
g Tuấn ở lại xem chừng thằng Nam. Dù sao cũng từng là anh em kết
nghĩa sống chết có nhau.
Tối hôm đó tôi về quê luôn để ăn cơm với gia đình dì. Lịch ngày mai là
sẽ chở nhóc Ly đi làm PG cho hội chợ triển lãm tại Phú Thọ. Đang ngồi ăn cơm thì điện thoại con nhóc reo lên.
- Alo!
- Ừ! Ngày mai…
- Ừ! Hội chợ triển lãm…
- Ok! Có gì mai gặp.
- Nói chuyện với ai vậy con? Dì hỏi.
- Dạ! Con Miu, bạn con. Nó bảo mai nó cũng đến hội chợ.
Tôi cảm thấy bồi hồi khi biết rằng ngày mai sẽ gặp Miu. Chả biết cái
con bé này đi đâu mà mất hút từ hôm đó. Nhắn tin cũng không trả lời,
điện thoại thì không bắt máy. Mấy hôm nay không hiểu vì sao cứ nghĩ về
nhỏ hoài. Tự nhiên lại muốn gặp nhỏ quá, không biết đó là cảm giác gì
nữa. Cứ mỗi lần có chuông cửa bấm thì lại hy vọng là nhỏ xuất hiện,
nhưng lần nào cũng như lần nấy, toàn là vợ anh Đen mang cơm qua. Nhắc về chuyện bấm chuông thì mới phát hiện, có bao giờ nhỏ vào nhà mà bấm
chuống đâu. Chã hiểu nhỏ lấy đâu ra chìa khóa mà ra vào tư nhiên như nhà của mình. Trong lòng lúc này thì bớt lo hơn ví ít nhất biết được nhỏ
vẫn ổn, để xem ngày mai nhỏ lại có trò gì nữa đây…
Sáng hôm nay, thằng Huy qua nhà từ sớm. Nó với con Ly cứ rần rần suốt để chuẩn bị cho chuyến đi. Nhìn tụi nhóc hớn hở lắm, sau buổi triển lãm tôi đã hứa sẽ chở chúng đi chơi. Hôm nay là một buổi triển lãm công
nghệ thường niên hàng năm, quy tụ nhiều các ông lớn trong các lĩnh vực
thiết bị điện tử. Nếu không phải đưa nhóc Ly đi làm PG hôm nay, tôi cũng có ý định đến đó để tham quan thử vì cũng có sở thích hàng điện tử. Tôi dự định sẽ mua tặng cho chú một cái máy Cannon nếu giá cả tốt. Chú tôi
là một người khá thích chụp ảnh, hình như ngày xưa cũng định theo nghiệp nhiếp ảnh gia mà không thành. Nhìn ổng cứ dùng cái máy cũ kĩ hoài cũng
thấy tội.
Vẫn con đường thân thuộc 30 cây số về Sài Gon. Hai đứa nhóc ngồi sau
cứ đùa giỡn suốt đường đi, nhìn tụi nó vẫn còn trẻ con, hồn nhiến quá.
Tôi thì cứ im lặng tập trung chạy xe, để ý mỗi lần đi trên tuyến đường
này, cảm xúc nó thường như vậy lắm. Trong cuộc sống tất bật hằng ngày,
không phải lúc nào cũng có được những khoảng thời gian rảnh rỗi để ngồi
suy nghĩ, trầm tư về một điều gì. Chỉ có những lúc chạy xe trong những
chuyến đi như thế này, mới có cơ hội làm việc đó. Tuy suy nghĩ nhiều
thứ, nhưng sự tập trung an toàn giao thông vẫn đặt lên hàng đầu.
Thời gian trôi qua nhanh thật, vậy là cũng hơn một tháng kể từ ngày
tôi đáp chuyến bay về Việt Nam. Ngẫm nghĩ lại thì hơn một tháng qua,
cũng biết bao nhiêu là chuyện xảy ra. Tóm lại, mọi việc cho đến lúc này
đều ổn. Hy vọng trong thời gian ngắn còn lại, sẽ không có thêm những
chuyện không hay nào đến.
Nhìn nhóc Ly qua kính chiếu hậu, khuôn mặt vui tươi hồn nhiền đáng
yêu của con nhóc khiến tôi nhớ đến cuộc nói chuyện với dì ban sáng. Con
nhóc làm cái nghề PG này cũng được gần 1 năm, nhưng dì tôi thì lại không thích chút nào. Chỉ vì qua nuông chìu, thương con mà đến giờ vẫn lo
lắng, khó chịu mỗi khi con nhóc đi làm. Dì nhiều lần nhờ tôi khuyên nhóc bỏ nghề này, chú tâm học hành cho nghề nghiệp chính của bản thân hơn.
Nói về cái nghiệp PG này thì cũng lắm truân chuyên, không thiếu những cạm bẫy. Công việc PG hiện đang hot trong giới trẻ ngày nay, các cô gái kha khá về ngoại hình đều có thể đăng ký vào làm trong một đội nhóm
chuyên cung cấp PG nào đó cho các sự kiện, triển lãm. Chính vì là việc
làm phổ biến trong giới sinh viên mà lượng PG ngày càng đông, nêu các
yêu cầu tuyển lựa ngày một khắt khe hơn. Con nhóc nhà tôi thì khá đa
tài, không chỉ có ngoại hình đẹp, nó còn hát hay, nhảy đẹp, biết cách ăn nói.
Chính vì cái sự đa tài này mà cũng khiến tôi không khỏi lo lắng. Nếu
như chỉ có một vài ưu điểm thì con nhóc có thể đứng tiếp thị hàng hóa là xong. Đằng này nó giỏi ở nhiều lĩnh vực nên sẽ được phân công đi làm
thêm nhiều mảng khác rộng hơn, như việc tiếp khách, xin tài trợ. Nhưng
công việc này đòi hỏi phải giao tiếp nhiều với các ông lớn, đại gia.
Những buổi tiệc rượu là điều không thể tránh khỏi. Xa hơn nữa là những
cuộc tình một đêm chỉ để đổi lấy lợi ích vật chất. Con nhóc vẫn còn quá
trẻ và ít kinh nghiệm, rất dễ sa vào những cạm bẫy không lường. Một lúc
nào đó, anh em tôi nên có một cuộc nói chuyện rõ ràng về tình trạng của
nó. Bây giờ lôi ra nói thì lại khiến nó mất vui cả chuyến đi chơi.
Vào giờ trưa, chúng tôi có mặt tại showroom. Nhóc Ly thì đã thay đồng phục làm việc. Nhìn con nhóc thật đẹp và quyến rũ trong bộ cánh của
công ty Sony, gái quê nhưng chả thua kém những cô nàng thành thị nào.
Thằng Huy thì chỉ biết đống cột yên vị tại gian hàng Sony của con nhóc
làm, lý do vì sao thì cũng dễ hiểu. Tôi thì vô cùng phấn khích với không khí trong buổi triển lãm hôm nay. Có rất nhiều nhãn hàng sản phẩm tôi
yêu thích, với nhiều loại mẫu mã mới ra. Dạo bước một vòng như chìm
trong thế giới của công nghệ. Những cô PG chân dài sexy trong những
chiếc váy ngắn, những tiếng nhạc sôi động làm hội