Xin chào tiểu thư

Xin chào tiểu thư

Tác giả: SamBeins

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323752

Bình chọn: 9.5.00/10/375 lượt.

t con người khó đoán, còn quá nhiều điều về anh mà Thư chưa thể biết được, thiết nghĩ sau này còn gì bất ngờ hơn về Vũ mà Thư còn chưa biết hay không, liệu cô có đủ vững vàng để đón nhận nó, chắc Thư phải tập quen dần từ đây rồi.……………………………………………………………. Đầu óc còn đang lâng lâng ở đâu vì những chuyện vừa rồi xảy ra như một giấc mơ vậy thì tiếng chuông điện thoại bàn chợt đổ vang._ Alo, công ty nội thất Ngô Gia xin nghe.Trong điện thoại nói gì đó, khuôn mặt Thư bỗng trở nên căng thẳng, Minh Vũ gọi cô vào. Mở cửa phòng, Minh Vũ đang ngồi ở bàn làm việc, anh đang xử lý việc gì đó trông có vẻ rất bận rộn. Sau khi bỏ rơi Thư, anh có lẽ vẫn rất ổn, nhìn anh bây giờ không có vẻ đã từng trải qua sự dằn vặt. Bỏ Thư đi mà anh vẫn có thể vui sống như thế này được sao, đến nỗi Thư chỉ muốn hét vào mặt anh mấy chữ ‘ Đồ xấu xa, đáng chết!’, nhưng giá như có thể làm được._ Anh… giám đốc gọi tôi có việc gì?Minh Vũ ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn Thư như chưa từng quen biết._ Cô nộp lại lý lịch bản thân cho tôi, sau đó sắp xếp lại công việc thư kí lúc trước bàn giao, sắp tới có cuộc họp, cô lo chuẩn bị đi, à cả lịch làm việc và các cuộc hẹn cũng mau lên danh sách cả đi, sắp tới không hẹn thêm bất kì ai nữa.Minh Vũ nói một mạch cả loạt công việc rồi cúi xuống tiếp tục làm việc. Thư hơi bất ngờ, cảm giác giữa hai người giống như rất xa lạ._ Cô vẫn chưa nghe rõ hay sao mà còn đứng đây._ Anh… chỉ nói vậy thôi sao? Không nói thêm điều gì khác à?_ Còn điều gì tôi cần phải nói à?_ … À không, vậy tôi xin phép ra ngoài.Minh Thư nhanh chóng đi ra ngoài, thật sự cô không thể chịu nổi nữa, Thư không quen với cách cư xử xa lạ của Vũ vừa rồi. Chẳng lẽ những chuyện xảy ra trước kia anh đã quên sạch rồi sao, cả mối quan hệ mập mờ của họ anh cũng không còn nhớ chút gì sao? Tự nhiên Thư thấy đau quá, đau như buổi chiều hôm ấy vậy, mắt cô lại rưng rưng.Bên trong phòng, Minh Vũ đột nhiên dừng làm việc, anh với tay nhấc điện thoại bấm số. Đầu dây bên kia nhấc máy._ Là phòng quản lý nhân sự phải không? Tôi muốn điều tra lý lịch của thư kí mới.Minh Vũ nói rõ ràng, “ Thư kí giám đốc mới, Hoàng Minh Thư.” .Việc Thư vào làm trong công ty thật sự Vũ không ngờ tới, hơn nữa lại làm thư kí của anh. Sau khi chia tay Thư, Vũ mặc dù không ở bên cạnh nhưng vẫn âm thầm quan sát Thư, lo lắng cho cô.Nhưng chỉ được một thời gian thì anh bị ép đi quản lí công ty con của Ngô Gia tận bên Anh, mọi thông tin về Thư đột nhiên bị cắt đứt, cả người anh cho theo dõi cô cũng bị biến mất. Đến bây giờ cũng gần 3 năm rồi mới gặp lại Thư, cảm giác ngày xưa như cũng ùa về, còn nhiều hơn gấp bội, những tình cảm với Thư. Nhưng… anh liệu có đủ tự tin. Bốn năm trước cũng chỉ vì thiếu đi tự tin, anh đã phải bỏ Thư đi, đã đau đớn như thế nào. Thân là con trai duy nhất của tập đoàn Ngô Gia, cha anh lại là người vô cùng quyền lực. Đáng lẽ ra anh đã tiếp quản chức giám đốc này ngay sau khi tốt nghiệp, nhưng vì để được sự công nhận từ phía các cổ đông, Minh Vũ phải đi làm giám sát tạm thời cho cửa hàng chi nhánh của bố mẹ Thư. Sau khi công việc kết thúc, anh bị gọi ngay về nhưng không muốn rời đi vì lo cho Thư. Lúc đó chủ tịch đã dùng hết cách này đến cách khác đưa anh về bằng được. Ông ta nói rằng trong thời gian đang xem xét vị trí giám đốc, nhất cử nhất động của Vũ đều được quan tâm. Nhưng anh nghĩ chắc hẳn chủ tịch- ba anh đã suy tính điều gì rồi, về mối quan hệ của anh với Thư, ông có vẻ đang tỏ ý ngăn cản. CHƯƠNG 10.3: EM, ANH VÀ NHỮNG NỖI BUỒN.Cuối cùng cũng hết giờ làm, Thư uể oải duỗi thẳng tay dãn cơ “ Oa, cuối cùng cũng đã hết giờ rồi”. Ngày hôm nay quả thật là quá mệt mỏi mà, quá nhiều việc trong một ngày khiến Thư căng thẳng, cộng thêm cú sốc lúc nãy nữa, đúng là không thể đỡ nổi. Đang sắp xếp lại hồ sơ thì tin nhắn của Thế Phong tới:“ Hôm nay chúng ta đi xem phim đi, nghe nói đang có phim hay lắm, hẹn gặp em ở nhà, 7h nha.”Thế Phong thay đổi cách xưng hô rồi, cậu ấy thật sự lớn hơn Thư hai tuổi sao? Và cả mối quan hệ miễn cưỡng Thư dành cho Phong sẽ đi đến đâu, “ Không, không được nghĩ nữa,..”, Thư lắc đầu mạnh, “ Sao lại có thể nghĩ như vậy chứ? Thế Phong rất tốt với mình, mình không được nghĩ vậy..”, từ lúc thấy Vũ đến giờ, khi nghĩ đến Phong, Thư lại cảm thấy có chút xao động, chẳng lẽ tình cảm của Thư với Vũ vẫn còn hay sao? Vậy còn với Phong, cô định như thế nào? Cho dù ra sao, Thư tự nhủ không nên mộng tưởng chuyện của mình với Vũ nữa, huống hồ Vũ lạnh nhạt với cô như vậy, Thư rốt cuộc phải luyến tiếc điều gì cơ chứ?Công ty dần thưa vắng, nhân viên lần lượt tan sở, Thư vẫn đang ngồi lại, còn đang mãi đuổi theo những ý kiến trái chiều của bản thân. Lúc ra về, Minh Vũ vẫn còn đang làm việc trong phòng. Đôi mắt Thư chăm chú nhìn về phía cửa, đăm chiêu một lúc, Thư cũng quay bước đi, trong lòng khẽ thở dài.…………………………………………………………………………….Rạp chiếu phim đông người qua lại, Thế Phong nắm tay Thư đi về phía quầy vé._ Chúng ta xem phim nào đây nhỉ? Thư?Minh Thư rụt rè khẽ rút tay mình ra khỏi tay của Phong._ Ưm, xem phim nào cũng được, nhưng chúng ta đi một mình như thế này có


80s toys - Atari. I still have