Polly po-cket
Yeoboya

Yeoboya

Tác giả: BuBBle

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325635

Bình chọn: 9.00/10/563 lượt.

đã. – Tôi túm áo hắn lại. – Rốt cuộc tôi có mùi gì?

_Không có gì.

_Nói đã. – Tôi bạo hơn, kéo tai hắn bắt phải nói thì thôi.

_Á á đau. Thả ra đã.

_Nói rồi thả.

_Muộn rồi cô định không cho tôi đi ngủ à?

_Bình thường 2-3 giờ sáng anh mới ngủ cơ mà, bây giờ mới hơn 12 giờ. – Tôi thả hắn ra. Hắn xoa xoa tai, vừa nói.

_Con gái con đứa gì mà… Bạn tôi mở cửa hàng nước hoa chính hãng nên tôi muốn mua tặng cô. Định cho bất ngờ một chút mà giờ… – Hắn thở mạnh một cái.

_Hi hi thật hả? – Tôi thả tai hắn ra, cười giả lả như thể chưa có chuyện tôi xúc phạm idol của mình.

_Chả thật thì gì?

_Sao không tự mua cho bản thân?

_Tôi thiếu gì.

_Có đắt lắm không?

_Lương của cô không mua nổi đâu.

Tôi lè lưỡi.

_Vậy thì thôi.

_Bị làm sao vậy? Nói, cô thích hãng nào tôi mua.

_Phải đi chọn mới biết được chứ.

_Uhm, vậy chiều mai đi làm xong thì đi mua.

_Cũng được. – Tôi gật đầu, mắt long lanh sung sướng.

_Chỉ giỏi bóc lột ví tiền của chồng thôi.

Tôi cười ngoác miệng tới tận tai. Đã nhận làm chồng của tôi rồi kìa.

_Anh bảo mua tặng tôi cơ mà. – Tôi ngúng nguẩy.

Trời ơi Yoseob đáng yêu quá đi!!!!

End chap 15

CHAP 16 : TROUBLEMAKER

Chap 16

Hôm sau, tôi hí hửng chuẩn bị tới công ty, Yoseob lò dò đi theo sau.

_Từ nay cùng đi làm đi.

Tôi trừng mắt nhìn vì không hiểu con người này có kế hoạch gì trong đầu đây.

_Không sợ fan sao? Đã bảo mỗi người bọn họ nhổ một bãi nước bọt thôi cũng đủ để làm nước bể bơi rồi đấy.

Yoseob che miệng cười.

_Tay cô chưa khỏi, để cô đi taxi mãi cũng không yên tâm. Và lại, nếu như cô không giận dỗi như mọi lần thì chẳng làm sao đâu.

Tôi liếc mắt nhìn hắn vẫn đang tủm tỉm. Tôi giận rất chính đáng nhé. Lần thì hắn bảo tôi vô dụng (mặc dù không dùng chính xác từ “vô dụng”) thì ý tứ cũng mang ý nghĩ đó, lần thì… Aish, thôi quên đi.

Tôi vùng vằng đi trước, hắn mở khóa xe, tôi trèo vào trước.

_Tại sao lại ngồi ghế sau? Bình thường tôi cũng thấy cô ngồi ghế sau.

_Mẹ dặn đi xe một mình thì nên ngồi ghế sau, tài xế không giở trò được.

Hắn phì cười.

_Cô 24 tuổi rồi mà vẫn như trẻ con ấy nhỉ.

_Mẹ dặn đúng thì tôi cứ làm theo thôi.

_Cô đúng là… Bộ cô đi taxi đấy hả?

_Mà ai biết được anh có ý đồ gì hay không.

Yoseob ngán ngẩm, cài dây an toàn rồi lái xe đi.

Tôi nhếch mép. Thật ra mẹ dặn là một phần, một phần vì nếu ngồi ghế sau, buồn ngủ tôi có thể lăn ra ghế.

Lát sau đến công ty, tôi chạm mặt Khánh. Chị nhìn tôi một lượt, ngán ngẩm bảo.

_Chủ tịch tìm em.

Nhìn bộ mặt của Khánh tôi đoán có chuyện.

***

Phòng chủ tịch.

Tôi bước vào, khép cửa. Có cả BEAST đang ở đó.

_Ngồi đi. – Chủ tịch nhìn tôi rồi vẫy lại. Tôi đi vòng ra sau ghế, ngồi xuống cạnh Yoseob. Không hiểu có chuyện gì, không khí có vẻ u ám quá.

Chủ tịch đợi tôi ngồi hẳn xuống ghế, không nhấp nhổm nữa mới đưa cho cả bọn một bài báo.

_Các cậu định làm gì với cái này?

Yoseob cầm lấy tờ báo, giơ lên đọc. Tôi cũng tiện thể ghé đầu vào gần để đọc. Tôi không hiểu nhiều lắm nhưng nhìn bức ảnh ở bên trên cũng đủ để hiểu. Ảnh tôi và Yoseob đi chọn quần áo đợt trước.

_Lần trước có ý định cho cậu tham gia We got married đã gặp phải phản ứng mạnh mẽ như thế nào thì cậu biết rồi, bây giờ cậu có biết để mua hết lại những tin tức thế này, công ty hết bao nhiêu tiền không? Còn cả doanh thu sụt giảm. Cậu cứu được cái công ty này chắc?

Lần đầu tiên tôi thấy chủ tịch tức giận, mọi lần ngài tới phòng tập động viên bọn nhỏ P&P, tôi có cảm giác ngài rất gần gũi nhưng lần này khác hẳn.

Cả bọn cúi đầu không nói gì.

_Cũng may chưa phát hiện ra chuyện hai đứa ở chung. Cùng lắm thì cũng chỉ nghĩ là hẹn hò thôi. Cậu dọn về ký túc xá ở, làm việc theo lịch trình cho sẵn, tập trung cho World Tour thứ hai đi, mấy cậu kia cũng vậy. Đừng tưởng hẹn hò mà công ty không biết.

_Chúng cháu xin lỗi. – Doojoon thay mặt xin lỗi chủ tịch, ngài không còn gì để nói nữa nên chúng tôi chào ông đi ra. Nhìn 6 người bước đi đằng trước mình, tôi nghĩ mình đã gây ra tội lớn rồi.

Tôi cứ chầm chậm bước đi, bỗng Dongwoon chạy lại, choàng tay qua vai tôi, cùng sóng bước như bạn bè thân thiết.

CHAP 16 : TROUBLEMAKER (2)

_Noona cứ yên tâm.

Tôi ngước lên nhìn thằng bé khổng lồ.

_Chúng em không trách Yoseob hyung đâu. Công ty không để chuyện này lớn đâu, tuần sau kiểu gì chả có chuyện Yoseob hyung hẹn hò với cô nghệ sĩ nổi tiếng nào đó. Chắc noona cũng mệt đấy.

Tôi chợt nghĩ tới Khánh, bỏ tay thằng bé ra khỏi vai mình, chạy một mạch tìm Khánh.

_Chị, chị biết việc Junhyung với Hara ngày trước chứ? Chị cho em biết với, chuyện đó là fake phải không?

Khánh nhìn tôi hớt hơ hớt hải chạy tới.

_Hợp tác thời nay là chuyện quá bình thường còn gì. Mà có chuyện gì hả? Chủ tịch lại định “hợp tác” với công ty nào hả? Đứa nào trong P&P?

Tôi lắc đầu.

_Hợp tác em với anh nào à?

*lắc lắc*

_Em có việc phải làm. – Tôi định đi thì bị Khánh kéo giật lại.

_Nói đã rồi mới đi được.

_Nói ra em bị chủ tịch giết mất. – Tôi bĩu môi cute để níu kéo tình thương của Khánh nhưng chị không mảy may suy chuyển.

_Không nói, chị không cho đi.

Tôi ngồi bệt xuống sàn, buột miệng kêu cứu mỗi