
t hơi nóng quen thuộc….khuôn mặt ửng hồng e thẹn, đẹp không gì tả nổi…“Doãn……Minh…….Phong” Hải lam cố kiềm chế cơn khác lạ đang lan ra trong cơ thể mà gầm khẽ lên“uhm…..”“Bỏ bàn tay thối của anh ra” Anh mà cứ tiếp tục trêu đùa cô thế này sẽ làm cô “phát điên” lên mất.“anh rửa tay rồi” giọng nói Minh Phong đã bị dục vọng làm cho lạc đi rõ thấy. Lưỡi anh vẫn không ngừng cọ cọ cái gáy trắng như ngọc trai của cô thành công dụ hoặc.“Doãn………..Minh……….Phong” càng lúc nhiết độ cơ thể cô càng tăng cao, cô sắp không còn khả năng khống chế được bản thân mình“hử……”mặc dù trả lời cô nhưng Minh Phong vẫn rất chuyên tâm vào việc chính.“chẳng phải bác sỹ nói tay anh….. không được vận động sao? ….Còn không buông?” giọng cô trở lên không thông được nữa rồi. Hơi thở cũng theo đó mà có phần gấp gáp hơn“đây là tay trái, không ảnh hưởng”“Doãn ……….Minh……….Phong” hơi thở hổn hển mà gọi tên anh. Anh đã hoàn toàn đánh bại chút lý trí cuối cùng trong mắt cô.“này…..em chuyên tâm vào việc một chút được không?” anh không chịu được mà gắt nhỏ với cô rồi lại dịu dàng dụ con mồi vào hang ” chẳng phải em cũng rất thích sao? ” liền ngay sau đó anh quay người cô lại, bất ngờ liên tục hôn xuống môi cô, kéo cô đến đến ghế sofa trong phòng khách mà “yêu”……………………Sáng hôm sau, khi Hải Lam cảm thấy đôi chân mình như bị vật nặng gì đó đè lên làm cho tê nhức thì ngọ nguậy người chớp chớp mi mắt. Khuôn mặt vẫn còn lưu lại tư vị thỏa mãn của Minh Phong kề sát ngay mặt cô. Cô định ngồi dậy nhấc chân anh đang đè lên cô thì không sao nhúc nhích nổi.. Hải Lam cứ nằm thế ngây ngô nhìn anh, cô thế nào mà lại một lần nữa rơi vào bẫy tình của anh vậy. Như có ma xui Hải Lam đưa tay búp măng trắng hồng vuốt rất nhẹ lên sống mũi anh như sợ sẽ làm anh tình giấc. Cánh tay hiếu kỳ trượt xuống đôi môi nam tính kia đùa nghịch, không nhịn được cô đưa đôi môi hồng của mình hôn nhẹ lên môi anh một cái. Đôi môi anh như lực từ tính làm cô tham lam đưa cái lưỡi nhỏ liếm liếm nó. Minh Phong đang say giấc, bị cô quấy rầy làm anh hơi bực bội liền mở mắt định đánh vào mông cô một cái thì bắt gặp cô đang nhắm mắt mà chơi đùa trên môi mình. Hình ảnh đáng yêu đó làm anh rất thỏa mãn, cứ vậy mà để cho cô liếm môi“muốn sao?” anh siết chặt chiếc eo của cô hơn nữa vào trong bộ ngực trần.“aaaaa” Hải Lam bị giọng nói kia làm cho kinh hãi. Cô mở to đôi mắt vô tội mà nhìn anh. Anh tỉnh từ lúc nào? Xấu hổ chết mất? thật muốn chui xuống đất chết cho rồi….“thả em ra, chân em tê quá”. Cô cố giấu sự ngượng ngùng trong mắt mình mà đánh lạc hướng chủ đề. Bọn họ hôm qua trải qua một trận ái tình ở phòng khách, giờ giữa ban ngày ban mặt, không mặc gì mà nằm như vậy nhỡ có ai vào thì sao?Minh Phong theo lời nói của cô mà với tay xuống xoa nắn chân giúp cô, nhưng môi cũng không chịu tha cho môi cô. Ai bao cô dở trò trước.“mấy giờ rồi?” cô lại cố đánh lạc hướng đôi môi anh“11 giờ”“a… chết em rồi. Em bị muộn học rồi. anh mau tránh ra, em phải đến trường” Hải Lam không dám tin, bọn họ ngủ tận đến giờ mới dậy….“giờ này đã tan học rồi, em đến đó làm gì?”“em phải về nhà? Anh đứng dậy đi. Nằm ở sofa khó chịu quá….em sắp không cử động được nữa rồi”“ba nói em có thể ở đây mấy hôm….” Anh trả lờ các câu hỏi của cô rất lưu loát“anh không đói sao? Không định ăn trưa sao? Mau thả em ra” Hải Lam nghĩ đủ mọi cách mà không sao xoay chuyển được tình thế.“đói”“vậy dậy đi, em nấu cơm cho mà ăn” cô bắt được điểm yếu rồi“không cần, anh muốn ăn em” Minh Phong không để cho cô kịp hiểu ý tứ của anh mà “ăn” cô một lần nữa“aaaa. Đồ háo sắc….buông….ưm…” Hải Lam bỗng nhiên vô tội trở thành bữa cơm trưa đặc biệt của Doãn Minh Phong. haha Chương 12: Sự trở về của cô ấy – phần 1Mấy ngày hôm nay, phần lớn thời gian Minh Phong đều giành ra để ở nhà với Hải Lam. Vì Minh Phong luôn viện cớ tay đau mà bắt Hải Lam phải tá túc ở nhà anh mấy hôm để chăm sóc vết thương. Anh hành hạ cô đủ kiểu, bắt cô phải nấu làm sao không được mặn quá, không nhạt quá, món này phải cho những gì không cho những gì, quần áo thì phải phân loại ra làm sao,……. thậm chí anh còn bắt cô phải tắm rửa cho anh. Doãn Minh Phong đúng là nhà tư bản độc tài đang bóc lột giai cấp nông dân khốn khổ là cô. Đã thế tối đến anh cũng không cho cô ngủ yên mà bám lấy như đỉa. Hải Lam nhiều lúc hậm hực ra mặt nhưng rồi lại chỉ biết nuốt cục tức vào bụng cho qua.“Lam…tối nay chúng mình đi xem phim nhé” Minh Phong lười nhát nằm trền sofa gồi đầu lên đùi cô mà bắt chuyện. Mấy ngày hôm nay anh như một tiểu hoàng đế được vợ yêu phục vụ hết mình.Hải Lam vẻ mặt ngái ngủ mắt lim dim đầu cứ gật gà gật gù đồng ý mà không biết anh đang nói gì. Ba bốn hôm nay cô mất ngủ trầm trọng. Mặt thiếu sức sống hẳn đi. Ngày hầu hạ Minh Phong ăn uống tắm rửa mệt nhừ cả người, tối đến còn bị anh lôi lên giường “hành hạ thân xác” nữa chứ.Minh Phong cười khoái trí vuốt má cô rồi thơm phớt lên đôi môi cô nụ hôn gió….Tối” em thay cái khác đi” khuôn mặt đẹp trai tỏ ý không chút hài lòng với chiếc váy Hải Lam đang mặc trên người. Qúa hở hang, váy gì mà lại hở gần nửa bầu ngực của cô ra thế kia, chiều dài váy ng