Polly po-cket
Ai Còn Chờ Ai Giữa Mùa Hoa Nở

Ai Còn Chờ Ai Giữa Mùa Hoa Nở

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329374

Bình chọn: 10.00/10/937 lượt.

đủ rối tung,

hét lên một tiếng: "Ấy! Còn có cả cô Diệp Mộc nữa này" Tin tức về Dung

Nham và nhị tiểu thư Lê khánh Thần của C&C qua đi, lại bắt đầu về

động thái mới nhất của thái tử gia C&C,Diệp Mộc và Lê Cận Thần tới

bệnh viện đón Trương Lâm, khi trở ra đã lọt vào ống kính phóng viên.

Trên màn hình, Diệp Mộc một tay che mặt, có thể nhìn thấy rất rõ cô đang cau mày một cách khó chịu. Còn Lê Cận Thần ngồi bên cạnh cô, một tay

điều khiển vô lăng, một tay đặt lên vai cô, sắc mặt tỏ rõ sự quan tâm.

Dòng tít bên cạnh những bức ảnh "cô bạn gái" "chăm sóc tận tình"vv... vô cùng rõ nét. Lúc này, mặt Dung Nham đã biến sắc.

Cố Minh Châu cuối cùng cũng túm được chiếc điều khiển "pang" một

tiếng tắt vụt ti vi. Dung Dịch cong môi định cướp lại. Dung Lỗi liếc

nhìn cậu em họ một cái, thấp giọng nói với con trai: "Dung Dịch qua đây

ngồi xuống ăn đi". Cậu bé rất nghe lời bố, thấy bố gọi liền chạy ra ngồi xuống, Diệp Mộc cúi mặt, uống từng ngụm canh, Dung Nham im lặng một

lúc, bỗng cười nhỏ. Diệp Mộc bình tĩnh đặt chiếc thìa xuống, ngẩng đầu

nhìn anh. Anh cũng nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt hai người chạm nhau,

cảm giác như từng hạt băng rơi lộp bộp trên bàn.

Vợ chồng Dung Lỗi bốn mắt nhìn nhau, trong lòng ngầm hiểu, ai lấy cúi xuống phần ăn của mình, làm như tối nay chưa từng nhìn thấy điều gì.

Khi trở về, đương nhiên lại là một cuộc cãi vã lớn. Dung Nham tìm đủ

cách để giúp cô lấy lại chút ấn tượng, bảo Cố Minh Châu, Dung Lỗi về nhà nói vài câu tốt đẹp, nhưng lúc này, cả vốn lẫn lãi đều bị đẩy trở lại,

mà còn đẩy thẳng vào mặt anh! Dung Nham tức đến phát điên, chỉ mong có

thể cho con bé chết tiệt này một trận nên thân. Diệp Mộc cũng cảm thấy

ấm ức, buổi gặp mặt tối nay do Dung Nham sắp xếp, cộng với câu nói: "Bạn gái tôi quả thật rất tức giận", khiến cô cảm thấy mình như một người

thứ 3 thấp hèn không dám nhìn mặt ai.

"Nói đi nói lại, Lê Khanh Thần bao nhiêu điểm tốt, quá phù hợp với

anh còn gì! Anh đi mà cưới cô ta cho xong! Còn ở đây cãi vã với em làm

gì!" Diệp Mộc hét lên, ném qua một chiếc gối ôm. Dung Nham vung tay đẩy

vật công kích bay xa tít tắp, cơn tức giận trong lòng không có chỗ nào

để xả: "Anh làm như thế là để chuyển mục tiêu chú ý vì ai chứ?!Là ai hại anh không thể ra mặt? Diệp Mộc, anh cảnh cáo em! Đừng nghĩ rằng mình ít tuổi thì muốn làm gì thì làm!" Anh nói bạn gái anh tức giậnm ngày hôm

qua người tức giận chẳng phải chính cô hay sao? Dung Nham quả thực không hiểu cô sinh sự cái gì.

Diệp Mộc càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, anh nói mẹ anh mắng mỏ anh

trước mặt Lê Khanh Thần, như vậy có nghĩa là Lê Khanh Thần đã coi như

con dâu tương lai. Tại sao đến lượt cô lại chỉ được gặp mặt anh trai,

chị dâu, mà anh còn nói cô sinh sự linh tinh?

Dung Nham nhìn thấy mặt cô đỏ cũng thương, nhưng cơn bực bội bừng

bừng bốc lên: "Diệp Mộc! Anh thật không biết phải nói với em thế nào.

Sao em ngang bướng thế, bỏ công việc này đi không tốt sao? Chúng ta cứ

cãi vã nhau cả ngày thế này, em không cảm thấy ảnh hưởng đến tình cảm

sao?" Diệp Mộc cắn chiếc môi cố kìm nén nước mắt, trả lời ngang bướng:

"Thế hay là anh từ chức, tiền tiết kiệm và tiền lương của em đủ dùng".

Dung Nham cười nhạt: "Anh từ chức, em nuôi anh sao" Diệp mộc vênh mặt,

mắt long lanh nước "Anh dựa vào cái gì mà dùng giọng khinh thường như

vậy nói chuyện với em? Cứ cho là xem thường công việc của em thì cũng

nên tôn trọng em một chút! Em không thông minh, không có địa vị tôn quý, cũng không kiếm được nhiều tiền như anh, vì thế anh mới khinh thường em như vậy phải không ?"

"Em đừng có mà nên giọng với anh! Bây giờ công việc của em đang ảnh

hưởng đến tình cảm của hai chúng ta, là bạn trai em, anh có quyền yêu

cầu em từ chức! Nếu không..."

"Nếu không thì anh sẽ phải từ bỏ mối quan hệ giữa hai chúng ta chứ

gì?!" Diệp Mộc ngay lập tức tiếp lời. "Em nói cho anh biết! Em sẽ không

bao giờ từ chức!Anh muốn chia tay thì tùy anh!"

Dung Nham tức giận cực độ, bỗng nhiên khẽ cười : "Em cho rằng mỗi lần em dùng chiêu này anh đều không thể phản kháng lại phải không?" Tiếng

nghiến răng khẽ khẽ của anh có thể nghe thấy. "Được thôi! Chia tay".

Diệp Mộc khoát tay quay đầu bước đi, Dung Nham kéo giật lại, khuôn

mặt lạnh lùng: "Em không phải đi, căn nhà này đã được chuyển sang tên em rồi. Anh đi" Bàn tay Diệp Mộc run bắn: "Em không cần! Anh cứ giữ mà cho đứa con gái nhà khác làm phí chia tay đi!"

"Không cần em phải lo, anh đương nhiên sẽ sắp xếp ổn thỏa tất cả,

không bao giờ chịu thiệt cái gì!" Mặt Dung Nham tái đi. Nói xong, anh

chẳng buồn quay đầu nhìn lại, đẩy cửa bước đi.

Diệp Mộc khựng lại trước tiếng cửa sập chát chúa, tiếp sau đó như

từng đợt thủy chiều âm thầm dâng lên, như những mũi kim bọc lấy cả người cô. Cuộc cãi vã khi nãy dường như vẫn còn văng vẳng bên tai, đầu óc cô

đau buốt. Diệp Mộc ôm lấy mặt, ngã vật xuống sofa, cuộn tròn người lại,

đau đớn bật khóc

Thật ra hôm nay, khi nhìn thấy chị dâu Dung Nham cô đã rất bất ngờ,

dung mạo xinh đẹp của Cố Minh Châu khiến cô liên tưởng đến Lê Khanh

Thần. Bọn họ mới là những