XtGem Forum catalog
Thất Chủng Binh Khí 1 - Trường Sinh Kiếm

Thất Chủng Binh Khí 1 - Trường Sinh Kiếm

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 322003

Bình chọn: 7.5.00/10/200 lượt.

áo đen rốt cuộc từ từ quayngười lại, gương mặt vẫn không lộ vẻ gì cả, nhưng ánh mắt lại càng đậm nét biai.

Hai nắm tay của y nắm chặt lại, ynói từng tiếng một:

- Ta cũng muốn uống rượu lắm, nhưngtiếc là trong nhà ta còn có tám cái miệng đang đòi ăn.

Đấy tuy là một câu nói đơn giản,nhưng trong đó bao hàm cái bi thống không thể nào nói ra được.

Bạch Ngọc Kinh nói:

- Ngươi sợ Châu Đại Thiếu đuổi ngươi?

Người mặc áo đen trả lời càng đơngiản:

- Ta sợ.

Bạch Ngọc Kinh hỏi:

- Ngươi không muốn làm chuyện gìkhác sao ?

Người mặc áo đen nói:

- Ta chỉ biết vũ công, ta cũng từnglăn lộn trong giang hồ, nhưng bây giơ ø... Y cúi gầm đầu buồn rầu nói:

- Tuy ta đã già, nhưng còn chưa muốnchết, cũng chưa chết được.

Bạch Ngọc Kinh nói:

- Vì vậy ngươi mới theo Châu ĐạiThiếu ?

Người mặc áo đen nói:

- Đúng vậy.

Bạch Ngọc Kinh nói:

- Ngươi theo y, không phải là để bảovệ y, mà là để y bảo vệ ngươi !

Lời nói của y cũng sắc bén như ánhmắt của y.

Người áo đen phảng phất như bị ngườita đánh cho một bạt tai vào thẳng mặt, y loạng choạng lùi lại, quay người xôngra ngoài.

Viên Tử Hà cắn chặc môi nói:

- Tại sao... tại sao anh nhất địnhphải làm người ta đau lòng ?

Ánh mắt của Bạch Ngọc Kinh cũng lộvẻ đau khổ, một hồi thật lâu, y mới thở ra một hơi thật dài:

- Bởi vì tôi vốn không phải là mộtngười tốt... Không ai nghe rõ y nói câu đó, bởi vì chính ngay lúc đó, bỗng cótiếng hét thê thảm vọng ra từ trong màn đêm yên tĩnh.

Một tiếng hét thê thảm làm người tamuốn lạnh buốt xương sống. Tiếng hét hình như phát ra từ ngoài cửa lớn, PhươngLong Hương bước lẹ như mũi tên ra tới cửa, lưỡi câu vung lẹ một cái, bình lênmột tiếng, song cửa đã bị đánh vỡ tan.

Ánh đèn trên cửa lớn, chiếu lạnhlùng ngoài khoảng sân rộng rãi, quan tài đã được đem vào trong nhà.

oOo Trong sân không có một ai, nhưnglúc này bỗng có một người chạy như điên cuồng vào trong nhà.

Một gã hòa thượng.

Ánh đèn lạnh lẻo, chiếu trên cái đầutrọc không có tàn nhang của y, không có tàn nhang, nhưng có máu !

Máu còn đang chảy không ngớt rangoài, chảy qua màng tang, chảy qua mắt, chảy vào đuôi mắt nhăn nheo của y,trong bóng đêm, dưới ánh đèn nhìn lại, gương mặt ấy thật là ngụy bí dễ sợ khôngsao nói được, y xông vào giữa nhà, thấy Phương Long Hương bên cửa sổ, bèn loạngchoạng bước lại, chỉ ra ngoài cửa lớn, làm như đang nói gì.

Ánh mắt y lộ đầy vẻ kinh hãi và biphẫn, khóe miệng giựt giựt không ngớt, lại làm như có bàn tay vô hình nào đó,đang dùng sức kéo mạnh khóe miệng của y.

Phương Long Hương tung người ra khỏicửa sổ, trầm giọng hỏi:

- Ai đó ? Ai đã hạ độc thủ ?

Cổ họng của gã giải thích đang runglên lách cách, gã gào lên:

- Thanh ... Thanh ... Thanh ...Phương Long Hương hỏi:

- Thanh gì ?

Gã hòa thượng còn chưa kịp nói chữthứ hai, tứ chi bỗng nhiên run rẩy lên một trận, nhảy lên nửa thước, rồi nằmgục xuống đất !

Phương Long Hương chau mày, lẩm bẩm:

- Thanh gì... Thanh Long ?

Y chầm chậm quay đầu lại, ba ngườitrong Thanh Long Hội đang đứng một hàng dưới hiên, thần sắc xem ra cũng rấtkinh ngạc.

Máu tươi chầm chậm chảy từ trên đầuxuống, chầm chậm đông lại, lộ ra một điểm màu vàng đang lóng lánh !

Phương Long Hương khom người xuống,đưa đầu của y qua bên có ánh đèn chiếu, đầu chỉ để lộ ra một điểm nhỏ.

Phương Long Hương rốt cuộc đã hiểura tại sao gã hòa thượng lại điên cuồng, sợ hãi như vậy, cái vòng vàng đườngkính bảy tấc bất kể cắm vào đầu người nào, người đó cũng đều phải muốn phátđiên lên.

Bạch Ngọc Kinh chau mày hỏi:

- Kim hoàn của Xích Phát bang ?

Phương Long Hương gật gật đầu, yđứng dậy, nhìn chăm chú vào cánh cửa thứ ba nhà đối diện, lẩm bẩm một mình:

- Tại sao y lại giết gã hòa thượngnày ?

- Sao ngươi không đi hỏi y ?

Người nói câu đó là Châu Đại Thiếu.

Hiển nhiên y cũng bị tiếng la thêthảm làm kinh động, hối hả chạy ra, đang chắp hai tay sau lưng dưới ánh đèn.

Gã mặc áo đen vẫn như chiếc bóngđứng sát sau lưng y.

Phương Long Hương nhìn y, hững hờnói:

- Vạn Kim Đường kết thù với XíchPhát bang hồi nào vậy ?

Châu Đại Thiếu nói:

- Thù ? Ai nói Vạn Kim Đường gây thùvới bọn quái vật ở Xích Phát bang ?

Phương Long Hương nói:

- Chậu cá vàng ai đập bể ra vậy ?

Châu Đại Thiếu cười cười nói:

- Không chừng bọn họ có thù gì vớicá vàng ... Sao ngươi không đi hỏi y đi ?

Phương Long Hương hỏi:

- Ngươi muốn ta hỏi y ?

Châu Đại Thiếu nói:

- Tùy ngươi.

Phương Long Hương cười nhạt, y bỗngbước qua.

Cửa nhà thứ ba nãy giờ vẫn đóng,nhưng không biết lúc nào đã bật đèn sáng lên.

Phương Long Hương không gõ cửa, cửađã tự mở ra.

Một người đang đứng trước cửa, haicái vòng vàng đeo trên tai kêu tinh tinh không ngớt, ánh mắt phảng phất như cólửa đang thiêu đốt.

Phương Long Hương nhìn cái vòng vàngtrên tai y nói:

- Miêu động chủ ?

Miêu Thiên Thiên trầm nét mặt, nói:

- Phương lão bản quả thật hảo nhãnlực.

Phương Long Hương nói:

- Lúc nãy ... Miêu Thiên Thiên nói:

- Lúc nãy ta đang ăn cơm, lúc ta ăncơm ta không bao giờ giết người.

Trên bàn quả thật có bày mộ

Bao đêm vừa mọc lên, lại lặn xuống.Mặt đất yên tĩnh, yên lặng đến độ có thể nghe tiếng