Thiên Đế Kiếm

Thiên Đế Kiếm

Tác giả:

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 326592

Bình chọn: 9.00/10/659 lượt.

ời :

-Người ta không thích bí mật, vì bímật làm người ta không thích , vậy thôi . Cánh cửa Địa Ngục ấy mang trong mìnhmột sức mạnh to lớn, nếu kẻ nào được bước qua cánh cửa ấy, kẻ đó sẽ được vinhdanh thành Thiên Đế .

-Thiên Đế ?

Ngài Hàn không nói nữa, lần này đếnlượt Lăng Khê nói :

-Người ta thường nhầm lẫn cái từThiên Đế . Thực ra trong đại lục Hoàn Mỹ này chỉ có các vị thần hoạt động độclập, riêng biệt nhau , không hề có một vị thần nào cai quản và đứng đầu như mọingười vẫn nghĩ . Từ thời Thái Thượng Cổ tới giờ, chỉ có hai vị Thiên Đế thôi .

-Bàn Cổ là một, Hắc Đế là hai ? – LãVân hỏi .

-Không sai .

Lã Vân vẫn chưa hiểu, y hỏi tiếpNgài Hàn :

-Lý do nào bác biết mục tiêu của BấtKiếp Viện là Hắc Đế Ấn ?

-Khi thời kỳ Đại Hỗn Loạn kết thúc,tao với tư cách là Đường chủ Ai Oán Đường , đã tháp tùng Thiên Tử tới đỉnhThiên Linh Sơn . Ngày hôm đó đã diễn ra một cuộc thoả thuận giữa Thiên Tử UấtHận Thành và Vô Chân Vương Ngũ Hành Tộc . Cuộc thoả thuận ấy thực chất là sựvứt bỏ Hắc Đế Ấn .

-Vứt bỏ ?

-Có nghĩa là đem chôn vùi nó vàotrong quên lãng . Mỗi Hắc Đế Ấn sẽ đưa cho những người được lựa chọn, nhữngngười đó sẽ phải giữ bí mật về Hắc Đế Ấn cho đến chết, hoặc nếu không giữ đượcthì Ngũ Hành Tộc sẽ cho họ chết . Và vì sự nguy hiểm của Hắc Đế Ấn, nên NgũHành Tộc đã nhờ tới sức mạnh của các vị thần để bảo vệ Hắc Đế Ấn . Nhưng kếtquả là…mày thấy đấy !

-Thế còn Uất Hận Thành ?

-Nhiệm vụ duy nhất là bảo vệ cánhcửa Địa Ngục . Thế thôi, và nếu Hắc Đế Ấn bị đánh cắp hết, Uất Hận Thành sẽ làmột nơi khá hay ho đấy .

-Khoan ! Như vậy là cái lúc ký kếtsự thoả thuận đó , các Hắc Đế Ấn đã được tìm thấy đủ cả rồi sao ?

-Đúng . Chiến tranh, sự trao đổigiữa các thế lực ngầm thời đó, sự chém giết, Hắc Đế Ấn được ném qua ném lại,đôi khi dừng ở một số chỗ…

-Vậy bác biết rõ nơi nào cất giữ HắcĐế Ấn ư ?

-Không ! Chỉ có Thiên Tử và Vô ChânVương mới biết rõ hết , người nào lên làm ở những vị trí này sẽ được biết, cònnhững người canh giữ thì ngoài cái Hắc Đế Ấn của mình ra, họ chẳng biết nhữngcái khác ở đâu, thậm chí có bao nhiêu Hắc Đế Ấn họ cũng không biết .

-Vậy sự xuất hiện của các thần là đểbảo vệ Hắc Đế Ấn ?

-Đúng .

-Thế còn vụ Ngư Thôn ? Cháu thấy nóchẳng liên quan gì cả ! Hình như không phải là lấy Hắc Đế Ấn !

-Ta cũng đang xem xét lại, hình nhưtên trưởng thôn ấy có gì khuất tất thì phải .

-Làm sao Hắc Đế Ấn lại có thể rơivãi tùm lum cho một tay trưởng thôn được chứ ?

-Vậy nên mới cần suy nghĩ . - NgàiHàn thản nhiên đáp .

Lã Vân thấy trong đầu mình đang xàonấu hàng trăm câu hỏi mà y chưa hỏi được câu nào cho ra hồn .

-Hắc Đế Ấn có bao nhiêu cái ?

Ngài Hàn tủm tỉm :

-Vậy mày nghĩ có bao nhiêu ?

-Bác hỏi thế thì cháu chịu !

-Có mười ba Hắc Đế Ấn .

-Sao bác biết ?

-Tao không thích bí mật, đương nhiên. Và tao đã vào Mật Nội của Uất Hận Thành, điều tra một chút sách vở, và taođoán là có mười ba cái tên là Hắc Đế Ấn . Tất nhiên là tao không biết Hắc Đế Ấnở đâu, nhưng tao biết đích xác hai cái đang ở chỗ nào .

-Là đâu vậy ? – Lã Vân không nhịnnổi .

-Một cái thuộc Thiên Giới, và mộtcái thuộc Ma Giới . Hắc Đế là người có thể đi lại trong Tam Giới dễ như trở bàntay, còn với chúng ta…hơi mệt…

-Sao bác biết nhiều vậy ?

Ngài Hàn nháy mắt :

-Câu chuyện còn dài lắm, kể trongđêm nay tao e là chó sẽ sủa mất .

Lã Vân hiểu ý nên y đứng dậy .

Vừa bước ra tới cửa thì Ngài Hàn nói:

-Tao sẽ gợi ý cho mày một chút . HắcĐế Ấn là khởi đầu của một bức tranh .

-Bức tranh ?

-Đó, tao chỉ nói vậy thôi , hiểuđược thì hiểu .

Lã Vân ngẫm nghĩ một lát, rồi y bướcra khỏi phòng .

-Ông gợi ý như thế thì có đến lễThanh Lâm mười năm nữa nó cũng chẳng hiểu ! – Lăng Khê nói .

Ngài Hàn gật gù :

-Nó sẽ hiểu thôi . Một đứa như nó,không gì là không thể .

-Sao ông chắc vậy ?

Ngài Hàn nói :

-Một kẻ phi phàm…là kẻ không bao giờnghĩ mình là phi phàm…

Tôi thường hay đùa Lã Vân, nhưng thúthật là…

Tôi không chắc nó đang thực sự nghĩgì…

-Thế ông biết Tam Thuận nói gì vớinó vào chiều nay sao ?

-Biết, rất rõ là đằng khác .

-Thế sao ông không để Lã Vân tự do ?

-Không cần đâu . Bởi vì ngay trongtầm kiểm soát của tôi, nó đã cho thấy mình đáng sợ thế nào rồi, cần phải uốnnắn suy nghĩ của nó . Còn nếu để Lã Vân tự do bây giờ thì…

-Sao ?

-Tôi không chắc cái thiên hạ này sẽthái bình dưới bàn tay của nó .

Lăng Khê cười rần, một ý tưởng rấtbuồn cười .

-Thế ông có nghĩ một ngày nào đó LãVân sẽ trở thành đối thủ của ông không ? – Lăng Khê hỏi .

Ngài Hàn lặng im , không nói gì cả .Ông đang suy nghĩ câu hỏi đó .

Nếu thực sự Lã Vân trở thành đối thủthì sao ?

...

Xích Vân ngáp dài, chiếc xe ngựacuối cùng cũng đã dừng lại .

-Tích Vũ Thành đây rồi ! – Diêu Linhreo lên vui mừng .

Một chặng đường dài mệt mỏi . Bácđánh xe vén tấm rèm, nói vọng vào trong :

-Đã tới Tích Vũ Thành rồi các vị !

Mọi người trong xe bắt đầu lục tụcxuống . Xích Vân và Diêu Linh xuống sau cùng .

Người đông không thể tả nổi . TíchVũ Thành xưa nay im ắng giờ náo nhiệt hơn bao giờ hết . Từng dòng người hànhhương đang đổ vào Tích Vũ Thành .

Tích Vũ Thành không hẳn là


pacman, rainbows, and roller s