XtGem Forum catalog
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Tác giả: mysweetlovelyday

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3216070

Bình chọn: 9.00/10/1607 lượt.

ểu người bạn mà Hương nói là ai mà trông Hương muốn đánh người đó hơn là đi dự tiệc sinh nhật.

Hương đang căm tức và hận Vũ nên mới trút hét tất cả ra giọng nói, khuôn mặt và ánh mắt như thế.

Không cần biết bố mẹ mình có đồng ý hay không, Hương nhanh chóng rời khỏi nhà.

Nhìn bóng con gái khuất sau cánh cửa, Bà Dung thở dài.

_Ông xem, sao con bé Hương nhà mình lại kì lạ như thế ? Rõ ràng cả ngày hôm nay nó ngoan hiền lắm kia mà, sao đến tối nó lại hoàn toàn biến thành một người khác ?

Ông Sơn lắc đầu chịu thua.

_Anh chịu ! Cái này em phải đi hỏi nó, anh cũng giống như em, anh làm sao mà trả lời được.

Hai ông bà hết than vắn rồi lại thở dài, họ đã có được một cô con gái như mong ước nhưng còn về phần tính cách thì họ đành chịu thua, họ không tài nào lí giải được vì sao Hương của ban ngày, lại hoàn toàn khác Hương của ban đêm ?

Sẵn tiền trong túi, Hương bắt một chiếc xe tắc xi. Hương vì không biết nhà hắn ở đâu nên Hương đành gọi điện cho Phong.

Ngay cầu đầu tiên, Hương hỏi Phong.

_Chào cậu ! cậu có thể cho tôi biết anh trai cậu sống ở đâu được không ?

Phong kinh ngạc hỏi Hương.

_Cậu cần biết nhà anh trai của tôi ở đâu làm gì ? Anh ấy lại gây ra lỗi gì với bạn à ?

Hương bực bội.

_Tôi chỉ hỏi cậu có một câu, sao cậu hỏi tôi nhiều như thế ? Thế nào, cậu có chịu nói không ?

Nghe giọng đanh đá, và dữ dằn của Hương. Phong không hiểu gì cả.

_Được rồi, tôi sẽ nói. Cậu đang bị ai chọc giận hay sao mà nổi khùng lên thế ?

Hương giục.

_Nói đi !

Phong gãi đầu. Mặc dù không hiểu gì nhưng Phong vẫn đọc điện chỉ nhà riêng của Vũ cho Hương. Ghi xong, Hương nói.

_Cảm ơn cậu !

Sau đó Hương cúp máy luôn. Phong nhìn chiếc điện thoại của mình như một thằng ngố, Phong thấy Hương khác quá, cách ăn nói của Hương thực sự khiến Phong bị choáng.

Hương đọc điện chỉ nhà riêng cho tài xế nghe. Anh ta vội lái xe đưa Hương đến Vũ.

Mười hai phút sau, Hương đến nơi. Trả tiền tắc xi. Hương bấm chuông cổng nhà Vũ. Trước khi đến đây, Hương đã dồn tất cả căm tức và giận dữ vào lòng, chỉ cần Vũ xuất hiện trước mặt Hương, Hương sẽ trút hết lên đầu Vũ.

Vũ đang nghe điện thoại. Ông Cao gọi điện giục Vũ về nhà dự tiệc sinh nhật. Hắn tức giận nói.

_Tôi đã bảo là dù có chết tôi cũng nhất quyết không về căn nhà đó. Làm ơn để cho tôi yên !

Ông Cao cáu.

_Con có phải là con người không ? Nếu phải, con phải dùng cái đầu để suy nghĩ chứ ?

Hắn lạnh lùng đáp.

_Ông nói đúng, con người trong tôi chết rồi, nhờ ông mà con quỷ trong tôi đang sống dậy.

Ông Cao chán nản bảo hắn.

_Con không thể nào quên được quá khứ sao ? Dù sao chúng ta cũng là người một nhà.

Hắn hét lên.

_Ông làm ơn đừng nhắc đến hai từ gia đình với tôi. Tôi không còn gì để nói với ông nữa. Chào ông !

Hắn thô bạo cúp máy. Vứt điện thoại trên nệm, hắn muốn điên lên vì tức. Tiếng chuông cổng dai dẳng khiến hắn bùng nổ cơn giận giữ của mình.

Hắn thề rằng nếu người đang bấm chuông cổng là một trong ba người thuộc gia đình hắn, hắn sẽ không nể nang gì nữa, hắn không cần họ thương hại hắn, tổ chức sinh nhật một mình thì có gì là to tát chứ, hắn đã tự đón sinh nhật hơn mười năm nay rồi.

Cơn tức giận của hắn xẹp xuống, mắt hắn mở to, hắn choáng váng không hiểu Hương tìm tận đến hắn làm gì và tại sao lại vào cái giờ khuya như thế này.

Nhớ lại nụ hôn lúc chiều, hắn vẫn còn ngượng. Hắn cộc lốc hỏi.

_Cô đến đây làm gì ?

Hương căm phẫn nói.

_Còn làm gì nữa ? Tôi cần anh trả giá cho những gì mà anh gây ra cho tôi ?

Tai hắn lùng bùng, hắn tưởng hắn đang nghe nhầm. Giọng nói này giống hệt giọng nói buổi chiều và tối hôm qua.

Hắn bắt đầu phòng thủ.

_Cô đã nghĩ ra được số tiền mà cô muốn tôi trả rồi à ?

Đá mạnh vào cổng sắt nhà hắn. Hương quát.

_Còn không mau mở cổng đi !

Hắn kinh ngạc tột đột, sao Hương lại thay đổi như chong chóng thế này ? Hắn thấy Hương khác quá, lúc sáng hắn gặp Hương ở trong bệnh viện và buổi chiều gặp Hương ở trường, Hương hoàn toàn là một cô gái dịu dàng, nhút nhát và sợ sệt, sao bây giờ Hương lại hung dữ thế này ?

Hắn nhìn Hương như đang nhìn một sinh vật lạ. Hắn quát trả lại Hương.

_Cô có thấy cô vô lý quá không ? Cô đến nhà tôi trong khi tôi không mời cô, cô còn dám phá cổng, và quát ầm lên là thế nào ? Cô muốn bị bắt vì tội phá hoại không ?

Hương thách thức.

_Anh gọi ngay đi ! Tôi cũng đang muốn kiện anh tội anh dám bẻ gãy cổ tay tôi.

Chống tay vào sườn. Hương tức giận tràn đầy.

_Tên kia ! Nếu anh không trả lại công bằng cho tôi, tôi sẽ không để anh sống yên đâu.

Hắn sửng sốt nhìn Hương không chớp. Hắn thấy con cáo trong Hương đã tỉnh dậy rồi.

Đút tay vào túi quần. Đang buồn chán, tự dưng Hương đến gây sự với hắn. Hắn cảm thấy sinh nhật lần này của hắn rất đặc biệt.

_Cô muốn gì ? Muốn tôi trả tiền hay là muốn tôi với cô cùng ra tòa ?

Hương vênh mặt lên.

_Anh nghĩ rằng anh trả tiền hay ra toàn thì tôi sẽ xóa nợ cho anh à ? Tôi không cần tiền, cùng không cần anh phải ra hầu tòa, tôi cần bàn tay của anh. Thế nào, anh sẽ làm chứ ?

Hắn tưởng Hương đã bị điên thật rồi. Sao một cô gái như Hương lại có tư tưởng bạo lực hơn cả hắn thế ?