
n mỗ tới là để viết thư nhà thay công chúa sao?”Trong lòng tôi có hơi hồi hộp, nhưng nét mặt không để lộ vết tích. Xoay sang nhìn về phía Ất, nói rằng: “Đã chuẩn bị xong hết chưa? Vậy ta bắt đầu nói, ta nói một câu, hai ngươi chép lại một câu, chỗ nào nghe không rõ thì cứ ngắt lời ta, nhưng… chỗ nào không hiểu thì khoan hãy hỏi, chờ ta rảnh rỗi sẽ giải thích cho các ngươi.” Tôi đang gấp, sợ một tên ngốc nào đó sẽ không có được cái phúc ngốc này. Cũng không biết hắn thu dọn hành lý nhanh hay chậm, có thể kịp hay không đây…Không đếm xỉa đến ánh mắt nghi hoặc của Yến Tứ Phương, tôi chậm rãi mở miệng: “Sáu sáu ba mươi sáu, số trung hữu thuật, thuật trung hữu số. Âm dương nhiếp lý, cơ tại kỳ trung. Cơ bất khả thiết, thiết tắc bất trúng.”“Công chúa, đây là…”Ất nhấc bút, kinh ngạc nhìn tôi, còn Yến Tứ Phương thì kinh ngạc tròn mắt, nhìn tôi chằm chằm.Tôi khẽ ho một tiếng, hỏi: “Nghe rõ chưa? Nghe rõ rồi, thì ghi đi! Ngẩn ra đó làm gì?! Bao nhiêu người muốn nghe cũng không nghe được đâu! Ha ha.”Kéo dài âm tiết, lại bắt đầu: “Bộ thứ nhất—«Thắng Chiến Kế»Kế thứ nhất «Man Thiên Quá Hải» (giấu trời vượt biển) Bị chu tắc ý đãi, thường kiến tắc bất nghi. Âm tại dương chi nội, bất tại dương chi đối. Thái dương, Thái Âm. (Chuẩn bị chu đáo thì có thể thảnh thơi, cứ để tự nhiên sẽ khôngbị nghi ngờ. Âm ở trong dương chứ không đốinghịch với dương.)Kế thứ hai «vây Ngụy cứu Triệu»Cộng địch không bằng phân địch, địch dương không bằng địch âm. (Gộp địch lại không bằng chia địch ra. Kẻ địch ở bên ngoài không bằng kẻ địch ngấm ngầm.)Kế thứ ba «Tá Đao Sát Nhân»(mượn dao giết người) Địch dĩ minh, hữu vị định, dẫn hữu sát địch. Bất tự xuất lực, dĩ ‘tổn’ thôi diễn. (Kẻ địch đã rõ, bạn bè chưa định, dụ bạn giết địch. Không tự ra tay, dùng lời độc địa để thúc đẩy.)Kế thứ tư «Dĩ Dật Đãi Lao» (dùng khỏe ứng mệt) Khốn địch chi thế, bất dĩ chiến. Tổn cương ích nhu. (Vây hãm thế địch, không ứng chiến. Giảm cứng rắn, tăng mềm mỏng.)Kế thứ năm «Sấn Hỏa Đả Kiếp» (mượn gió bẻ măng) Địch chi hại đại, tựu thế thủ lợi, cương quyết nhu dã. (Kẻ địch đang tổn thất phải nhân cơ hội thu lợi, không được mềm lòng.)Kế thứ sáu «Dương Đông Kích Tây» Địch chí loạn tụy, bất ngu. Khôn hạ đoái thượng chi tượng, lợi kỳ bất tự chủ nhi thủ chi.” (Đánh lạc hướng quân địch, tạo bất ngờ. Lợi dụng chúng không tự chủ mà chiếm ưu thế.) CHƯƠNG 75: TÂM NHƯ LỤC TRÚC, CHỈ TRAO MỘT LẦNYến Tứ Phương và Ất cũng không nói gì nữa, cắm đầu viết cực lực.Khi tôi nói đến ‘Bộ thứ tư«Hỗn Chiến Kế»’, tôi cũng cầm lấy cây bút còn dính mực viết lia lịa trên giấy.Vì sao tôi cũng viết theo? Ha ha, vừa nãy trước khi hai người bọn họ tới tôi cũng đã viết xong trước ba bộ, phần tôi đang viết đây tôi dự định sẽ đưa cho tên ngốc Đông Phương Cửu! Dù gì Hiên Viên Tiêu sớm muộn cũng có thể moi được mấy thứ này từ Sở Sở, tôi mở rộng diện tích phạm vi hiểu biết ra một chút, là để cho công bằng! Độc hưởng, không bằng chúng hưởng! Ha ha ha…Phần Ất viết sẽ lưu lại, mang về Ngọc quốc, để chuẩn bị khi cần đến.Đối với Yến Tứ Phương, coi như tôi tặng hắn một phần lễ, mặc dù lễ có hơi bự, mặc dù hắn là thuộc hạ của tôi… Phần hắn viết sẽ để lại Ma Y quán của hắn, coi như thêm cho thư khố của hắn một quyển điển tịch! Hơn nữa, tôi cũng muốn xem xem từ ‘Ba mươi sá u kế’ mà hắn có được từ tôi, hắn sẽ sử dụng kiểu ‘đặc biệt’ gì.“Kế thứ ba mươi sáu«Tẩu Vi Thượng Sách»Toàn sư tị địch. Tả thứ vô cữu, vị thất thường dã.”Thở phào một hơi, tôi buông bút, xoa xoa cánh tay đáng thương, cười hí hí nhìn hai tên soái ca vẫn đang múa bút hí hoáy, hỏi: “Sao rồi? Ghi lại hết chưa?” Nhìn bọn hắn gật đầu, tôi lại hỏi: “Có biết ba mươi sáu kế các ngươi vừa ghi lại là cái gì không?”“‘Hậu Hắc binh pháp’?” Ất hỏi.Tôi cười cười: “Ha ha, cái ta cho các ngươi chính là ‘Hậu Hắc binh pháp’ bản đơn giản hóa có tên là ‘Ba mư ơ i sá u kếdụ n g bi n h phương lược’, bản đơn giản hóa này phổ thông dễ hiểu, cũng dễ nhớ, đợi đến khi vào thực chiến thì có thể từ từ lĩnh hội là được rồi.”Kỳ thực, Ba mư ơ i sá u kế là binh thư đã được phổ biến toàn dân, phổ thông dễ hiểu, mỗi một kế đều rất có ý nghĩa tham khảo. Nhưng đối với một cuộc chiến tranh thực sự mà nói, sẽ không xảy ra như vậy, tính thực dụng cũng có sai lệch…Binh pháp Tôn Tử thì lại khác, ông ta chủ yếu đúc kết từ chiến tranh, đối kháng thời chiến, phân tích tình thế, thiên thời địa lợi, hư thực biến hóa, kết hợp hỏa công với các phương diện khác dùng con mắt chiến lược và chiến thuật để tổng hợp và phân tích.Điều đó nói lên rằng: Không có phương pháp nào là cố định, có thể ‘nhân lúc địch biến hóa mà thủ thắng, đó mới gọi là thần kỳ’! Đây là chỗ không gì sánh được của Ba mươi sáu kế.Đây chính là lý do vì sao tôi chỉ giảng ‘Hậu Hắc binh pháp’ bản đơn giản hóa này cho bọn hắn, bởi vì bản nguyên thủy được chính lão nương cất giữ trong lòng, đợi đến khi thực sự xảy ra chiến tranh, sẽ lại giảng giải rõ ràng cho người nhà tôi nghe, phân tích cho người nhà tôi hiểu. A ha ha ha ~~ Tôi thực sự là quá tà ác, quá tà ác mà! ~~~Có điều, mặc dù như vậy, cái gọi là ‘Ba mươi sá u kếdụng bi nh phương lược’ n