
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)
Tác giả: mysweetlovelyday
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3216050
Bình chọn: 8.5.00/10/1605 lượt.
của Hồng. Hương tưởng rằng nếu mình là Hồng, Hương sẽ không bao giờ khóc, không bao giờ rơi lệ nhưng trái tim là của Hương, dù có thay đổi suy nghĩ và cách sống, phần thiện trong tâm trí Hương vẫn còn nguyên vẹn.
Hắn quát.
_Cô đã uống đủ chưa ? Nếu đã uống đủ rồi thì mau biến đi. Đừng để tôi phải tống cô ra khỏi nhà.
Hương quay lại nhìn hắn. Hắn tưởng sẽ được nhìn một khuôn mặt đáng ghét và hả hê vì đã chọc giận được hắn nhưng ngược lại hắn chỉ trông thấy một đôi mắt ướt của Hương.
Hắn muốn điên lên vì Hương, vừa lúc này thì hùng hổ và dữ dằn như một đứa con gái giang hồ còn bây giờ lại khóc lóc như một con mèo ướt. Hắn tự hỏi, đâu mới là tính cách thật của Hương ?
Hương run giọng hỏi hắn.
_Hôm nay là sinh nhật của anh à ?
Hắn mím môi.
_Không liên quan gì đến cô ! Đã uống nước xong nước rồi thì biến đi !
Hương rụt rè hỏi hắn.
_Tôi…tôi có thể ở lại dự sinh nhật cùng anh không ?
Hắn không thốt nên lời. Hắn hoàn toàn mù mờ. Đây là Hương sao ? Sao Hương thay đổi tính cách nhanh như thế ?
Mặc dù hắn đang cô đơn, mặc dù muốn ai đó cùng hắn đón sinh nhật nhưng hắn không muốn đón sinh nhật cùng Hương. Làm sao hắn có thể đón sinh nhật của mình cùng với kẻ thù ?
Lời nói thương hại của Hương càng khiến hắn nổi điên lên.
_Vớ vẩn ! Cô biến đi ! Đừng nói lôi thôi !
Hương cười nhạt. Tính cách của Hồng sống dậy.
_Anh tưởng là anh đuổi tôi thì tôi sẽ đi sao ? Anh là người đã làm gãy cổ tay tôi, anh phải có trách nhiệm chăm sóc tôi cho đến khi nào tôi lành lặn thì thôi.
Tiến lên một bước, Hương nắm lấy cổ áo hắn bằng tay trái.
_Anh không thấy anh quá đáng lắm sao ? Tôi đang bị sốt vì cảm cúm, bị gãy tay cũng là do anh. Anh ép tôi đi về giữa trời mưa gió thế này, có phải anh muốn tôi chết đúng không ?
Hắn rủa.
_Một cô gái như cô thì chết đi, sống mà làm khổ người khác và làm khổ chính mình thì sống làm gì ?
Hương không những không giận, Hương còn cười toe toét.
_Cảm ơn lời chúc phúc của anh. Nhờ anh tôi sẽ sống lâu thật lâu, tôi muốn biết tôi sẽ là người ra đi trước hay là anh ?
Hương và hắn đang đứng sát vào nhau. Mắt hắn đang nhìn thẳng vào mặt Hương. Hắn đỏ mặt khi nghĩ đến nụ hôn lúc chiều, hắn ngượng ngùng quay mặt đi chỗ khác.
Hương gọi nhỏ.
_Này anh !
Hắn quay lại hét.
_Cái g.g..ì…!
Hương hôn hắn. Hắn bị sốc, mắt hắn mở to. Hắn không hiểu Hương và hắn đang chơi trò gì nữa. Buổi chiều hắn hôn chủ động hôn Hương, còn tối nay hắn bị Hương hôn.
Hắn đã bị Hương dụ rồi. Hắn luôn cho lòng tự trọng của hắn cao hơn của người khác, hắn không muốn ai đụng đến hắn khi hắn không muốn. Nhưng bây giờ mọi thứ không còn diễn ra đúng theo ý nghĩ của hắn nữa, hắn đã bị Hương điều khiển. Đầu tiên hắn căm ghét Hương vì Hương dám hôn hắn nhưng sau đó hắn trở nên thích và cuối cùng hắn không làm chủ được chính mình.
Buông hắn ra, Hương liếm mép.
_Có tiến bộ được một chút nhưng anh nên luyện thêm đi.
Câu nói xúc phạm của Hương khiến hắn tức giận. Hắn thô bạo đẩy Hương đứng sát vào tường. Hắn cay cú hỏi.
_Cô muốn quyến rũ tôi chứ gì ? Được thôi, để xem cô có thể tiếp tục trò này được bao lâu.
Hương bắt đầu cảm thấy sợ, Hương muốn đi về nhà. Dù lúc này, Hương có táo tợn bao nhiêu, Hương cũng là một cô gái, hai nữa một cô gái không lõi đời như Hương thì càng có nhiều chuyện để lo lắng.
Hương chống tay vào ngực hắn. Hương nói nhanh.
_Tôi uống nước xong rồi. Tôi muốn về !
Hắn cười nhạt.
_Cô muốn về đâu ? Chẳng phải lúc nãy cô xin tôi cho cô ở lại là gì ?
Hương cố đẩy hắn đứng xa Hương ra. Bực mình, phẫn nỗ đang điều khiển tâm trí. Hắn nâng cằm Hương lên.
_Cô chê tôi hôn dở đúng không ? Sao cô không biến thành bạn để tôi luyện hôn đi nhỉ ?
Hương đỏ bừng mặt, mắt Hương long lanh lệ. Hắn chửu thầm. Hắn hoàn toàn không hiểu gì về tính cách kỳ lạ của Hương.
Hắn buông Hương ra. Hương lạnh lùng, ngổ ngáo trỗi dậy. Hương khiêu khích hắn.
_Thế nào, anh đã hối hận rồi à ? Không ngờ anh lại kém cỏi như thế ?
Hắn quay phắt lại, mắt hắn nhìn Hương như muốn nghiền nát Hương ra thành muôn ngàn mảnh.
Chống hai tay qua vai Hương. Hắn rít giọng.
_Cô sẽ phải hối hận với những gì mà cô nói ngày hôm nay.
Hương nhếch mép.
_Đừng khinh thường tôi quá ! Tôi sợ anh mới là người bỏ cuộc trước.
Hắn nao núng khi nhìn vào đôi mắt vô hồn của Hương. Lúc nãy hắn thấy mắt Hương long lanh lệ thì nay đôi mắt ấy đã hoàn toàn biến đổi.
Hắn bị Hương đưa vào một mê cung, hắn đang bị lạc lối nên không thể tìm được lối ra.
Hương kéo đầu hắn xuống, Hương hôn hắn. Hắn vội đẩy Hương ra, hắn nghiến răng.
_Tôi chán để cô làm chủ trò chơi rồi.
Lần này hắn là người hôn Hương. Hắn ôm Hương thật chặt, Nụ hôn của hắn khiến Hương không thở được, hắn rủa thầm Hương vì đã khiến hắn không điều khiển được chính mình thế này.
Hắn hoàn toàn quên hắn là ai, quên luôn những bực tức mà hắn vừa mới nhận, quên luôn Hương là một cô gái đáng ghét như thế nào ? Hắn chỉ biết hắn đang hôn Hương, đang tan chảy, đang hạnh phúc và mê đắm.
Nụ hôn nối tiếp nụ hôn. Hắn không còn là hắn nữa. Khi buông Hương ra, mặt hắn đỏ bừng. Hương nheo mắt nhìn hắn, Hương thích