Duck hunt
Mình thích cậu! Nhỏ rắc rối

Mình thích cậu! Nhỏ rắc rối

Tác giả: lolila

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324591

Bình chọn: 9.5.00/10/459 lượt.

.

-Ai giận khi nào?_Cô trả lời hắn rồi quay đi. Lấy lọ kem cho vào bên trong hộp y tế rồi đậy lại.

Hex…Cô bình tĩnh vậy thôi nhưng thực ra trong lòng đang giận vì chuyện cỏn con hồi nãy bôi thuốc…hắn chắc chắn như vậy…

-Cậu đang giận…_Bây giờ hắn lại dí dí vào lưng cô…

-Không có…_Cô không quay lại. Vẫn mày mò cái gì trước mặt. Vì bị che khuất nên hắn không biết…Để xem cái gì nào…

Ơ…sao lại vò tờ giấy như vậy chứ…Thật tình…đã giận mà còn chối đay đảy…

Hắn ôm chầm phía sau lưng Di. Cô hơi giật mình một chút nhưng vẫn để vậy…

Hắn vòng tay qua eo cô…Cúi đầu xuống ,mũi hắn chạm vào mái tóc vừa mới sấy khô của cô…cái mùi bạc hà thơm mát. Rồi hắn cúi xuống tai cô nói nhỏ…thật nhỏ…

-Đừng giận nữa nhé!_Môi hắn chạm vào vành tai Di. Tai cô đang đỏ ửng…heeee…mắt hắn ánh lên vẻ gian gian…

-Không!_Di vùng vằng trả lời…

-Có hết giận không?_Hắn hỏi nhỏ…

-Không…Không…_Di lại hét lớn trả lời hắn…

Hắn cười gian gian…đầu lưỡi hắn chạm vào vành tại Di khiến cô hét lên…

-Cậu làm gì vậy hả…_Cô cố vùn vằn nhưng do hắn ôm quá chặc nên tất cả chỉ bằng không…

-Có hết giận không?_Hắn lại nốỉnh. Bây giờ răng hắn đang ở vị trí chuẩn bị và chỉ đợi thêm tính hiệu cuối cùng là có thể thực thi…

-Đây gọi là cưỡng bức phải nhận. Nhưng nhất quyết không là không…_Di lại lên tiếng.

-Thế thì…_Hắn đưa răng cắn nhẹ đến nỗi Di hét cả lên…Vùn ra nhưng không được heeee…

-Thôi…thả ra…hết …hết giận rồi…_Cô giơ hai tay lên trời đầu hàng…Giáng điệu ngố đến độ làm hắn phải phì cười…

-haaaa….Ai bào không nghe lời bổn đại gia ta…_Hắn cười cười híp cả mắt. Buông cô ra. Vẻ oai phong lắm…

Di được thả ra. Tay nắm lấy cái tai đang dỏ ửng lên của mình…mặt hừng hực sát khí nhìn hắn. Thằng nhóc không biết trời đất gì ôm bụng mà cười trước mặt cô.

-aaaaaa….thả tai tớ ra…aaaaaa’’’’’’’’_Hắn hét lên. Trong lúc còn cười tít mắt nên hắn không để ý cô đứng sau lưng bao giờ…và cô đưa răng cắn mạnh vào tai nó.

Xin đính chính với các bạn là khong phải cắn yêu đâu mà là cắn thật đấy…Đau đến nỗi hắn tưởng mình chết đến nơi hay đại loại là đứt luôn cả cái tai…

-haaaa….Cho cậu chết! Ai bảo dám cắn tớ…!_Di thả tai hắn ra. Nhe răng cười cười rồi ngồi ệch xuống chiếc ghế sôfa phía sau lưng cười ha hả…khoái trí…làm hắn tưng tức…

Hắn nắm lấy cái tai của mình…Ồ! Nó vẫn chưa bị đứt…haaaa…thế mà cứ tưởng đời trai của mình đi tông…mất một cái tai thì còn làm ăn được gì nữa chứ…

Hắn dả bộ tỏ ra tức giận…mặt hừng hực sát khí tiến về phía Di khiến cho cô sợ xanh mặt. Lùi người nép vào thành ghế, lấy chiếc gối lên ôm ngang ngực, miệng lắp bắp…

-Tớ xin lỗi…cậu …cậu…ai bảo cậu…cậu…_Di lắp bắp…

Thấy vẻ mặt Di như vậy hắn chỉ muốn cắn ngay lập tức. Nhưng trước hết phải dạy cho cô một bài học. Nếu không lúc nào cưới(ặc ặc cưới cưới đấy…chặc) về cô lại đè đầu hắn. Quân tử muốn làm việc lớn cần phải nhận nhịn.

Hắn tiến lại gần sát Di..làm cho cô sợ sẹt nép càng sau vào thành ghế…Môt lắp bắp không nói được từ nào…Nứơc mắt dường như trực chảy ra…

-Thôi! Không giỡn nữa…_Hắn ngồi xuống sát Di…Đưa tay vuốt mái tóc phủ trước mặt của cô. Kế hoạch của hắn đã bị phá sản khi hắn nhìn vào ánh mắt của Di…Cái điệu bộ như cún con của cô làm hắn thấy thương thương…

-Cậu…cậu lừa tớ…huhuhuuuu_Nước mắt Di chảy ra khi nghe hắn nói như vậy…Khi thấy nụ cười của hắn. Cô miếu máo đến đáng thương….

-Thôi mà…thôi mà…Đừng khóc…_Hắn đưa nhón tay lau lau giọt nước mắt mẹ nước mắt con đang trào ra…

Sao từ ngày hắn quen với Di hắn thấy cái tính cứng đầu và mạnh mẽ của cô những lúc trị tội hắn đi đâu mất cả…chỉ thấy thay vào đó là con bé mít ướt nhõng nhẽo…Nhưng hắn lại thick thế…hehee…Hắn cười gian trong lòng.

-Huhuhuhu…Không biết đâu…_di vânc tiếp tục khóc…

-Khóc nữa đi…Tớ có cách này khiến cậu hết khóc…heee…_Hắn cười cười áp trán hắn lên trán của Di…

-HUHU…Vậy mà con cười được…_Di không để tâm đến cái vẻ mặt gian tà của hắn…Vẫn tiếp tục khóc…

-Đừng khóc nữa…Tớ biết lỗi rồi…_Hắn cúi đầu hôn lên mắt Di…Khẽ làm cô giật mình…hôn lên giọt nước mắt còn ứ động nơi khoé mắt cô…đến khi nó không còn chảy nửa…

Cô nhẹ nhàng mở to đôi mắt đỏ đỏ nhìn hắn…Dù đã dỏ lên nhưng lúc này trông cô càng dễ thương…Hắn lại áp trán mình vào trán cô. Cạ mũi mình vàomũi cô…có cảm giác thinh thích…

-KHóc xấu lắm…Biết không…_Hắn cúi dầu hôn nhẹ lên chóp mũi của cô…rồi hắnlại đưa đôi mắt cong cong hình bán nguyệt nhìn cô chọc yêu.

-Hix…_Cô lại bắt đầu thút thít…

-Thôi vậy! đừng khóc nữa nhé…

Hắn cúi đầu hôi nhẹ lên môi cô…hôn thật nhẹ…Nhưng không hiểu sao tựng dưng hắn lại vòng lấy eo cô siết nhẹ vào ngưòi mình…Hắn ép môi cô xuống…ép thật chặt không muốn rời…hình như cô cũng vậy. Nếu hỏi vì sao hôn thật nhẹ mà không rời môi cô ra thì hắn sẽ trả lời do cái mùi son Oải Hương quyến rũ hắn. Vậy nên tuyệt đối cô không được dùng cái son dưỡng này khi đi học, đi làm thêm hay đi gặp bất cứ ai hết. Con gái cũng không mà con trai cũng không…

Hắn tham lam tách hàm răng cô ra. Tạo thành một khe hỡ nhỏ…Hắn luồn lưỡi mình vào khe hở chiếm hết cả khoang miệng cô. Lưỡi hắn điêu luyện chạm vào lưỡi cô và kéo theo lưỡi cô vào điệu nh