XtGem Forum catalog
Nàng Lem

Nàng Lem

Tác giả: tranglylee

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323201

Bình chọn: 10.00/10/320 lượt.

nh trước ngực:

-Em yêu tôi tới vậy sao?

-Anh.. thật ra thì.. em mới nhận ra thôi.

Tôi lấy hết can đảm hôn chụt vào má Nam Phong rồi chạy nhanh về trại mà Nam Phong dựng lên ban nãy…

“Thật không ngờ..mình vừa làm trò biến thái gì vậy?” tôi lôi chăn gối mang từ nhà đi ra để chuẩn bị đi ngủ. Tôi muốn vùi đầu đi ngủ trước khi Nam Phong lôi ra làm trò gì đấy mà không ai đoán trước được.

Tiếng phéc mô tuya cửa trại kêu rẹt rẹt, tôi đang chùm chăn kín đầu thì chui mỗi đầu ra, thấy anh.

-Em định độc chiếm trại của tôi sao?

-Anh vào đây làm… làm gì?

Tôi bật ngồi dậy, chăn quấn kín người. Anh nhìn tôi rồi cũng lôi chăn gối ra trải. Anh làm xong thì nằm ra. Một tay để trên bụng, tay kia để dưới đầu.

“Eo ôi, đến cái dáng nằm của anh ấy cũng như kiểu siêu mẫu nam đang tạo dáng chụp ảnh vậy.” Tôi giật mình sợ hãi cái suy nghĩ của mình, tôi yêu anh nhưng không tới mức nhìn cái gì của anh cũng đẹp, cũng tốt! Mà cái tình yêu mới chớm nên anh còn “xấu” lắm! Tôi lắc lắc đầu đứng dậy đi ra ngoài nhưng bị anh lên tiếng cản:

-Em định đi đâu vào giờ này?

-Em sang bảo Bảo Minh sang đây ngủ cùng anh. Em ngủ với Tiên Tiên.

-Được rồi. Nhưng trước khi đi ra đây tôi nói nghe cái này!

Anh vẫn nhắm mắt, vẻ lười biếng lộ ra. Tôi vì muốn thoát nhanh nên tiến lại gần. Vừa ngồi xuống, Nam Phong bất ngờ xoay người, tay kéo tôi nằm sát vào ngực anh. Tôi sợ tới há miệng luôn!

-Đi ngủ. Em chống cự là tôi làm quá lên đó… em hiểu chứ?

Tôi ngước lên, cái khuôn mặt mà đôi khi tôi muốn xé nát đang ở kề cạnh tôi. Khuôn mặt này đẹp, lông mi dài, đôi môi hồng không khác gì con gái, lại còn cái mũi tây cao đúng chuẩn nữa. Tôi có đẩy có chống thì cũng không thoát nổi “móng vuốt” của anh nên đành nằm im. Tôi mới chợt nhớ… đây là lần thứ hai nằm trong vòng tay anh, cảm giác lần này khác lần trước… nó không phải sợ sệt, căm ghét anh nữa. Lần này là sự ấm áp, yêu thương tới kì lạ. Cả người anh nằm nghiêng, tay ôm chặt tôi. Tôi nằm mãi cũng buồn ngủ, hồn nhiên dụi dụi đầu vào ngực anh rồi vòng tay ôm anh ngủ ngon lành.

Sáng hôm sau…

Tôi bỏ chăn sang một bên, tay gãi gãi đầu, mắt thì kèm nhèm dỉ mắt. Anh vẫn đang nằm bên cạnh, nhìn hoàn toàn khác lúc thức, vô cùng thánh thiện. Tôi nhẹ nhàng đi ra ngoài, tay cầm theo bộ đồ cá nhân. Bên ngoài sáng lắm rồi nhưng chưa thấy có ai thức dậy. Tôi hí hửng nhảy chân sáo về hướng nhà vệ sinh của khu resort bên cạnh.

-Bảo Nhi kinh thật. Đêm qua ngủ cùng anh Nam Phong đấy.

-Mày đừng có dại mà dây vào nó. Ngoài anh Nam Phong, anh Gia Khang cũng có tình cảm với nó hay sao ý!

-Có mà điên.. dây dưa vào nó có ngày toi. Mà cũng buồn cười, nhìn nó ngố ngố khờ khờ, ai ngờ tầm ngẩm tầm ngầm… nguy hiểm quá.

-Mà tối qua thấy bảo nó còn lớn tiếng thừa nhận yêu anh Nam Phong trước lời gần như tỏ tình của anh Gia…

”Xoạch”

Tôi đứng ngoài cửa nhà vệ sinh nữ, nghe hết cuộc nói chuyện của hai đứa con gái lớp tôi mà rơi cả đồ xuống đất. Hai đứa nó đi ra thấy tôi đã chạy một đoạn xa….

-Huhuhuhuhuhu

Tôi ngồi co gối ở cạnh một con suối nhỏ gần khu cắm trại, hộp đồ cá nhân kê cằm. Tôi khóc lớn. Sao tôi bị mọi người ghét tới vậy? Tôi làm gì mà bị coi là người không nên dây dưa, nguy hiểm? Thật vô lý quá! Tôi khóc càng lớn hơn.

-Mới sáng ra em làm trò gì vậy hả? Ồn ào nó quen.

Giọng trầm lañ vang lên. Tôi quệt nhanh dòng nước mắt, anh ngồi xuống cạnh tôi.

-Ai trêu em?

-Chả ai.

-Thế sao khóc?

-Tại anh huhu tại anh hết huhuhu

Tôi quay sang anh, nước mắt lại trào. Tôi tay đấm liên tục vào người anh. Tay tôi bị anh giữ lại, anh kéo tôi vào lòng, tay ôm rồi vỗ về:

-Rồi. Anh có lỗi. Em đừng khóc nữa! Anh sẽ không bao giờ khiến em khóc vì anh nữa.

Tôi mặt áp vào ngực anh, khóc hệt một đứa trẻ. May mà chỗ này không ai biết nên tôi được tựa vào anh mà khóc thoải mái. Những lời anh nói tôi đều ghi nhớ, nó khắc sâu vào con tim mới biết yêu của tôi.

-Ôi chán quá. Vậy là hết dã ngoại rồi.

-Bye cây cối! Tao về đây.

-Đi uống nước lúc về nha!

Tôi ôm balo vẫn còn mấy gói snack bên trong, đứng cạnh Nam Phong đang cất trại vào cốp. Các bạn ai nấy đều vui vẻ và có chút luyến tiếc chuyến đi này. Tôi thì cứ ngơ ngơ nhìn anh Gia Khang đang thu dọn đồ cùng Minh Anh. Gia Khang từ tối qua đã cư xử rất khác với tôi. Anh tránh tôi, không quan tâm tôi nữa! Tôi tham lam quá sao? Hay những điều sáng nay tôi nghe được đều là nhận xét đúng về con người tôi? …

[Trước cổng biệt thự họ Trương..'>

-Em..

Nam Phong dừng xe trong sân nhà. Anh quay sang định kêu Bảo Nhi vào nhà nhưng cô đang ngủ rất ngon. Sao cô hồn nhiên tới vậy? Khóc cười hồn nhiên, cô ôm balo trong tay mà vẫn ngủ ngon rất ngon. Anh cười nhẹ, mở cửa bước xuống. Mở cửa xe, anh nhẹ nhàng bỏ chiếc balo hồng sang một bên, bế cô ra khỏi xe và vào nhà.

-Cậu chủ…

Bác Hàn vừa lên tiếng, anh đã ra hiệu trật tự rồi đưa Bảo Nhi về phòng.

[Phòng khách…'>

-Cậu chủ. Hôm qua ông chủ đã thu mua công ty nhà Bảo Nhi rồi.

-Cái gì?

-Mới được mẹ kế của Bảo Nhi kí. Còn cần phải có một giấy tờ chủ quyền mà Bảo Nhi cầm thì mới chính thức thuộc về chúng ta.

-Khi nào Bảo Nhi dậy, ông nấu gì cho cô