Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Tác giả: mysweetlovelyday

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3216020

Bình chọn: 8.00/10/1602 lượt.

cảm hứng của đời mình.

Số phận và tình duyên của con người rất kì lạ. Có những người tưởng chừng suốt đời chỉ làm oan gia và kẻ thù nhưng khi cố tìm cách tiếp cận để trả thù và hành hạ đối phương thì hóa ra mình không hề ghét và hận người ta như mình tưởng mà dần dần lại trở nên thích và yêu người đó.

Hương gắp thức ăn cho ăn. Ban cho hắn một nụ cười tươi tắn. Hương nói.

_Anh ăn đi ! Thức ăn đã nguội hết cả rồi.

Hắn cúi xuống nhìn đĩa thức ăn của mình. Cầm đôi đũa, hắn run run ăn từng thìa một. Mùi vị thức ăn thơm giòn khiến hắn nuốt nước bọt, mắt hắn đỏ hoe, hắn nghĩ rằng hắn sắp khóc.

Bịt chặt miệng, cố gắng kiềm chế sự xúc động và yếu đuối của bản thân. Hắn lại ăn thêm một đũa thức ăn nữa. Thức ăn rất vừa miệng, hắn không nói gì nhưng cử chỉ của hắn cũng đủ cho Hương biết hắn đang cảm nhận ra sao.

Hương vừa ăn vừa nhìn hắn. Cả hai đang lúng túng, những cảm xúc kì lạ đang làm hai người bối rối và không hiểu được chính mình. Nếu trước đây họ căm ghét và hận thù nhau, họ có thể hiểu được cảm giác của mình dành cho người kia là gì nhưng cảm xúc ngọt ngào, bồn chồn, và xao xuyến thế này thì họ đành chịu thua, họ không nghĩ là khi ở bên cạnh nhau, tình cảm của họ có thể biến chuyển thành ra thích nhau như thế.

Hương là Hồng nên tinh nghịch. Hương không chịu được không khí căng thẳng. Hương hỏi hắn.

_Ăn xong, anh sẽ đi học chứ ?

Hắn đáp.

_Có. Còn cô ?

Hương cười gian.

_Tất nhiên tôi phải đi học rồi.

Xoa hai tay vào nhau. Hương nói tiếp.

_Hôm nay là một ngày đặc biệt. Tôi mà không đi học thì uổng quá.

Tiếp theo Hương cười khoái trá. Hắn hoàn toàn mù mờ. Hắn bắt đầu lo sợ. Nhìn khuôn mặt bí ẩn và thỏa mãn của Hương. Hắn không hiểu Hương đang tính toán gì trong đầu mà Hương cười một cách khó hiểu thế kia.

Ăn xong, Hương bắt hắn rửa bát. Hắn ngoan ngoãn làm theo. Dù sao hắn cũng phải mang ơn Hương, nhờ Hương hắn không còn cảm thấy lạnh giá và cô đơn nữa. Hắn đã dần lấy lại sinh khí và hơi ấm của mình.

Chờ hắn lấy túi sách, chìa khóa xe máy và nón bảo hiểm. Hương lững thững đi theo hắn.

Chống tay vào sườn, Hương cười cợt.

_Bắt đầu từ hôm nay, anh phải có nhiệm vụ đưa tôi đi học, chưa hết lên lớp anh cũng phải chép bài và làm bài cho tôi.

Hắn nhìn Hương không chớp. Hắn tưởng hắn đang nghe lầm. Từ trước đến nay, hắn luôn sống và luôn làm theo ý mình, không ai có thể điều khiển và hò sai được hắn. Nếu muốn hắn thay đổi, thì trừ phi bản thân hắn muốn và hắn thích, còn nếu không thì dù có đánh chết hắn, hắn cũng nhất quyết không nghe theo.

Thế mà nay, Hương đang muốn biến hắn thành con rối của Hương. Đầu hắn váng vất, mặt hắn đổi màu, mắt hắn có màu hổ phách, tóc tai hắn dựng đứng. Hắn đang tức giận, hắn muốn đánh Hương.

Giọng hắn vang lên như một con quỷ vừa mới ngủ dậy sau một đêm dài.

_Cô tưởng cô là ai ? Dù cô có làm cho tôi nhiều việc, tôi cũng không có ý định biến thành một người hầu của cô. Đón cô đi học ? Chép bài cho cô ? Quên đi !

Hương bắc loa lên miệng.

_A lô ! Xin thông báo cho mọi người biết. Công tử nhà họ Cao rất sợ sét và sợ ma !

Mặt hắn đỏ bừng, ngượng quá, hắn vội bịt miệng Hương lại. Hắn căm tức quát.

_Cô im ngay ! Ai cho phép cô quảng cáo tôi như thế hả ?

Hương cố gắng gỡ tay hắn ra khỏi miệng. Bàn chân Hương giẵm mạnh lên chân hắn. Bị bất ngờ, lại quá đau, hắn vội buông tay khỏi miệng Hương. Co chân, nhảy lò cò, hắn hét.

_Cô đúng là một kẻ đáng ghét ! Tôi nhất quyết không tha cho cô !

Dùng ngón tay cái quẹt nhẹ vào mũi. Hương nhe răng cười.

_Anh cứ làm những việc mà anh muốn. Nhưng tôi phải nói trước, trừ phi anh làm cho tôi câm hay anh giết chết tôi nếu không.

Hương cười thật đen tối.

_He he he ! Tôi sẽ thông báo cái tin này cho cả trường biết. Để xem anh sẽ sống khổ, sống sở như thế nào khi họ phát hiện ra một công tử hoàn hảo và lạnh lùng như anh lại sợ ma và sợ sét.

Mồ hôi bắt đầu nhỏ giọt. Hắn – đường đường là một đại công tử nhà họ Cao được mọi người ngưỡng mộ và kính trọng. Trong mắt họ, hắn vừa đáng sợ, vừa đáng tôn kính. Thế mà nay, hắn bị một con nhỏ mà hắn coi khinh nắm được điểm yếu và điều khiển.

Hắn cảm thấy sợ hãi và khó thở. Cảm giác bị người điều khiển và mang ra làm trò chơi thật khó chịu và bực bội. Hắn nhục nhã không nói được câu gì. Hình như khả năng nói của hắn đã bay mất đi đâu rồi. Hắn chỉ còn biết nhìn thẳng vào mặt Hương và đứng im như trời chồng. Hắn hoàn toàn chết sững.

Hương biết mình đã thắng. Chưa bao giờ Hương lại vui như lúc này. Nắm được điểm yếu của hắn trong tay, Hương có thể tha hồ hành hạ và sai khiến hắn. Quẹt mũi thêm mấy cái. Hương đứng sát vào người hắn.

Hắn nuốt nước bọt. Cổ họng hắn khô khốc. Thức ăn của bữa sáng đang hành hạ dạ dày của hắn. Hắn thấy trái tim hắn đang đập nhanh hơn bình thường. Mặt hắn đang có sắc đỏ. Không ngờ một lẻ lạnh lùng như hắn, cũng có lúc thẹn thùng và đỏ mặt như con gái như thế này. Bắt đầu từ hôm nay, hắn là nô lệ của Hương, còn Hương là chủ của hắn.

Tuy cảm thấy nhục nhã và không thích trở thành một con rối nhưng không hiểu tại sao hắn không muốn trò chơi này kết thúc, hắn thích cách Hươn


Duck hunt