Polaroid
Một cục cưng và bốn baba

Một cục cưng và bốn baba

Tác giả: Dạ Khinh Trần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329445

Bình chọn: 10.00/10/944 lượt.

Hoa không biết anh muốn làm cái gì, tuy sợ hãi, nhưng vẫn hết sức tín nhiệm anh, không biết vì sao, người con trai này có dũng khí làm cho người ta có cảm giác an toàn không thể kháng cự.

Một giây sau, Tiểu Hoa chỉ cảm thấy trước mặt bỗng nhiên tối sầm, cửa xe không biết bị mở lúc nào, mà thân thể của anh lại treo ở bên cạnh xe, nếu Lãnh Phong không nắm lấy cô, cô tuyệt đối hài cốt đã không còn rồi.

Kết quả sợ hải quá độ làm cho một chữ cũng không phun ra được, rõ ràng muốn thét chói tai, cổ họng giống như bị nghẹn lại, hoàn toàn biến thành câm điếc, nếu trái tim không nổ mạnh mà còn đang kịch liệt nhảy, chỉ sợ cô đã cảm thấy bị bị hù sợ đến chết rồi.

Tình huống hiện tại lại, thân thể Tiểu Hoa một nửa trên tay Lãnh Phong một nửa trên xe Hạ Lưu Ly.

Gió cát thổi vào mặt làm mắt cô không mở ra được, tùy ý cuối đầu nhìn một cái, phát hiện mông đít của mình đang ở trạng thái lơ lửng, chỉ cảm thấy toàn thân run một cái, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệt, đều đã toát mồ hôi lạnh rồi.

Này… Hiện tại đây chính là chơi bạc mạng!

Nhưng hôm nay loại tình huống này, cô đã không chấp nhận lùi bước, ngoại trừ tin tưởng Lãnh Phong, cô không có cách nào khác.

“Lãnh Phong, mẹ nó buông tay cho Lão Tử!” Hạ Lưu Ly nắm lấy một nửa thân thể của Tiểu Hoa còn ở trong xe, bởi vì sợ cô bị thương, cho nên tốc độ đã giảm rất nhiều.

Chỉ là cái tên Lãnh Phong này, không phải là người bình thường.

Bất luận là kỹ thuật, tốc độ, hay là nội công, cũng có thể ngang với anh, có thể còn hơn anh nữa. Một tên Sở Vân Hiên đã đủ để cho anh điên đầu, cái tên Lãnh Phong này lại còn ác hơn, rõ ràng trên mặt không một chút thay đổi, mặt không hề ác ý, lại làm cái chuyện khủng bố như vậy.

Hiện tại Tiểu Hoa hận không thể một cước đá chết anh, lúc này để cho Lãnh Phong buông tay, không phải bản thân mình sẽ bị mất cân bằng, rớt xuống bị Ngũ Mã Phanh Thây sao?

Thôi, cô không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, kéo cô như vậy càng làm cô đau khổ hơn, còn không bằng một chút đau nhức, sống hay chết cô cũng phải cố gắng liều mạng, cô gái không phản kháng không phải là cô gái tốt!

Cúi đầu, đối với cái đang bắt lấy cánh tay của mình, bày ra hàm răng bén nhọn, hung hắn cắn xuống.

Bởi vì bị đau mà Hạ Lưu Ly khẽ nhăn mày, phun ra một búng máu, khuôn mặt phẫn nộ trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Hoa, con ngươi trong suốt bắn ra một tia tinh quang lãnh liệt, không tin Bạch Tiểu Hoa sẽ đối xử như vậy với mình.

Nhưng Bạch Tiểu Hoa rất quyết tâm, tình huống hiện tại chỉ có thể ngăn cản Hạ Lưu Ly, chỉ cần ngăn cản hắn, những chuyện hoang đường này sẽ chấm dứt, mọi người cũng sẽ không có việc gì.

Vì ngăn tất cả, cô chỉ có thể hy sinh Hạ Lưu Ly.

Thực xin lỗi!

Cô lại thêm dùng sức cắn, thậm chí cảm thấy mùi máu tươi nhàn nhạt trong miệng.

Hạ Lưu Ly cứ như vậy gắt gao nhìn chằm chằm vào cô, con ngươi trong suốt như bảo thạch kia dường như thâm trầm không thấy đáy, bên trong giống như ẩn chứa rất nhiều điều mà Bạch Tiểu Hoa không hiểu, cũng có lẽ, bản thân Hạ Lưu Ly kỳ thật cũng không hiểu.

Bởi vì không hiểu, bởi vì mê man, cho nên dùng cách thương tổn, tra tấn để biểu đat tình yêu của mình.

Không biết qua bao lâu, Bạch Tiểu Hoa cảm thấy được thân thể của mình run lên, miệng cũng trở nên cứng ngắc, bàn tay của Hạ Lưu Ly rốt cục cũng có dấu vết buông lỏng.

“Vì sao?” Ánh mắt của hắn mất đi tiêu cự, thoạt nhìn có chút trống rỗng, thì thào nói nhỏ, “Chẳng lẽ tôi thật sự sai lầm rồi?” Một nụ cười nhếch môi mà cũng chất chứa bao chua xót.

Vì có tiếng ồn, thế nên Bạch Tiểu Hoa căn bản là không có nghe hắn nói cái gì.

Hắn buông tay, cuối cùng cũng buông cô ra.

Giây tiếp theo, cả người Bạch Tiểu Hoa bị Lãnh Như Phong ôm trong lòng, mà cô cũng cả gắt gao bám vào trên người hắn, gian nan ngồi ở phía sau hắn, thở hổn hển tựa vào lưng của hắn, mở lớn miệng mà hô hấp .

Chỉ là ngắn ngủi mấy chục phút mà thôi, thế nhưng cô cảm thấy cô đã ở trước cửa sinh tử không biết bao nhiêu lần .

Cảm giác chết đi sống lại này tuy rằng không tồi, thế nhưng. . . . . .

Tốc độ của Hạ Lưu Ly càng ngày càng chậm, cách cô càng ngày càng xa.

Giống như là không cố ý thả chậm tốc độ.

Bạch Tiểu Hoa quay đầu lại, nhìn khuôn mặt không chút thay đổi của hắn, trong lòng không khỏi sinh ra một tia hối hận.

Thực ra, hắn cũng không làm gì thật sự thương tổn tới cô, nhưng cô cũng không biết hắn muốn làm gì. Bởi vì những khó khăn của cô ở trường một phần là do hắn, thế nên cô kháng cự tất cả bá đạo của hắn, cự tuyệt tất cả những điều tốt hắn làm cho cô.

Hắn đối với cô, đến cuối cùng là gì?

Tình yêu?

Thật đúng là không dám nghĩ ! Đã biết bộ dạng phúc hắc, cuồng ngạo không ai bì nổi của Hạ Lưu Ly, Hạ thái tử làm thế nào đối với cô nảy sinh tình cảm?

Loại trừ tình cảm này ra, vậy chỉ có thể là ở trả thù cô mà thôi, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt đã chán ghét cô, khi dễ cô, chưa từng nghĩ muốn tha cho cô, bởi vì cô phạm vào ba đại kị của hắn! ( Ari: Kể ra cũng tội anh, ai bảo hồi đâu ức hiếp chị Hoa nhiều quá… Thế là chị loại tình yêu từ vòng gửi xe =_=)

Thế nhưng, trong ánh mắt hắn nhìn cô, lại có một tia th