
i, tránh ra _ nó đẩy hắn sang một bên để vào nhà– Nói chuyện với tôi đi _ hắn ôm nó từ đằng sau _ nói chuyện với tôi một chút thôi– Anh…. _ nó như chợt thấy ấm lòng, nhưng nghĩ tới những lời Hồng nói nó vội vùng ra khỏi vòng tay hắn _ nói gì, chuyện học lên lớp tôi học cũng đượcNó cố tránh không nhìn thẳng mặt hắn, bởi nó biết nó trực tiếp đối diện với hắn nó sẽ không thể là nó của bây giờ được. Nó sẽ mềm lòng với hắn mất.– Chuyện chúng ta _ hắn nhìn thẳng vào nó– Chúng ta không có chuyện gì để nói hết _ nó nói– …. _ hắn không nói gì chỉ đứng nhìn nó– Ơ…vậy thôi, tôi vào đây, anh cũng về cẩn thận _ nó nói rồi quay lưng bước vào nhàCái khoảnh khắc nó khép cổng lại, tim hắn như ngừng đập. Không phải nó chỉ ngay trước mắt đây thôi sao, vậy mà một lần nữa hắn lại để nó tụt mất. Đã không biết bao nhiêu lần hắn đã buông tay trước với nó rồi.– Chỉ xin em đừng giả vờ nữa, một lần thôi, hãy cởi bỏ cái mặt nạ này ra, hãy là chính em, hãy là một Gia Bảo mà anh yêu _ hắn hét lớn mong rằng nó nghe thấyNó dựa lưng vào cánh cổng mà tuột xuống, lấy hai tay bịt chặt miệng mình lại để tiếng khóc không lọt ra ngoài. Nó thấy nhói lòng khi hắn nói như vậy.– Anh yêu em, Gia Bảo _ nói rồi hắn bỏ điNó khóc nức nở, nó chưa bao giờ dám nghĩ hắn yêu nó. Đôi khi có nghĩ thì chỉ nghĩ rằng hắn thích nó đơn thuần như những cô gái khác. Hắn là con trai mà, làm sao mà lớn nhanh như vậy được, những suy nghĩ đó chỉ có người trưởng thành mới nói ra được. Nó không dám tin vào những điều vừa nghe được.– Hai người vẫn còn bên nhau được sao, tôi chờ xem hai người sẽ bên nhau được bao lâu _ Hồng ngồi trong chiếc BMW xa xa nhà nó nhìn ra– Đi thôi _ Hồng nói với bác tài xếSáng hôm sau lúc nó tới lớp Linh lon ton chạy xuống nói chuyện với nó– Nghe gì chưa _ Linh hỏi– Chưa, chuyện gì _ nó nói– Nghe nói thi học kỳ xong bọn mình được nghỉ 2 tuần lễ cho giáo viên chấm bài đó _ Linh hớn hở nói _ tha hồ mà bay nhá, ha ha– Ôi trời, tưởng gì _ nó nói– Không vui à _ Linh thắc mắc– Ở nhà 2 tuần biết làm gì đâu _ nó uể oải nói– Ngốc, ai nói là ở nhà _ Linh búng cái “Póc” vào trán nó– Á, cái con này _ nó xoa xao cái trán– Tao tính rủ bọn mày….RENG…RENG….RENG– Ây….thôi tí xuống nhà ăn nói tiếp nghe _ Linh cười rồi đứng dậy về chỗBuổi học trôi qua cũng khá nhẹ nhàng, bà cô hắc ám có dặn dò tụi nó ôn bài cẩn thận để chuẩn bị cho bài thi học kỳ sắp tới. Cô cũng thông báo cho cả lớp biết kết quả bài thi của nó, tổng điểm và đưa tên lên danh sách thi đua. Thành tích của nó cũng không tồi, không được học hành đàng hoàng như đám bạn nhưng nó đứng thứ 6 toàn khối, thứ 4 toàn lớp. Một kết quả đáng để xem xét và học tập.Sau giờ học, Liinh kéo nó và Thiện xuống nhà ăn. Trên đường xuống nhà ăn tụi nó đã nói chuyện vui vẻ.– Tôi tưởng cậu không leo nổi lên cái ghế cũ chứ _ Thiện trêu nó– Hì, không dám mơ mà _ nó nói– Thế là tử vi 12 cung hoàng đạo của mày hôm nay đúng à Bảo _ Linh lướt lướt điện thoại– Sao sao _ nó chụp lấy cái điện thoại của Linh– Nó nói, hôm nay mày sẽ nhận được kết quả xứng đáng sau những ngày nỗ lực, nhưng mà…. _ Linh nói– Sao lại là đại chiến… _ nó hỏi– Đó, cái đó tao đang thắc mắc, nó nói hôm nay mày gặp đại chiến, tao chẳng hiểu– Ây, dẹp đi…đúng là con gái mà, tin gì mấy cái đó _ Thiện nói– Mong là không đúng _ nó nóiTụi nó tới quầy thức ăn rồi chọn cho mình một cái bàn trong góc để tránh tầm mắt của mọi người.– Tao tính xin ba tao cho tao mượn cái căn hộ ở trên Đà Lạt _ Linh vừa ăn vừa nói– Ăn hết đi rồi nói _ nó nhăn mặt _ dơ quá à– Há há _ Thiện cười– …. _ bị quê Linh liếc xéo nó– Đi Đà Lạt mùa này lạnh lắm, đang cuối tháng 12 mà _ Thiện nói– Cái đồ không biết gì _ Linh nóiÀO…- Một ly nước được Hồng tạt hẳn vào mặt nó khiến nó điếng hồn– Tôi tưởng những gì tôi nói cậu đã hiểu rồi chứ _ Hồng quát vào mặt nó– Nè, cái con kia _ Linh đứng dậy hét _ mày nghĩ mày đang làm cái gì vậy– Tôi không nói chuyện với cậu….im mồm đi đồ quỷ cái _ Hồng trợn mắt nhìn Linh– Nói ai vậy con kia _ Linh quát– Không phải cậu đã nói cậu không quan tâm xem chuyện chúng tôi như thế nào sao, tại sao cậu có thể làm cái chuyện bẩn thỉu đó sau lưng tôi _ Hồng quát vào mặt nó– Cậu nói gì _ nó đứng dậy, tay vuốt nước còn trên mặt nhìn Hồng– Đừng giả nai, tôi đã thấy hai người ôm nhau ở trước cửa nhà cậu _ Hồng đẩy vai nó– À…vậy cậu muốn gì _ nó hỏi– Tránh xa anh Đức ra _ Hồng quát _ tôi phải nói đến bao nhiêu lần cậu mới hiểu đây– Nên nhớ một điều, nếu tôi thật sự muốn làm điều đó thì cậu không có cơ hội đứng đây nói chuyện với tôi đâu … _ nó nói– Nè…Gia Bảo, cậu giám… _ Hồng tức giận hét lớn– Ồn ào quá, chuyện gì vậy _ Khánh tiến lại chỗ bọn nó– Đi thôi, đồ già mồm _ Linh nói rồi kéo tay nó đi
Nè, Gia Bảo, cậu đứng lại cho tôi _ Hồng quát tháo lung tung khi thấy nó bỏ điĐọc tiếp Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình – Chương 38 Tụi nó kéo nhau ra gốc cây sau nhà ăn. Thiện đưa cho nó một bịch khăn giấy– Lau đi– Cảm ơn _ nó nói– Tại sao cô ta cứ ưng gây chuyện với tụi mình vậy _ Thiện hỏi– Tớ không biết _ nó nói– Tao nghĩ chuyện này chưa dừng ở đây đâu _ Linh nói– Sao Bảo không thử d