Hãy nhắm mắt khi anh đến

Hãy nhắm mắt khi anh đến

Tác giả: Đinh Mặc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325793

Bình chọn: 8.5.00/10/579 lượt.

ặng lẽ ngồi bên cạnh, không quấy rầy bọn họ.

Lúc này, một điều tra viên, mắt vẫn dán vào màn hình, cất giọng thán phục: “Nói thật, vụ vượt ngục hai ngày trước vô cùng hoàn hảo. Phó giáo sư Bạc hoàn toàn có tố chất trở thành tên tội phạm kiệt xuất.”

Mọi người mỉm cười, Phó Tử Ngộ lên tiếng: “Cậu ấy sẽ không bao giờ trở thành tội phạm.”

Điều tra viên trước đó gật đầu, nói: “Anh nói đúng, một cuộc chiến có hỏa lực lớn như vậy mà được tính toán tỉ mỉ, chính xác, không có thương vong. Phải gọi Phó giáo sư Bạc là chuyên gia giải cứu chứ không phải tên tội phạm kiệt xuất.”

Vì lời nói của anh ta, tất cả đều hồi tưởng cảnh tượng tấn công ngày hôm đó. Ai nấy đều bất giác cảm khái trong lòng.

Bộ não chỉ luôn nghĩ đến con số và ký hiệu của An Nham lại bất ngờ nhớ tới một chuyện khác. Anh ta nhớ trong một buổi tán gẫu với Phó Tử Ngộ, anh ta vô ý nhắc đến cuộc điện thoại giữa Phó Tử Ngộ và Bạc Cận Ngôn hôm Phó Tử Ngộ mới tỉnh lại.

“Lúc đó tại sao anh chảy nước mắt?” An Nham hỏi. Anh ta không bận tâm đến chuyện đối nhân xử thế, cũng chẳng để ý tới chuyện động chạm vào vết thương của người khác. Nghi vấn này luôn ở trong lòng anh ta, anh ta có một số suy đoán nhưng không chắc chắn nên quyết định hỏi thẳng.

Phó Tử Ngộ im lặng vài giây mới trả lời: “Bởi vì lúc đó tôi nghe thấy giọng nói được coi là của Allen.”

Phó Tử Ngộ từng nghe thấy giọng nói này bao giờ?

Đây chính là giọng nói của Bạc Cận Ngôn khi anh được cứu khỏi tầng hầm của tên ăn thịt người Hoa tươi và tỉnh lại sau nhiều ngày ở ranh giới giữa sự sống và cái chết.

“Tại sao giọng cậu…” Phó Tử Ngộ hỏi.

Bạc Cận Ngôn trả lời ngắn gọn: “Trong mấy ngày Tommy rời khỏi nhà, tôi bị sốt cao đến mức hỏng cả thanh quản.”

Anh bị sốt cao, cổ họng nhiễm trùng, sưng tấy nên giọng nói thay đổi hoàn toàn. Thế là anh tương kế tựu kế, đóng giả thành nhân cách thứ hai, lừa tên biến thái ăn thịt người. Sau khi được cứu thoát, anh có nguy cơ bị mất tiếng. Bác sĩ khó khăn lắm mới chữa được cho anh. Tuy nhiên, giọng nói của anh cũng có biến đổi so với trước kia.

Tất nhiên Giản Dao không biết điều này. Bạc Cận Ngôn không cho cô biết, vì anh nghĩ không cần thiết phải khiến cô đau lòng.

Khi Phó Tử Ngộ nhận điện thoại của Bạc Cận Ngôn, anh nghe thấy giọng nói giống Allen đến bảy, tám phần.

Phó Tử Ngộ lập tức hiểu ra vấn đề. Trong mấy ngày mất đi người yêu, Bạc Cận Ngôn nhốt mình trong phòng, anh dùng phương thức nào đó để phá hủy giọng nói của mình.

Là người bạn tri kỷ, Phó Tử Ngộ lập tức đoán ra kế hoạch của Bạc Cận Ngôn. Anh sẽ đóng giả làm Allen, tiếp cận Tạ Hàm. Khi tiến hành kế hoạch này, anh sẽ rơi vào tình cảnh thân bại danh liệt, tự mình đối mặt với hiểm nguy, thậm chí có khả năng đánh đổi cả mạng sống của mình. Phó Tử Ngộ biết, Bạc Cận Ngôn thường làm mấy chuyện mạo hiểm. Nhưng vào thời khắc đó, nghe thấy giọng nói khàn khàn của bạn, anh không thể kiềm chế, nước mắt khẽ rơi. Bởi vì anh cảm nhận được tình yêu cố chấp và to lớn của người đàn ông lập dị và ngạo mạn đối với một người con gái.

“Tiến triển đến đâu rồi?” Phó Tử Ngộ lên tiếng hỏi.

An Nham ngoảnh đầu nhìn anh. “Mọi việc vẫn tiến hành theo đúng kế hoạch. Hai người bọn họ sẽ nhanh chóng trở về an toàn.”

CHƯƠNG 80

Tạ Hàm mỉm cười quan sát màn hình. Hắn đang chứng kiến một cảnh tượng tuyệt vời. Người đàn ông cưỡng đoạt cơ thể của người phụ nữ, trong khi cô gái tuyệt vọng sợ hãi như con chim nhỏ, toàn thân cô ta co quắp, nhưng do hai tay bị trói nên chỉ có thể để mặc người đàn ông muốn làm gì thì làm. Sau khi kết thúc nụ hôn, người đàn ông liếm vết máu trên môi mình. Anh ta buông người cô gái, chĩa súng vào huyệt thái dương của cô ta.

“Bye, Jenny.” Giọng nói khàn khàn đầy hưng phấn vang lên.

Giản Dao nhắm mắt, cơ thể hơi run rẩy. Hai bàn tay cô vô thức túm lấy sợi xích sắt.

“Pằng!”

Tiếng súng đanh sắc vang lên.

Bạc Cận Ngôn nở nụ cười mỉa mai. Anh đút khẩu súng vào túi áo, quay người, ngẩng đầu, nhìn lên camera giám sát trên trần nhà.

Ở bên này, Tạ Hàm dán mắt vào hình ảnh sau lưng Bạc Cận Ngôn. Cả người Giản Dao mềm nhũn, đầu cô gục xuống, huyệt thái dương bên trái xuất hiện một cái lỗ nhỏ, máu tuôn xối xả. Rõ ràng cô đã bị đạn bắn xuyên đầu.

“Wow…” Tạ Hàm nở nụ cười tươi roi rói. Hắn kích động đến mức hai tay nắm chặt mép bàn.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là Allen. Một cuộc thử thách hoàn hảo, một hành động giết chóc đẹp đẽ biết bao.

Bạc Cận Ngôn đứng dưới ánh đèn sáng, nơi khóe mắt anh ẩn hiện ý cười ngông cuồng. “Puppet*, chúng ta gặp nhau ở đâu?”

*Có nghĩa là: con rối.

Cách anh gọi Tạ Hàm có mùi vị kích thích, như muốn chế giễu trò thử thách của hắn quá ấu trĩ. Tạ Hàm không bận tâm, ngược lại hắn càng vui mừng. Hắn tựa vào ghế, đáp: “Trong nhà xe còn hai chiếc ô tô, anh lái ra ngoài, tôi sẽ dùng GPS nói cho anh địa chỉ chính xác.”

“Ok.” Bạc Cận Ngôn cầm mũ, đội lên đầu. Sau đó, anh ngẩng mặt về phía camera. “Cứ để người đàn bà này ở đây, tôi sẽ quay về lấy.”

Tạ Hàm cười ha hả. “Ok, ok, mỗi khúc xương của cô ta đều thuộc về anh.”

Bạc Cận Ngôn nhanh chóng rời khỏi nhà kho. Tạ Hàm vẫn ng


XtGem Forum catalog