The Soda Pop
Chỉ cần anh chờ là em sẽ tới!

Chỉ cần anh chờ là em sẽ tới!

Tác giả: Lazzy_cat

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323251

Bình chọn: 10.00/10/325 lượt.

hay thường đạp xe hò hẹn, tôi cũng không dám trở lại quán nước vỗn dĩ là nơi thân thuộc của tôi và anh. Khoác lên mình một bộ mặt sắc lạnh mà sao bản thân lại quá yếu mềm như vậy.

Mỗi lúc thảnh thơi tôi lại một mình chìm vào những tâm tưởng hão huyền, chỉ ở nơi đó tôi có thể tự do tự tại thả mình vào nỗi nhớ về anh. Huy nói đúng, tình yêu không phải nói chấm dứt là sẽ chấm dứt được, nó vẫn hành hạ tôi từng ngày, từng giờ và trong từng giấc ngủ…

Lý do mà chúng ta chẳng thể quên được mối tình đầu đó là bởi một lẽ mọi mối tình đầu đều bắt đầu tuyệt đẹp và kết thúc lại vô cùng đau thương. Vì quá đẹp nên ta không thể quên, và vì quá đau thương nên cả đời vẫn nhớ.

Nhiều lúc tôi tự hỏi liệu mình có hận Đạt vì đã lừa dối mình hay không?

Tôi có thực sự hận anh…hay chỉ là sự ngóng trông vô vọng…không thể bắt mình hận anh bởi một lẽ trái tim đã dành cho anh tình yêu nhiều hơn là hận. Chỉ là tôi không thể tha thứ được những việc mà anh đã làm nên tôi phải rời bỏ anh…

Tôi thả tình yêu đầu của mình ở giữa lưng chừng trời, nó như quả bóng bay xa mãi mà không quay trở lại. Một ngày rồi quả bóng ấy sẽ biến mất ở phía đằng sau những đám mây, tôi sẽ không còn trông mong dõi mắt theo nó nữa…. Ngày ấy tôi sẽ để cho anh ra đi và để một người khác bước vào cuộc đời mình.

Nhưng hiện tại thì…nó vẫn lơ lửng giữa lưng chừng tầm mắt của tôi chưa thể bay xa.

Đôi khi chỉ là chỗ trống của một người để lại…mà tưởng như có cả thế giới cũng chẳng thế lấp đầy.

…………………….

Tôi bắt đầu học thêm một khóa học tiếng anh căn bản vào buổi tối để đốt bớt cái thời gian dư thừa nghĩ ngời lung tung của mình đi.

Lớp học 2 tuần một buổi mà tôi theo học cũng khá đông người, đa phần đều từ các trường khác nhau tìm đến học chẳng ai biết ai. Tôi ngồi cạnh một cô bạn hay bện đuôi sam hai bên miệng luôn hoạt động hết công suất tên là Trang. Ngay buổi học đầu tiên Trang đã nhớ hết tên mọi người xung quanh, xin số điện thoại rồi trò chuyện với chúng tôi như thể đã thân quen từ “ kiếp trước”. Tuy là có hơi đau đầu nhưng thực sự tôi lại rất hâm mộ những người như Trang, sống có vẻ lạc quan và vui vẻ không âu sầu buồn bã như tôi.

……………………

Cô giáo bắt đầu chia lớp thành vài nhóm nhỏ từ buổi thứ 2, đương nhiên cứ hai bàn trên dưới sẽ là một nhóm nên tôi và Trang chung nhóm với nhau. Mọi người trong nhóm đa phần đã nhớ hết tên nhau và nhanh chóng trở nên thân thiết hơn trước. Tôi thì vốn là người kiệm lời nên cũng thỉnh thoảng chỉ đá đưa với họ vài ba câu chuyện vặt liên quan đến bài học. Tuy ngồi cạnh Trang nhưng tôi ko nói chuyện với cô ấy nhiều bằng Ánh- cô bạn ngồi bên dưới. Chẳng là trong lớp, chốc chốc Ánh lại kéo tôi xuống hỏi mấy thứ linh tinh như một cái cớ để liếc trộm Hòa nên tôi lại hay nói chuyện với cô ta nhiều hơn.

Nếu tinh ý thì cũng có thể nhận ra Trang và Hòa thích nhau, còn Ánh thì là người thích Hòa… cái tam giác tình yêu này đúng rắc rối trong khi đó kẻ vô tội như tôi lại bị cuốn vào, hứng đủ những lời bóng gió mà họ đáp lại phía nhau.

Hôm đó, tôi đi học khá sớm vừa ngồi xuống bàn đã bị Ánh kéo lại gần thì thầm.

– Mai có biết cái Trang hôm trước nói chuyện rôm rả với thằng Hòa ngồi kế bên ấy tưởng nhờ được nó chở về ai ngờ bị cậu chàng cho ăn thịt thỏ…Tưởng thế nào…chứ…hóa ra..cũng chỉ thế…Tớ còn nghe nói…

– Vậy à??? Tôi cười cười vờ đáp.

Rõ ràng trước mặt Trang, ai cũng có vẻ hồ hởi bắt chuyện nhưng lại chẳng mấy ai ưa cô gái ấy. Họ nói với nhau rằng Trang là đứa con gái có nốt ruồi chấm ở dưới mắt sau này số phận sẽ chẳng ra gì, họ còn nói cô ta lẳng lơ dễ dãi… Chẳng biết lời họ nói đúng với nhau được bao phần, nhưng chỉ thấy đôi khi nghe những lời nói ấy thật cay nghiệt.

– Ừm, nghe nói ở trường, Trang nổi tiếng là hay đò đưa giai.

– Sao ấy biết? Tôi hỏi cho rõ.

– Xời tưởng chuyện gì chứ, nó nổi như cồn ấy có muốn không để ý cũng khó. Lớp này đồn ầm lên chuyện của nó bị một chị lớp 12 đánh ghen đấy. Xé tang tác cả quần áo ra…

– Hả??? Tôi ngạc nhiên há hốc cả miệng.

Việc đánh ghen đối với học sinh chúng tôi mà nói tầm tuổi này chẳng có gì là lại, thậm chí còn nhiều và dã man hơn cả người lớn. Trước cổng trưởng tôi, mang tiếng trường chuyên lớp chọn nhưng thỉnh thoảng vẫn thấy mấy chị xắn áo đồng phục lên, lấy guốc mà phang nhau máu me đầm đìa là chuyện chẳng lạ lẫm. Bọn con gái thì xem kịch hay, bọn con trai thì được ngắm “ hàng”…..Cái lứa tuổi còn ngây ngô mà lầm tưởng mình đã chín đời trong tình yêu luôn mù quánh là thế. Gây tổn thương đến nhau, mà cũng để chính vết thương ấy trong lòng mình cho đến mãi sau này.

Tôi ngạc nhiên đôi phần là vì Trang không phải là diện sắc nước hương trời, cũng chẳng cao ráo ăn mặc chưng diện gì cho can, thậm chí nhiều lúc hai cái bím tóc của Trang khiến cô ấy trông quê mùa hẳn so với những cô gái để kiểu đầu hồng kông, tóc tỉa lá ngọn bấy giờ. Trang thực sự có cái năng lực gì… mà khiến bọn con trai chao đảo, còn bọn con gái thì lại mắt liếc mắt lườm như thế…

Nghĩ thì cứ nghĩ vậy cho có chuyện để nghĩ chứ thực ra tôi từ lâu chẳng còn quan tâm đ