Snack's 1967
Ám Dục

Ám Dục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326820

Bình chọn: 9.5.00/10/682 lượt.

đã là buổi chiều.

Vẫn là cư xá với cầu thang hẹp đó, Nam Dạ Tước đỗ xe xong, bước theo phía sau Dung Ân.

Hoàn cảnh chỗ này cũng không tốt, không có thang máy, chỉ có thể đi bộ. Hai

bên vách tường đã ố vàng, các loại nhãn hiệu quảng cáo dán đầy phía

trên. Dung Ân còn chưa đi tới của liền nghe được tiếng ồn trong phòng

truyền đến.

Cô vội vàng đi lên. Bác gái hàng xóm nhìn thấy cô

vội kéo tay “Ân Ân, sao giờ cháu mới về? Mẹ cháu với người ta cãi nhau,

chúng ta gõ cửa thế nào bà ấy cũng không mở”.

Ngoài cửa vài người hàng xóm tụ tập. Dung Ân vội gõ cửa. “Mẹ, mẹ, mẹ mở cửa!”

Nghe được tiếng cô, bên trong liền có tiếng mở cửa, trước mắt rõ ràng là má

Lưu, Diêm phu nhân đang cãi vả hướng ra cửa, “ Dung Ân, rốt cục cũng gặp được cô…”

Người xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, Dung Ân vội chen vào, chân mày Nam Dạ Tước nhíu chặt, Diêm phu nhân căm tức đang ở giữa phòng.

Cửa bị đóng thật chặt, nhưng hàng xóm xem náo

nhiệt cũng không có tản đi. “Cậu kia chính là bạn trai con gái nhà bà

ấy, thật là xinh đẹp…”.

“Bà già mà hồ đồ, đàn ông nào có nói xinh đẹp, được gọi là đẹp trai a…”

“Ừ, đúng. So sánh với bác sĩ Tiểu Lưu kia còn đẹp trai hơn, bà Dung thật

tốt phúc, nhìn bộ dáng kia, chắc là người rất có tiền …”

Nam Dạ Tước đem đồ thả vào trên ghế sa lon, mẹ Dung tức giận hai tay run rẩy, anh tiến lên, chào hỏi “Bác gái”

“Dung Ân, chúng ta làm sao cũng tìm không được cô, thì ra là cô thật cùng hắn ở chung một chỗ, cô là yêu tinh hại người, nếu không phải tại cô, Việt

nó cũng sẽ không chết… ” không đợi mẹ Dung có phản ứng gì, Diêm phu

nhân liền bổ nhào tiến lên phía trước nói.

Mẹ Dung trời sinh

tính tình hiền lành, cũng không muốn cùng người ta cãi vả, có đôi khi

bị ủy khuất cũng tự mình chịu đựng, nhưng hôm nay bà không có ngồi yên. Bà chống gậy từ trên ghế salon đứng lên, “Diêm gia nhà các người làm

sao? Tại sao chuyện gì cũng đổ lên người con gái tôi? Bản thân tôi còn

muốn hỏi bà, bà nói Việt chết rồi, cái người chết lúc trước kia là ai,

nó muốn cùng Ân Ân đính hôn, rồi lại đổi ý, nói nhiều lời xúc phạm đến con gái tôi như vậy, Diêm gia nhà các người là đại gia đình lớn, bất kể Ân Ân nhà tôi dù sai thế nào, các người cũng không có thể dùng cách này làm tổn thương nó, con trai bà là bảo bối, con gái của tôi thì không

phải sao?”

Mẹ Dung kích động vạn phần, sắc mặt đỏ lên “Hôm nay,

các người lại đến loạn nhà tôi, Việt, đứa bé kia, tôi cũng rất quý nó,

tình cảm của hai đứa các người cũng biết, tôi lại hỏi bà, Việt nếu thành người sống thực vật, hai năm rồi… Các người tại sao không ai nói một

tiếng với Ân Ân? Ban đầu con gái của tôi vì đứa bé kia mất đi sống khổ

sống sở, gầy chỉ còn da bọc xương, các ngươi có ai thương xót nó không?

Người chia rẽ bọn trẻ không ai khác, chính là các người…”

“Bà —— ” Diêm phu nhân đưa tay phải ra, chỉ thẳng vào hai người, “Bà biết cái

gì? Hiện tại Việt chết rồi, nói gì cũng đã muộn, Dung Ân, cô lại còn đem người đàn ông này về nhà, cô thật sự là muốn cho Việt chết không nhắm

mắt sao?”

Dung Ân hốc mắt đỏ bừng, mẹ Dung trách móc nói, “Bà

cũng biết muộn sao? Ban đầu khi Việt thành người sống thực vật các người tại sao không nói, ít nhất để cho Ân Ân còn có chút hi vọng…”

Diêm phu nhân còn muốn nói điều gì, bộ dạng tôn quý kia hoàn toàn không thấy.

“Ân Ân, em dẫn bác gái vào trước đi. ” Nam Dạ Tước nhìn Dung Ân nói.

“Mẹ, chúng ta vào phòng trước!” Dung Ân vô lực phản ứng, chỉ đành phải đỡ mẹ vịn đi vào. Phía ngoài còn đang ầm ĩ, cũng là Diêm phu nhân chất vấn,

chẳng qua là thanh âm kia càng ngày càng yếu, đợi Nam Dạ Tước gõ vang

cửa phòng, lúc Dung Ândẫn theo mẹ đi ra ngoài, bên ngoài yên tĩnh đã

khôi phục, mọi người cũng đi hết.

Nhất định là, bị Nam Dạ Tước uy hiếp và đe dọa, bằng không theo tính tình Diêm phu nhân, nào có thể dễ dàng bỏ qua như vậy.

Sắc mặt mẹ Dung lúc này mới khá hơn chút, Dung Ân đỡ mẹ xuống đến phòng

khách, Nam Dạ Tước ngắm nhìn bốn phía, lúc này mới phát hiện căn nhà này thật rất nhỏ, phòng khách bày cái bàn ăn cơm, cùng với ghế sa lon nhỏ

hẹp phía sau, người bước đi, cơ hồ là khá chật chội.

“Ân Ân, vị này là…”

Dung Ân không biết nên giới thiệu làm sao, Nam Dạ Tước cũng không cảm thấy có gì lúng túng “Bác gái, xin chào.”

“Được được, cậu mau ngồi đi. ” Mẹ Dung thật ra thì đã sớm nhận ra gương mặt

này, Diêm gia gặp chuyện không may về sau, trên báo chí trang đầu cũng

là hình Nam Dạ Tước, bà cũng biết đó là một giám đốc của một công ty

lớn. Những điều kia trên báo chí nói bà vốn là không tin, hôm nay thấy

Dung Ân đưa về, lại không thể không tin.

Nam Dạ Tước thân ảnh cao lớn ngồi ở trên ghế salon, càng làm phòng khách này lộ ra vẻ nhỏ hẹp cùng chật chội.

Sau khi Dung Ân đưa anh vào chỗ ngồi, cũng không có để ý tới, mà là xắn

lên tay áo bắt đầu thu dọn phòng. Thật ra mẹ Dung cũng không hi vọng

Dung Ân vẫn đắm chìm trong đoạn tình cảm kia cùng Diêm Việt không

dứt ra được, hôm nay bước sang năm mới rồi, thấy cô lại đem bạn trai

trở về, bà tự nhiên rất cao hứng, ít nhất nói rõ, Dung Ân là từ