Old school Swatch Watches
Vợ Nhặt

Vợ Nhặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327581

Bình chọn: 8.00/10/758 lượt.

cũng không hiểu tại sao. Nhưng thôi đó là chuyện của cậu ấy. Bác xin lỗi vì không giúp gì được cho cháu…!!

Thanh vội nói.

_Bác đừng nói thế, chuyện này cháu phải xin lỗi bác mới đúng. Cháu hại bác suýt mất việc, lại còn bị anh ta mắng oan nữa chứ. Tất cả cũng tại cái tính đa sự của cháu…!!

Thanh mở cặp, lấy một tờ giấy trắng. Thanh ghi điện chỉ và số điện thoại di động, Thanh đưa nó cho bà Nhung. Thanh dặn.

_Nếu có chuyện gì. Bác làm có thể gọi điện cho cháu hay tìm gặp cháu theo điện chỉ trên tờ giấy này…!!

Bà Nhung cầm lấy, Bà gật đầu bảo.

_Được rồi. Bác sẽ gọi cho cháu…!!

Thanh đội nón bảo hiểm, trước khi nổ máy xe. Thanh nói.

_Bác làm ơn nhắn với thằng nhóc là cháu chào nó nhé, cháu hy vọng nó ăn ngon và khỏe mạnh…!!

Nước mắt Thanh lại trực trào ra. Bà Nhung hứa.

_Bác sẽ nói lại với nó…!!

Tiếng khóc của thằng nhóc cùng với tiếng quát của Dũng vang lên. Thanh nhắm chặt mắt lại, Thanh để mặc cho nước mắt chảy. Trái tim Thanh không chịu đựng được hơn nữa, Thanh phóng xe đi như chạy trốn.

Buổi tối hôm đó Thanh lau nước mắt gần hết một hộp khăn giấy, Thanh tức giận đến nỗi cơm cũng không buồn nấu. Thanh căm phẫn nói.

_Tên độc ác, sao hắn có thể đối xử lạnh lùng với con trai của hắn như thế chứ. Hắn đúng là người không có trái tim..!!

Thanh mâm mê tờ giấy ghi số điện thoại nhà Dũng trên tay. Thanh do dự không biết có nên gọi điện cho bà Nhung vào giờ này hay không. Thanh sợ nếu mà không may Dũng bắt máy thì sao nhưng nếu không gọi Thanh không thể nào yên tâm được. Thanh run run bấm số điện thoại bàn ghi trên giấy.

Chờ người bên kia bắt máy là cực hình đối với Thanh. Thanh phải ôm chặt ngực, trái tim đang đập nhanh một cách dữ dội. Thanh cảm tưởng nó sắp văng ra ngoài đến nơi.

Một giọng nói nhỏ nhẹ và nồng ấm vang lên.

_A lô…!!

Thanh ngập ngừng.

_Xin…xin hỏi có phải là bác Nhung không ạ…??

Bà Nhung gật đầu.

_Phải rồi. Ai đấy…??

Thanh thờ phào nhẹ nhõm.

_Cháu là Thanh đây….!!

Bà Nhung tươi cười.

_Cháu về nhà bình an chứ…??

_Dạ, thằng Tiến ngủ chưa hả bác…??

Bà Nhung chán nản.

_Nó gào đến nỗi khản cả giọng, nó chẳng ăn uống gì cả. Bây giờ nó đang ngủ trên phòng…!!!

Thanh bật khóc. Thanh ghiến răng hỏi.

_Anh ta đâu rồi…??

_Đi chơi vũ trường, có lẽ đến khuya cậu ấy mới về…!!

Thanh chửu.

_Thật là một ông bố vô trách nhiệm và độc ác. Mẹ đứa bé đâu tại sao cô ta không chăm sóc và trông chừng thằng bé…??

Bà Nhung lắc đầu nói.

_Bác mới vào làm nên không được rõ lắm nghe nói hai người đã ly hôn, cô ta đang ở nước ngoài…!!

_Cháu không hiểu, nếu ly hôn cô ta phải chăm sóc đứa bé chứ, nó mới có hơn một tuổi một chút, lúc này nó rất cần mẹ…!!

_Bác cũng nghĩ thế nhưng bây giờ bố nó đang chăm sóc nó…!!

Thanh mai mỉa.

_Bác nói anh ta chăm sóc nó sao…? Cháu thấy anh ta đang hành nó thì có…!!

Thanh lo lắng.

_Nếu nó không ăn uống gì mà cứ gào khóc mãi sẽ dẫn đến bị ốm và bị suy dinh dưỡng. Bây giờ phải làm sao hả bác…??

Bà Nhung bật cười.

_Sao cháu lại lo cho thằng nhóc thế…?? Thằng nhóc chỉ là một người lạ đối với cháu….!!

Thanh thở dài.

_Cháu biết là thế nhưng không hiểu tại sao kể từ lúc gặp nó cháu không thể nào yên tâm và không thể nào không nghĩ về nó…!!

_Cháu có biết những cô gái đa cảm như cháu sẽ chuốc phiền phức và khổ vào thân không hả…??

_Cháu biết nhưng cháu không thể nào quên thằng nhóc được, nếu mà cháu không gặp mặt nó thì không sao, nhưng đã gặp rồi, cháu nghĩ cháu phải có trách nhiệm với thằng nhóc…!!

_Giá mà cháu có thể đến thăm và gặp mặt nó thì tốt quá….!!

Nghe giọng buồn não nề của Thanh. Bà Nhung an ủi.

_Không sao đâu, khi nào có cơ hội ra ngoài, bác sẽ gọi điện thông báo cho cháu biết…!!

Thanh vui mừng.

_Cháu cảm ơn bác. Bác nhớ là không được quên đâu đấy…!!

_Trời ạ..!! Bác chưa bao giờ gặp một cô gái nào lại yêu trẻ con như cháu. Lẽ ra cháu nên chọn nghành sư phạm mầm non mới đúng…!!

_Cháu vẫn đang đi dạy bọn trẻ ở trại trẻ mồ côi đấy thôi…!!

Bà Nhung khen Thanh.

_Cháu tốt bụng quá. Bác hy vọng cháu sẽ gặp được nhiều may mắn trong cuộc sống…!!

_Vâng. Cháu cũng chúc bác mạnh khỏe. Khi nào có chuyện gì cháu sẽ gọi điện cho bác. Chào bác…!!

_Ừ, chào cháu…!!

Thanh thẫn thờ cúp máy, Thanh lo lắng nghĩ ” thằng bé không ăn uống gì làm sao mà chịu nổi, cũng may lúc sáng mình còn bón cho nó được một bát cháo. Anh ta thật vô trách nhiệm, con bị ốm anh ta lại bỏ đi chơi ở vũ trường, không biết trong đầu của anh ta đang nghĩ gì nữa. Anh ta định để thằng bé bị suy dinh dưỡng thật hay sao. Mình phải làm sao bây giờ, mình không thể đến gần thằng nhóc được vì anh ta cấm mình không được đến gần nó. Mình đành phải tìm cách khác vậy”.

———————————

Dũng đang ngồi uống rượu một mình, Dũng uống hết chai rượu này tới chai rượu khác, uống đến nỗi say mềm. Một cô gái mặc jeep màu đen bước đến, người cô ta nồng nặc mùi nước hoa. Cô ta ngọt ngào hỏi.

_Em có thể ngồi ở đây được không…??

Dũng ngước mắt lên nhìn. Miệng Dũng khẽ nhếch lên.

_Cô biến đi…!!

Cô ta ngồi sát vào người Dũng, miệng cô ta dẻo kẹo.

_Kìa anh. Sao anh lại đuổi em thế. Em đến đây để nói chuyện và tâm