
ảy do hắn là người hướng dẫn…hai đầu lưỡi chạm vào nhau có cảm giác run khe khẽ nhưng rồi lại chạm sâu hơn…sâu hơn nữa…Đến khi chúng hoà quyện vào làm một…
Hắn ôm siết eo cô…Nụ hôn dài bất tận và mang nhiều cảm giác đến mức cho dù nghẹt thở vì chết thì hắn cũng sẽ không buông cô ra…Cô trong vòng tay hắn đang bũn rũn cả ra.
-Tớ yêu cậu…mãi mãi…_Hắn buông cô ra…không thèm hít lấy không khí giống cô mà ôm cô chặt hơn. Cạ mùi mình vào mũi cô âu yếm…
Cô hít hà không khí trong lần hai má đỏ lên…Nghe hắn nói vậy cô mở to đôi mắt ngẩng đầu nhìn hắn…mũi hắn chạm vào mũi cô, bốn mắt nhìn nhau thật lâu…thật lâu…Không khí im lặng đến lạ thường như chuẩn bị bước vào nhà thờ không bằng…Nhưng đó là điều ngay bây giờ hắn mông muốn nhất. Muốn ngay lập tức. Cùng cô bước vào nhà thờ…Hắn mỉn cười nhìn cô bé có đôi mắt ngạc nhiên nhìn hắn…Có lẽ cô phải ngạc nhiên…Vì hắn đã nói yêu cô đâu…Vì hắn chắc chắc cô đã là của hắn rồi…heeeeee…
Hắn không ngờ rằng cô lại tự động nhớm nhười lên và hôn hắn. Nụ hôn nhẹ nhàng…..
Đấy làlần đầu tiên cô tự động hôn hắn đấy…Bất ngờ và vui sướng làm sao …ha haaa….
Nhưng chỉ như vậy chẳng thích chút nào….
Hắn luồn tay vào gáy cô….và hôn giống ban đầu…Có lẽ dài hơn và có lẽ ngon hơn cái hôn cách đây mấy chục giây…heee…
Hắn buông cô ra và hắn nghe cái giọng quen thuộc của cô lí nhí…Dai má cô đỏ hồng lên đáng yêu…
-Tớ cũng yêu cậu…_Cô nhìn vào mắt hắn lúc nói câu đó. Xong lại cúi đầu nguợng ngùng…
Haaaaa….Hôm nay là một ngày cực đỉnh trong cuộc đời của hắn…cực cực hạnh phúc…
Hắn ôm chầm lấy cô…..hắn ôm chặt và cô cũng ôm chặt lấy hắn…Rất lâu….
.
.
.
-Hôm nay có phim gì hay không…?_Hắn để cô ngồi vào lòng hắn. Âu ếm ôm lấy eo cô. Như thường ngày giờ này là giờ xem phim của hai đứa…
-Có phim “Chạng vạng”_Cô nhẫm nghĩ rồi nói một cách khoái chí.
-là phim gì???_(** èo eo…các bạn có thick người yêu của mình như vầy không…bó tay…)
-Phim ma cà rồng! Có nam diễn viên chính đống vai đó đẹp trai lắm…tên nhân vật chính đó là gì ấy nhỉ…_Cô hớn hở…(tại sao đáng ra là bị mặt xuống chứ)…Gắng nhớ tên…(bà nội của tôi ơi nhân vật nam chính tên Edward Cullen . Pó tay TT^TT)
-Nè!_Hắn tức giận cắt ngang. Đấy đấy…Hắn không thích mấy cái phim này là có lý do cả…hừ hừ…
-Gì?_Đang suy nghĩ thì bị Hắn cắt ngang…Cô có vẻ hơn bực mình.Đưa mắt nhìn hắn.
-Cậu có một con ma cà rồng đẹp trai như tớ ở đây mà còn nghĩ thế đấy hả…?_Hắn trừng trừng nhìn lại Di.
-Phì!_Di quay đi. Phì cười.
-Cậu không tin à? Vậy tớ làm cho cậu thấy nhé…_Hắn chưa kịp đợi Di phản ứng đã vén mớ tóc nơi cổ Di lên chuẩn bị…Cắn…..
-Cậu làm gì vậy hả…Có thôi đi không…_Di đưa tay hốt hoảng đẩy đẩy đầu hắn chỉ cách cổ mình chùng một gang tay…
-Không…_Hắn ép đầu xuống chọi lại bàn tay đang đẩy đẩy trên trán hắn…
-aaaaaaaaa…Đừng đừng…_Di không chống cự lại được…
Đầu hắn ép xuống cắn ngay một phát vào cổ Di…haaaa….
Hắn đùa giỡn đến độ quên khuấy cả việc phải hỏi vì sao sáng nay Di lại khóc…heeeee….(*= = )
*********************
TRong lúc đó…
-Con nhỏ chết tiệt. để xem cô trốn đi đường nào…_KHánh cười khoái chí. Gác đầu lên cánh tay. Tay kia giơ giơ cái bảng tên lên trần nhà nhìn trân trân rồi lại cười khoái chí.
-Ờ! Mà sao nhỏ Son này toàn nói những điều kì lạ…Gì mà “đừng để bị điên…”……hơ hơ….Tao có thích con nhỏ đó đâu mà bị điên…Con ngốc đó…nói toàn những điều không tưởng…._Khánh ném cái bảng tên lên chiếc bàn bên cạnh giường. Lấy gối úp lên mặt…
-Tối nay…Thôi đừng đi nữa! Ở nhà ngủ cho khoẻ…_Khánh nhắm mắt lại…Miệng lẩm bẩm đi theo vào giấc ngủ…”Con nhỏ chết tiệt TRiệu Đan Ngọc”
Cậu chìm dần vào giấc ngủ…
Đôi mắt ướt rũn xinh đẹp nhưng thoáng vẻ yếu đuối ngỡ ngàng quay đầu lại nhìn cậu….Khuôn mặt và giọng nói khiến tim cậu đập nhanh…..
….Cậu lại choàng mở mắt ra nhìn lên trần nhà…đưa tay với cái bảng tên vừa vất lên bàn…
“Đừng để mình bị điên…”_Cái giọng khẩn khoảng nhưng không kém phần ra lệnh của nhỏ Son cất lên…Với ánh mắt buồn phiền kì quái của nhỏ…Từ trước đến giờ nhỏ Son nói gì cũng đúng cả…
“Đừng để mình bị điên….”
**********************
Cũng trong lúc đó….
-Chị hai….Tại sao tất cả lại ra vầy…._Son đưa tấm ảnh của một cô gái đang tươi cười rạng rỡ như ánh mặt trời, cầm một nhấn hoa thuỷ tiên, cô đẹp một cách lạ lùng…
-Chị hai…Bây giờ phải làm thế nào đây? Phải làm thế nào để chuyện nay không tiếp diễn nữa…tại sao ông trời lại cứ cho chúng ta trôi theo vòng luẩn quẩn mãi vậy…._Son như vô hồn. Nhìn tấm ảnh rồi nhìn lên bầu trời đêm…
-Chị nói…bây giờ nếu Khánh yêu cô ta thật thì phải làm sao đây…Cậu ấy sẽ đau mất….Đâu rất nhiều…Và em không muốn như vậy. Cậu bé đó vẫn còn quá trẻ con…Em không muốn trong cuộc đời của cậu ấy bị tổn thương một lần nào cả…Giống em , giống chị, giống Phi, Giống …Cả Duy nữa…và cả người ấy…Vậy thì phải làm sao đây…
-Phải làm sao mới tốt. Em có nên nói với Khánh hay không? Có lẽ nói ra từ đầu vẫn tốt hơn…Chị nhi…Nhưng em cần thời gian…Chị ! Chuyện này có thể chờ đến lúc em đã suy nghĩ thấu đáo không….
Son nhìn vào tấm ảnh…Rồi liếc xuống nhìn tấm ảnh cậu bạn Khánh đang cười toe toét ở bên gốc b