Pair of Vintage Old School Fru
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Tác giả: mysweetlovelyday

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3215940

Bình chọn: 10.00/10/1594 lượt.

g bước vào cuộc đời hắn, thích cảm giác ấm áp, dịu ngọt và bay bổng mà Hương mang lại cho hắn, thích cách Hương cười, Hương khóc và thích ánh mắt nhìn hắn vừa yếu đuối, vừa dữ dằn và thách thức của Hương.

Hắn bàng hoàng nhận ra hắn đã bắt đầu thích Hương. Hắn từng yêu nên hiểu cảm giác của mình. Còn Hương chưa từng yêu ai nên không hiểu được cảm giác của bản thân nhưng có hề gì vì sớm hay muộn Hương cũng nhận ra được tình cảm thật của mình.

Hương vòng một tay vào cổ hắn. Mắt Hương mơ màng nhìn hắn. Trái tim Hương đang rộn rã niềm vui. Hương hân hoan nhận ra Hương thực sự đã điều khiển được hắn, và biến hắn thành của riêng mình. Hương thích thú khi hình dung ra cảnh, Hương sẽ hành hạ hắn cả ngày lẫn đêm. Một nụ cười hạnh phúc và sung sướng nở trên môi Hương.

Hắn bị hút chặt. Mắt hắn nhìn Hương không chớp. Mặt hắn càng ngày càng đỏ. Hương ngây người ra nhìn hắn. Hương không làm sao kiểm soát được những cảm xúc ồ ạt tuôn trào như sóng vỡ trong cơ thể mình. Hương muốn giải phóng, muốn trút lên môi hắn.

Hương kéo đầu hắn xuống. Hương hôn hắn. Nụ hôn thật dịu ngọt, thật ấm nồng. Hương và hắn tan chảy vào nhau. Càng hôn nhau, cả hai càng nhận ra nụ hôn không hề nhạt nhẽo và vô vị như ban đầu nữa. Nụ hôn khiến cả hai bay bổng, khiến đầu óc họ trống rỗng, khiến sinh khí cả hai như đang bùng nổ.

Hắn run rẩy, hắn không còn là hắn nữa. Hắn đã biến thành một kẻ ngu ngơ và ngớ ngẩn rồi. Hắn đang lạc lối, đang mất phương hướng. Hương đã nhốt hắn trong mật ngọt, trong cảm xúc và đam mê của mình.

Hắn giống như một đứa trẻ đã tìm thấy được một cái nôi trong vòng tay mẹ. Nơi ấy quá ấm, quá bình yên và quá hạnh phúc nên hắn không muốn rời xa. Hắn đã bị Hương bắt mất linh hồn và đang chiếm mất trái tim. Xem ra cách trả thù bằng mật ngọt và mê đắm này của Hương, còn đáng sợ hơn dùng dao để giết chết hắn.

Hương vô tư trèo lên xe hắn, ôm eo hắn. Hương vui sướng bảo hắn.

_Bây giờ anh đưa tôi về nhà tôi. Tôi cần lấy sách vở.

Hắn tức điên người.

_Tôi đã nói là tôi không muốn trở thành con rối của cô.

Hương cười như không nghe thấy hắn nói gì.

_Mau lên đi ! Chúng ta sắp muộn học rồi.

Hắn không chịu đựng được hơn nữa. Trò đùa của Hương đã đi quá giới hạn rồi. Hắn đùng đùng gỡ bỏ tay Hương ra khỏi eo hắn. Bước xuống đất, hắn quát ầm lên.

_Tôi nói gì cô có nghe không ? Nếu cô mà còn trêu tức tôi nữa, tôi sẽ đánh cô và bẻ nốt cổ tay còn lại của cô.

Hương nhảy xuống đất. Vuốt mái tóc dài, liếm môi, cười thật tươi. Hương đáp.

_Sao thế ? Anh thà rằng bị cả trường trêu chọc và giễu cợt còn hơn làm người hầu của tôi à ?

Nụ cười vẫn nở trên môi, Hương nói tiếp.

_Thôi được. Đây là điều anh muốn, tôi không ép anh nữa. Nhưng mà !

Hương phá ra cười thật to. Ôm lấy bụng, ngồi xổm, Hương cười mãi không thôi. Hắn hoàn toàn biến thành một thành ngố. Hắn đang bị người con gái mà hắn ghét, và coi khinh đùa cợt biến hắn thành một thằng hề.

Siết chặt tay, mắt long lên, hắn hét.

_Cô im đi ! Cô muốn gì ?

Hương không trả lời hắn vội. Hương còn chưa dứt được cơn cười. Cười chán, chìa tay, Hương giục.

_Cho tôi mượn khăn tay của anh.

Hắn há hốc mồm, mắt hắn mở to. Hắn chưa thấy một cô gái nào không biết ngượng như Hương. Sao Hương có thể mượn khăn tay của một người đàn ông khác như đang mượn của một cô bạn gái hay người thân thế ?

Hắn là một người sạch sẽ, hắn không muốn người khác dùng chung đồ dùng với hắn. Hắn cau có.

_Nếu không có khăn tay, cô hãy dùng váy áo của cô mà lau.

Hương đứng sát vào người hắn. Hắn càng nói không cho Hương mượn, Hương càng phải lấy cho bằng được.

Bình thường nếu Hương là Hương, hắn sẽ tiến còn Hương sẽ lùi, còn bây giờ Hương tiến hắn lùi.

Hương vừa tiến lại gần hắn, Hương vừa mỉm cười, vừa xoa cằm, mắt Hương nhìn thẳng vào mặt hắn như đang rình mò xem con mồi của mình định chạy trốn theo hướng nào.

Hắn đang sợ và thực sự đang rất sợ. Không hiểu tại sao mỗi lúc nhìn vào đôi mắt trong veo không biểu hiện gì của Hương, hắn lại thấy sợ và lo lắng.

Hắn hiểu rằng, Hương là một cô gái có nhiều tính cách trái ngược nhau. Hắn hoàn toàn không đọc được suy nghĩ của Hương. Có lúc Hương cho hắn cảm giác hắn đang làm chủ, có lúc hắn thấy mình đang bị Hương đẩy xuống vị trí đầy tớ.

Hương không đi theo hắn nữa. Hương chán chơi trò mèo vờn chuột với hắn rồi. Tút chìa khóa xe máy, trèo lên yên xe. Hương cười cợt.

_Để xem anh chạy đi được bao lâu ? Nếu anh không muốn đi học thì cứ đứng ở đấy đi. Một sinh viên có nguyên tắc như anh sẽ không chịu vi phạm nội quy của nhà trường đâu, nghe nói hôm nay thầy dạy Triết sẽ hướng dẫn cho chúng ta về đề tài mà thầy cho. Anh có muốn bị ăn điểm kém không ?

Hắn nuốt nước bọt. Hắn thích đi học, thích trở thành một sinh viên gương mẫu, hắn ghét điểm kém. Hắn ghét Hương đem những điểm yếu và điểm mạnh của hắn ra để làm trò đùa cho Hương giải trí.

Hắn cố kiềm tìm cô gái ngốc nghếch và nhu nhược mà hắn quen ba ngày trước. Hắn tìm mãi nhưng chỉ hoài công. Hương bây giờ đã hoàn toàn đổi khác.

Trong khi hắn đang bỏ chạy như một con chuột thì Hương lại ngồi im như một con mèo lười ngồ