
U Minh Trinh Thám
Tác giả: Lão Thiên Thúc Thúc
Thể loại: Truyện trinh thám
Lượt xem: 3212245
Bình chọn: 8.5.00/10/1224 lượt.
cũng không phải bởi vì trong phòng nóng, bây giờcòn đang là mùa đông, tuy rằng trong phòng có hệ thống sưởi hơi, nhưngmà nhiệu độ trong phòng cũng chỉ có hai mươi mấy đọ. Mồ hôi kia là bởivì uy nghiêm ở trên người lão nhân kia, khiến Trần Lam có cảm giác không thở được.
- Nhưng may mắn là, chuyện này cũng chỉ có ta biết mà thôi.
Hội trưởng nhắm hai mắt lại, Trần Lam cảm giác cả người thoải mái hơn rất nhiều.
- Hơn nữa sự tình cuối cùng cũng được giải quyết tốt đẹp. Tiếp xúc với nữ quỷ ấy cũng chỉ có một mình tên ngu ngốc Phạm Đồng mà thôi. Hắn làmhỏng việc còn nhiều hơn là thành công, là một tên không có đầu óc, không cần lo lắng quá mức.
- Đúng vậy, là do tôi sơ sẩy.
Trần Lam cúi đầu như cũ.
- Tôi cam đoan loại chuyện này sẽ không còn tiếp diễn.
- Ta đã chứng kiến ngươi lớn lên.
Ngữ khí của hội trưởng trở nên dịu xuống.
- Đối với ta mà nói, ngươi cũng giống như là cháu cảu ta vậy, ta khôngmuốn bởi vì ngươi nhất thời nóng đầu, mà đánh mất cả tiền đồ.
Hội trưởng vỗ vỗ cái ghế sô pha, ý bảo Trần Lam đi xuống.
- Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn. Ta biết ngươi vì muốn báo thù chocha. Cái tên mập mạp kia hiện tại đang trốn ở không gian đứt dãy ở đường xuống hoàn tuyền. Nơi đó cũng có thể coi như địa bàn của địa phủ. Tựnhiên là không thể động thủ. Cho nên ngươi đã nghĩ trước tiên nên xuốngtay với tiểu tử này. Nhưng mà bây giờ còn chưa phải lúc.
Hội trưởng thâm ý nói.
- Ta già rồi, vị trí của ta sau này sẽ là của ngươi. Đợi cho đến khingươi thật sự ngồi lên cái chỗ này, chẳng lẽ còn sợ không có cơ hội báothù sao?
- Đúng vậy, ngài giáo huấn rất phải, chuyện này là do tôi quá vội vàng.
Trần Lam gật gật đầu.
- Nhưng mà tôi không hiểu được, vì sao ngài lại coi trọng tiểu tử này như vậy. Tuy rằng năng lực của hắn ở trong quá khứ cũng không tính là quámạnh. Hơn nữa dường như người của Tần gia cũng đã phân rõ giới hạn vớihắn. Đối với việc hắn lưu lạc một mình ở bên ngoài mười mấy năm cũngchẳng thèm quan tâm. Hiện tại kéo hắn sang bên này của chúng ta thì cótác dụng gì?
- Ngươi không hiểu.
Hội trưởng nhẹ nhàng khoát tay áo.
- Tên Tần Khai này ta hiểu rất rõ ràng. Hắn cũng không phải là một ngườivô tình vô nghĩa. Tần Khai và cái tên nuôi quỷ của Lê gia kia cũng làbạn bè rất tốt. Năm đó cha của ngươi giết người của Lê gia kia, Tần Khai cũng từng muốn báo thù cho hắn, chỉ là hắn phải băn khoăn nhiều thứ,tính toán cẩn thận, cho nên mới để cho tên mập mạp kia hạ thủ trước. Hơn nữa bất kể nói như thế nào. Minh Diệu cũng là con trai ruột của hắn,huyết thống cũng không phải là thứ tùy tùy tiện tiện nói có là có được,nói hai câu là cũng có thể chặt đứt được. Tần gia đồng lứa này cũng chỉcó một đứa con trai độc nhất. Hơn nữa, theo như ta được biết, thời giantiểu tử này bị đuổi ra khỏi nhà, còn mang theo tín vật gia chủ của Tầngia. Cái này cũng đã chứng minh là Tần Khai vẫn còn ôm một tia hy vọngđối với tiểu tử này. Minh Diệu vẫn còn có oán khí đối với Tần gia, cáinày chúng ta có thể lợi dụng được. Đưa hắn cột qua bên này với chúng ta, như vậy trong lúc Tần Khai muốn làm một vài việc, tự nhiên sẽ phải bótay bó chân, tránh động tới con của hắn.
- Hội trưởng anh minh.
- Vốn ta cũng không phải muốn đặc biệt dùng loại phương pháp này. Dù saonhững điều này là do ta đoán. Nếu Tần Khai là quả thực là một nhân vẫnlãnh diện vô tình vô nghĩa, như vậy tiểu tử này cũng sẽ không có côngdụng gì cả. Hơn nữa còn mang đến phiền toái cho chúng ta. Dù sao thì quá khứ của hắn cũng không có bao nhiêu chói sáng. Nhưng mà không nghĩ tớivừa mới nói chuyện, lại làm cho ta kiên định tín nhiệm, nhất định phảimượn sức hắn lại đây.
- Ồ ? Là chuyện gì ?
Trần Lam có chút kinh ngạc.
- Hắn đã từng gặp Dịch tiên sinh, tuy rằng hắn không có giải thích rõràng, nhưng mà ta chắn chắn, quan hệ của hắn và Dịch tiên sinh hẳn làkhông tệ.
Trong ánh mắt của hội trưởng hiện lên một tia quang mang.
- Dịch tiên sinh? Chính là vị đại sư chế tạo linh khí trong truyền thuyết kia sao?
Trần Lam lắp bắp kinh hãi.
- Trên người hắn còn có một tác phẩm kinh khí do Dịch tiên sinh chế tạo.Hơn nữa, theo như hắn nói, hắn có thể khổi phục lại linh lực, cũng chính là nhờ Dịch Tiên sinh giúp đỡ.
Khóe miệng của hội trưởng lộ ra vẻ mỉm cười.
- Dù cho không có giao tình gì cũng được, nhưng mà dù sao hắn cũng cóđược một tác phẩm linh khí đặc thù của Dịch tiên sinh. Theo truyền văn,Dịch tiên sinh đều rất yêu quý các tác phẩm của mình. Nếu như có thể lợi dụng tiểu tử này để tạo nên một chút quan hệ đối với vị Dịch tiên sinhkia, như vậy thì sẽ vô cùng hữu ích đối với chuyện chúng ta muốn làm.
- Nếu mà nói như vậy, tiểu tử này thật sự là có tác dụng tương đối lớn.
Trần Lam gật gật đầu.
- Nhớ kỹ lời nói của ta, không nên vọng động.
Hội trưởng đứng dậy, vỗ vỗ bả vai Trần Lam.
- Chờ đợi thời cơ. Bây giờ việc chúng ta phải làm chính là không được phạm sai lầm.
- Tôi biết.
Trần Lam gật gật đầu.
- Hết thảy tôi sẽ lấy đại cục làm trọng.
Hội trưởng thỏa mãn gật gật đầu, đi ra khỏi phòng của bộ trưởng. Làm hộitrưởng của hiệp hội, tự nhiên là hắn không thể ở một cái phân