Pair of Vintage Old School Fru
Vợ Nhặt

Vợ Nhặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327601

Bình chọn: 9.00/10/760 lượt.

nh hình sức khỏe của thằng nhóc, nghe nói bây giờ nó yếu lắm, mình sợ nó sẽ bị suy dinh dưỡng mất….!!

Trang đập nhẹ vào vai Thanh.

_Mình chưa thấy người nào khùng như cậu. Thằng nhóc đó có phải là người thân hay con cháu họ hàng nhà cậu đâu, sao cậu phải quan tâm đến nó…!!

Thanh bực mình đáp.

_Nó là một đứa trẻ con vô tội. Mình quan tâm và muốn chăm sóc nó thì có gì là sai…!!

_Không sai nhưng cậu nên nhớ bố của nó không muốn cậu đến gần nó. Cậu nên hiểu cậu bây giờ đang thuộc tình trạng nào, đừng thấy chuyện gì cũng coi là của cậu…!!

Thanh lắc đầu.

_Cậu nói đúng, nhưng không hiểu tại sao mình không tài nào quên được thằng nhóc. Dù cho bố nó có cấm cản mình vẫn muốn được gặp măt nó….!!

_Cậu bị điên thật rồi. Cậu còn trẻ nên lo mà học đi, cứ ở đấy mà nghĩ vớ vẩn….!!

Thanh nhái giọng Trang.

_Ờ ha…!! Chê người khác được, có bao giờ cậu nghĩ đến cậu chưa. Từ khi có bạn trai cậu quên luôn bạn thân…!!

Trang bịp chặt miệng Thanh lại.

_Im miệng lại cho mình nhờ. Cậu nên nhớ mình và Quân chỉ là bạn bình thường không hơn không kém, cậu mà ăn nói bậy bạ là chết mình đấy…!!

Thanh giả vờ quay ngược quay xuôi. Thanh hạ giọng hỏi.

_Ở đây có nội gián hả…??

Trang lắc đầu chịu thua tính đùa dai và hay tếu của Thanh.

_Mình nghĩ cậu nên quên thằng nhóc đi. Thằng nhóc đã có bố của nó chăm sóc cho rồi…!!

_Mình cũng muốn thế nhưng làm không được…!!

_Vậy thì cố mà làm. Cậu không định mai sau nói cho nguời yêu cậu biết là cậu chăm con cho một người đàn ông chứ…?? Cậu nghĩ anh ta sẽ để yên cho cậu à…?? Nếu cậu định sống cô độc cả đời thì hãy tiếp tục còn nếu không hãy gác nó sang một bên…!!

Thanh thở dài, cuộc sống đúng là không dễ dàng gì. Đã bao nhiêu lần Thanh lái xe đến cổng nhà Dũng, Thanh cố ngăn Thanh không nên làm những trò ngu ngốc như thế nữa nhưng Thanh càng cố Thanh càng muốn gặp thằng nhóc hơn, kết quả Thanh lái xe đến nhà Dũng như một quán tính. Thanh chỉ ước thằng nhóc được bà Nhung bế ra cổng cho Thanh gặp dù chỉ là một chút thôi.

Thanh có phải là đã bị điên rồi không, chỉ có người điên mới thích làm những chuyện không ai khiến và không ai muốn làm. Trang nói đúng không thằng đàn ông nào muốn cô gái mình yêu đi chăm con cho người khác. Anh ta sẽ hiểu lầm mối quan hệ giữa hai người và vì lòng ích kỷ anh ta không muốn san sẻ cô gái anh ta yêu với bất cứ ai khác, ngay cả Thanh cũng thế thôi. Nếu Thanh yêu ai Thanh chỉ muốn người đó luôn suy nghĩ đến Thanh và chỉ yêu duy nhất một mình Thanh.

Quân từ trong phòng thư viện trường bước ra. Cậu ta tươi cười chào Thanh.

_Chào chị. Hôm nay chị có muốn cùng em và Trang đi uống cà phê không…??

Thanh le lưỡi nói.

_Không dám làm kỳ đà cản mũi. Hai người lại trách tôi không biết điều thì tội cho tôi lắm…!!

Quân nhăn mặt.

_Ai dám nói chị thế đâu. Mà tại sao chị lại trở thành kỳ đà cản mũi, chị nói gì em không hiểu…??

Thanh đứng dậy, hai ngón tay vặn ngược tai Quân.

_Em ngốc vừa thôi. Ý của chị ở đây là hai em đang trong giai đoạn hẹ hò, chị tham gia vào làm gì…!!

Quân ấp úng.

_Chị nói lung tung gì thế. Em và Trang chỉ là bạn thôi …!!

Thanh thấy Trang hơi buồn. Thanh quát.

_Cậu mới ăn nói lung tung. Còn không mau đi dỗ Trang đi, nó đang buồn lòng vì câu nói vô tình và ngu ngốc của cậu kìa…!!

Trang giận hờn đứng dậy, không thèm nhìn Quân cái nào. Trang giục Thanh.

_Chúng ta đi thôi…!!

Thanh nắm tay Quân, Thanh đẩy hai người đi song song với nhau. Đồng thời Thanh nói.

_Xin lỗi hai người mình có việc bận rồi nên không đi được. Chúc hai người đi chơi vui vẻ nhé…!!

Thanh nháy mắt bảo Quân.

_Anh chàng ngốc nhớ mua hoa tặng người ta và phải ăn nói cho tử tế đấy. Nếu em dám làm bạn chị buồn hay khóc là không yên với chị đâu…!!

Quân ngơ ngác không hiểu gì cả. Người Quân thích đâu phải là Trang mà là Thanh. Tại sao Thanh cứ nhất quyết ép Quân với Trang thành một đôi. Quân muốn giải thích cho Thanh hiểu nhưng Thanh luôn lờ đi. Trong con mắt của Thanh, Quân chỉ là một cậu em nhỏ thôi.

Thanh đẩy hai người.

_Còn không mau đi đi…!! Muộn đến nơi rồi kìa…!!

Quân chán nản hỏi Thanh.

_Chị không đi được hay sao. Em thấy lần nào em rủ chị cũng luôn viện cớ bận để không phải đi cùng…!!

Thanh cốc một cái vào đầu Quân. Thanh cười khì nói.

_Chị bận thật mà. Em không tin chị à…??

Thanh trừng mắt nói tiếp.

_Em mà còn dây dưa kiểu này với chị nữa là chị không coi em là bạn của chị nữa đâu. Thế nào em đi hay là chúng ta coi nhau như hai người dưng…!!

Quân vội nói.

_Em đi…!!

_Vậy là tốt. Đi mau đi….!!

Thanh đứng nhìn bóng dáng Quân và Trang khuất sau cổng trường. Bây giờ chỉ còn lại một mình Thanh trong sân trường vắng hoe. Thanh nhớ thằng nhóc quá, cảm giác không được gặp nó khiến Thanh bứt rứt khó chịu. Tiếng chuông điện thoại vang lên làm Thanh giật mình. Nhìn số điện thoại bàn nhà Dũng hiện lên trên màn hình, Thanh vừa mừng vừa lo.

_A lô. Có phải là bác Nhung không ạ…??

Đầu dây bên kia im lặng không nói gì. Thanh tức giận hỏi.

_Xin hỏi là ai đấy. Nếu không nói tôi cúp máy thì đừng trách tôi bất lịch sự…!!

Tiếng thằng bé khóc vang lên trong điện thoại. T