ánh mắt chán ghét.
“Tiểu Thu, nói thực ra, tuy Thì Thanh phong lưu một chút, nhưng bản chất cũng không tệ lắm, sao cô lại không suy xét đến nó?” Củng Trường Thanh thuận miệng hỏi, chính là chỉ có chính anh ta biết, thật ra bên trong này anh ta che giấu lòng riêng rất lớn.
Tiểu Thu là thư ký có năng lực nhất từ khi anh ta , không nói đến năng lực biết đưa đẩy và giải quyết công việc, chỉ là
Anh ta cho rằng cô bằng lòng ở tại chức thư ký, thật sự là quá đại tài tiểu dụng.
Có lẽ chính xác hơn mà nói, để một người đủ khả năng lãnh đạo một xí
nghiệp ngày ngày ở trong này chỉnh lý công văn, thay vì nói đại tài tiểu dụng, không bằng nói là một loại lãng phí. diễ⊰n✶đ⊱àn✶lê✶q⊱uý✶đ⊰ôn
Nếu như không gặp được vợ mình, có lẽ anh ta cũng suy xét đến chuyện theo
đuổi Tiểu Thu không chừng, dù sao cũng có đạo lý nước phù sa không chảy
vào ruộng người ngoài.
Cho nên đối với hành động theo đuổi Nguyên Tiểu Thu lúc không có việc gì làm của Thì Thanh, anh ta đều là mở một
mắt nhắm một mắt cho qua, chính là hi vọng em trai mình có thể thật sự
theo đuổi được Tiểu Thu, sau đó cùng nhau xây dựng công ty.
Chỉ có điều cái ước muốn này bây giờ xem ra chỉ có thể từ bỏ thôi!
“Tôi chỉ có thể nói rau xanh cải củ mỗi người một sở thích, anh ta không
phải đồ ăn của tôi, tôi cũng không có biện pháp.” Từ trước đến nay
Nguyên Tiểu Thu đều cực kỳ tin tưởng vào cảm giác của mình, điều kiện
hay vật chất bên ngoài gì gì đó tất cả đều không quan trọng, với cô mà
nói, có cảm giác hay không mới là trọng yếu.
Ví dụ như Sài Ngạn
Quân, lần đầu tiên nhìn thấy anh cô đã động lòng, lần thứ hai nhìn thấy
anh, cô đã có thể cực kỳ xác định nói, bọn họ có khả năng phát triển.
Cho nên, nếu lần đầu tiên nhìn thấy mà cảm giác đã không được tốt, sao còn muốn cô phải suy xét cái gì chứ?
“Phải không?” Củng Trường Thanh vòng về cái đề tài kia, “Vậy người bạn trai
cô vừa nhắc tới thì sao? Trước khi ra nước ngoài hình như tôi còn chưa
được nghe nói qua, sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện, không phải là cô chỉ tùy tiện tìm một người tới để gạt Thì Thanh đấy chứ?”
“Không phải! Chuyện có bạn trai là thật.” Hơn nữa còn là con gái anh dẫn đường.
Nếu như bọn họ mà biết chuyện này, không biết sẽ có cảm tưởng gì. Nguyên Tiểu Thu xấu bụng nghĩ. diễnđàn✪lê✪quýđôn
“Vậy chuyện quản đốc cũng không phải là nói bừa đúng không?” Củng Trường Thanh lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Sao tới bây giờ anh ta cũng chưa từng được nghe vợ nói qua, người bạn này của cô ấy khẩu vị lại ... đặc biệt như vậy.
“Ừ hừ! Ông chủ, nhìn tôi giống như là người sẽ tùy tiện nói bừa sao?” Liếc xéo anh