Disneyland 1972 Love the old s
Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326571

Bình chọn: 7.5.00/10/657 lượt.

út khó hiểu đáp: “Đương nhiên là bụng ta.”

Ta len lén chỉ vào bên trong, nói: “Bụng Thái tử cũng không ở trên người ngươi, hắn không truyền thiện, chắc chắn cũng là vì không đói. Ngươi chỉ quản cái bụng mình no là được rồi.”

Trong mắt hắn đọng hai giọt lệ, như hiểu như không gật gật đầu. Trong bụng ta thầm cười, chỉ mong để Thái tử điện hạ đói nhiều hơn chút, mới hợp ý ta. Còn chưa cười xong, đã nghe thấy người bên trong phòng thản nhiên nói: “Truyền thiện.”

Gương mặt Lưu Niên trở nên vui mừng, vội vã đi vào. Ta hướng phía hắn đi hung hăng trừng mắt một cái, mới sửa sang lại y phục tiến vào.

Chương 35: Đoán Một Quẻ, Chờ Ngày Ươm Mật

Thái tử điện hạ vừa ăn những món trân quý mà Lưu Niên sai cung nga dọn lên, vừa lành lạnh liếc mắt nhìn ta. Ta chột dạ, co đầu rụt cổ đang chuẩn bị chuồn đi, hắn đã mở miệng nói: “Bổn vương nhớ, chưởng lại và Long tam thái tử có chút quan hệ?”

Ta không biết dụng ý của hắn là gì, ha ha nói: “Điện hạ cũng biết…chuyện Thanh Loan bị phạt xuống núi Nữ Sàng cùng với việc đánh Long tam thái tử không khỏi có chút liên can.”

Hắn gắp một đũa rau xanh, chầm chậm chầm chậm nhai, nuốt xuống, mới như bừng tỉnh đại ngộ nói: “A, Bổn vương nhớ rồi, hơn bốn trăm năm trước có một sự việc phát sinh làm chấn động Thiên giới. Đông Hải Long Vương thượng cáo lên Thiên đình, trong điện văn thần võ tướng đều cười thán không thôi, bất đắc dĩ, cuối cùng đành phải truyền Xích Diễm đại thủ lĩnh Điểu tộc lên Thiên đình bàn bạc đối sách.”

Ta đương nhiên nhớ rõ việc này, vạn năm thể diện đều mất hết trên Cửu Trùng Thiên. Thái tử điện hạ nhắc lại chuyện này khiến da mặt ta nóng bừng, nghĩ thấy cũng đã đỏ hết cả rồi.

Hắn lại hớp một ngụm trà nóng, trầm ngâm một hồi, nói: “Khi đó Xích Diễm Đại thủ lĩnh nói thế nào nhỉ? À, đúng rồi, Đại thủ lĩnh nói, cô nương này từ nhỏ thiếu quản giáo, đều là sơ sót của thần mới phạm phải sai lầm lớn này. Mong Thiên đế phạt nặng để lấy đó làm gương.”

Nội tâm ta từ từ trầm xuống, bởi nhớ tới lúc mới gặp Đan Chu có nói qua, nếu như không phải dì ở trên Thiên đình vì ta ra mặt, ta há lại có thể ở núi Nữ Sàng mà cư ngụ? Sao lời Thái tử điện hạ nói và điều nàng ta nói lại hoàn toàn trái ngược?

Thái tử điện hạ vừa ăn vừa nói: “Phụ Vương nhân hậu, còn nói hình phạt này hơi nặng, chi bằng phạt nàng tới Đông Hải, đẩy đến trước mặt Tam thái tử để hắn trút giận, chẳng qua là hai đứa nhỏ đánh nhau, đánh vài trận là huề thôi mà. Nói không chừng đây là mối nhân duyên không đánh không quen biết a. Haizzz….” Ngữ khí hắn chợt chuyển, châm chọc nói: “Chính là việc này vậy mà đã qua bốn trăm năm, dù Nguyệt Lão khi ấy có thắt tơ hồng, cũng chưa thấy hai người bị cột chung một chỗ.”

Đây là đương nhiên, dây tơ của Nguyệt Lão chỉ quản nhân duyên của nhân gian, với nhân duyên của Thiên giới cũng có giới hạn.

Trong lòng ta bối rối, cũng không biết lời Thái tử điện hạ là thật hay giả. Hôn nhân đại sự, chung quy vẫn muốn tìm một phu quân tỉnh táo, nhưng con rồng ngốc Nhạc Kha đó…Bất luận thế nào cũng không phải là một lang quân có thể dựa dẫm.

Thành thân với hắn, chi bằng thành thân cùng Ly Quang, hắn chính là một người nhân hậu biết quan tâm lại sáng sủa.

Trong lòng ta khó xử, suy tính tới lui, chỉ thấy nội tâm một mớ rối rắm, mắt thấy chính là có thể dò hỏi chút manh mối, vì vậy đánh bạo nói: “Lời Thái tử điện hạ là thật? Nguyệt Lão thật sự dùng tơ hồng cột trên chân ta và Tam thái tử?”

Lăng Xương Thái tử ngẩng đầu như thể suy nghĩ một lúc: “Hôm đó Bổn Vương cảm thấy việc này khá thú vị, lời phụ vương nói cũng có lý, lại muốn nhìn thử xem tơ hồng của Nguyệt Lão có điểm nào kỳ diệu nên mới âm thầm lệnh cho ông ấy buộc cổ chân hai người lại với nhau.”

Gương mặt hắn bày ra ý cười rạng rỡ, hoàn toàn chưa từng để ý đến cảm thụ của ta. Nhưng Nguyệt Lão chính là Thượng tiên, Tiên pháp cao thâm, nếu như tơ hồng thật sự phát huy tác dụng…Oành, Lăng Xương Điện hạ thật sự có chút khi dễ người khác rồi!

Đỉnh đầu ta bốc hỏa, trong lòng bị phẫn nộ đốt cháy, tiến lên hai bước liền hất đổ bàn ăn của Thái tử, bát đĩa trên bàn tất cả đều rơi xuống nền đất lót kim chuyên, vỡ thành từng mảnh.

Thái tử trong lúc nguy cấp, đôi đũa cứu được vận mệnh rơi xuống đất của một viên củ cải đỏ. Đem củ cải cho vào trong miệng mới cực kỳ từ tốn nói: “Chưởng lại, hành động phạm thượng này là sao?”

Lồng ngực ta bốc hỏa, nhớ tới vạn năm qua quanh đi quẩn lại, chẳng dễ dàng gì mới được tự tại như bây giờ, không cần tiếp tục quan sát sắc mặt người khác nhưng lại bị tên Thái tử điện hạ này lôi đến trong điện của hắn quét dọn hai trăm năm, khiến cuộc sống khoái hoạt hằng ngày đều bị phá hỏng hoàn toàn. Những chuyện này ta đều có thể nhịn, chẳng qua là do suy tính đến quyền lợi mà thôi.

Nhưng hôn nhân đại sự, từ trước đến giờ chỉ có phụ mẫu của bổn tiên là có thể làm chủ, hắn nghĩ mình là ai chứ? Ta xoa tay xắn áo, quay lại phương thức ngày xưa, dứt khoát làm con chim loan nanh nọc chuyên gây vạ khắp nơi ở núi Đan Huyệt, chỉ vào Thái tử điện hạ phẫn nộ nói: “Ngươi chẳng qua là ỷ vào khí thế của cha mình liền đem một tiểu