Old school Swatch Watches
Hãy nhắm mắt khi anh đến

Hãy nhắm mắt khi anh đến

Tác giả: Đinh Mặc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325842

Bình chọn: 8.00/10/584 lượt.

cảm thấy nhẹ nhõm một chút. Chợt nhớ tới bóng lưng lúc Bạc Cận Ngôn rời đi, trong lòng cô lại xót xa.

Giản Dao không đến mức phải ngồi xe lăn, môt điều tra viên đẩy chiếc xe lăn của Phó Tử Ngộ, ba người rời khỏi phòng bệnh, tới “phòng bệnh của An Nham” ở đầu bên kia.

Đầu giờ chiều, bầu trời trong vắt, ánh nắng dìu dịu, hành lang rất yên tĩnh. Mấy tiếng đồng hồ trước, Giản Dao còn ở dưới tầng hầm tăm tối, cô hơi thất thần. Lúc này, Phó Tử Ngộ rút ra từ túi áo một cái túi nylon trong suốt đưa cho Giản Dao. “Vật trả về chủ cũ.”

Giản Dao cầm lấy, lập tức dừng bước. Đó là bức thư cô viết cho Bạc Cận Ngôn mà Tạ Hàm đem gửi đài truyền hình. Bây giờ, nó lại trở về với cô. Giản Dao ngây người nhìn bức thư.

Tờ giấy thẳng nếp, chứng tỏ được lưu giữ cẩn thận. Trong bức thư có ba câu được gạch chân bằng nét bút mực đen.

Câu thứ nhất là: “em từng có một ước mơ, trở thành người bảo vệ chính nghĩa, phấn đấu hết mình như bố em”.

Câu thứ hai là: “lần đầu tiên chúng ta nắm tay, anh nói em gãi tay anh làm anh nhột.”

Câu cuối cùng là: “đã trở thành người bố mẹ em mong muốn”.

Sống mũi Giản Dao cay cay, trong lòng cô dâng tràn niềm xúc động khó diễn tả. Anh đã hiểu được thông tin cô muốn truyền tải qua bức thư một cách chính xác.

Nhìn thấy vẻ mặt thẫn thờ của Giản Dao, Phó Tử Ngộ và điều tra viên ở bên cạnh cảm thấy thương xót. Còn nhớ ngày hôm đó, nhìn thấy bức thư này, tất cả đều đau buồn và cảm động, không thể tưởng tượng được Bạc Cận Ngôn có cảm nhận như thế nào.

Bạc Cận Ngôn cũng thẫn thờ một lúc. Bộ dạng trầm mặc của anh khiến mọi người toát mồ hôi hột. Một điều bất ngờ là anh đột nhiên lên tiếng, phân tích manh mối quan trọng ẩn giấu trong bức thư: “Người như bố cô ấy tức là cảnh sát. Cô ấy…” Anh dừng lại vài giây. “Lần cô ấy gãi tay tôi, chúng tôi không nắm tay, cô ấy không thể nhớ nhầm. Đó là ở hiện trường vụ án “Cỗ máy giết người”. Cuối cùng, mẹ cô ấy không hy vọng cô ấy trở thành cảnh sát. Vì vậy, cô ấy muốn báo cho chúng ta biết, Tạ Hàm từng đóng giả làm cảnh sát trong vụ “Cỗ máy giết người”.”

Suy luận của Bạc Cận Ngôn rất rõ ràng và chuẩn xác. Giọng nói của anh cũng hết sức bình tĩnh: “Đối tượng không thể là cảnh sát hình sự, bởi mọi cảnh sát hình sự ở trong nước đều được thẩm tra nghiêm ngặt, hơn nữa, lúc đó bọn họ phối hợp chặt chẽ với tôi. Vậy chỉ có khả năng là cảnh sát khu vực, vì lúc đó tập hợp tương đối đông cảnh sát khu vực, trợ giúp truy lùng hung thủ, đa số không quen biết nhau…” Nói đến đây, Bạc Cận Ngôn nheo mắt. “Tôi nghĩ, tôi đã biết hắn là ai rồi.”

Vấn đề bên cảnh sát mù mờ nhiều ngày đã được giải quyết dễ dàng. Bọn họ đã có được chân dung của Tạ Hàm.

An Nham xâm nhập vào hệ thống camera giám sát liên quan ở Trung Quốc, Hồng Kông và Mỹ, cuối cùng cũng tìm ra tung tích của Tạ Hàm. Hắn từng tham gia buổi tọa đàm ở một trường đại học tại thành phố B, hắn từng đi tham quan danh thắng nổi tiếng ở quê nhà của Giản Dao. Hắn sinh sống và đăng ký sản nghiệp ở Hồng Kông với thân phận triệu phú giấu tên. Hắn thậm chí có một căn hộ trong khu vực chung cư mà Bạc Cận Ngôn và Giản Dao sống. Hắn có cuộc sống tự do, hành tung bất định.

Hình ảnh gần đây nhất của hắn là trên tuyến đường Bạc Cận Ngôn vượt ngục. Camera giám sát của một tòa cao ốc cách đây mấy con đường quay được hình ảnh hắn xuống lầu. Có thể khẳng định, trước đó hắn đã ở trong tòa nhà, quan sát Bạc Cận Ngôn từ xa. Cũng nhờ manh mối này, phía cảnh sát đã lần ra ngôi biệt thự giam giữ Giản Dao một ngày trước khi Bạc Cận Ngôn đi gặp hắn. Tuy nhiên, cảnh sát cũng dò được một lượng lớn thuốc nổ chôn ở dưới nền đất của ngôi biệt thự.

Bạc Cận Ngôn hiểu rõ tính cách của Tạ Hàm. Một khi cảnh sát dùng biện pháp mạnh để giải cứu Giản Dao, Tạ Hàm rơi vào đường cùng, chắc chắn sẽ cho nổ tung cả ngôi nhà. Vì vậy chỉ có thể dùng mưu. Anh vẫn làm theo kế hoạch ban đầu, đóng giả thành Allen, tiếp cận Tạ Hàm.

“Nhờ bức thư của em nên mới có thể nhanh chóng tìm ra hắn.” Phó Tử Ngộ cất giọng ôn hòa. “Bạc Cận Ngôn luôn giữ bức thư ở bên mình. Hôm nay hành động, cậu ấy mới giao cho anh giữ nó.”

Tim Giản Dao nhói đau, cô nhẹ nhàng gấp bức thư lại, bỏ vào túi áo.

“Phòng bệnh của An Nham” đã trở thành trung tâm chỉ huy hành động. Cửa sổ đóng kín mít, vô số máy tính bật sáng. Hơn mười người dưới sự chỉ huy của An Nham ngồi trước máy tính, vẻ mặt rất tập trung. Ngoài ra, một số điều tra viên FBI cũng có mặt ở đây.

Khi nhìn vào màn hình chiếc máy tính thứ nhất, Giản Dao liền hiểu ra, lúc ở nhà kho, Bạc Cận Ngôn đã làm thế nào để qua mặt Tạ Hàm. Bởi vì trên màn hình có hai hình ảnh, bối cảnh giống hệt nhau, cùng là nhà kho dưới lòng đất. Nhưng trong hình ảnh ở bên trái, sợi xích sắt đã bị đứt, vị trí treo cô không một bóng người. Còn hình ảnh bên phải là cảnh tượng người phụ nữ bị treo trên xích sắt, thái dương bị đạn bắn xuyên thủng, toàn thân đầy máu.

Giản Dao lên tiếng: “Đây là…”

Nghe thấy có tiếng nói, An Nham quay đầu về phía Giản Dao. Anh ta hơi ngây người khi thấy cô, sau đó để lộ nụ cười hiếm có, nhanh chóng giải thích: “Samuel làm.”

Một người đàn ông da