
o, nó bật điện và thấy cái dáng người đang ngồi trên giường của mình
-Á
maaa….._nó hét lên
Cậu không nói gì, chỉ nhìn ra biểu hiện của nó…Cuối cung
nó cũng hoàn hồn khi nhìn thấy cái khuôn mặt quen thuộc đó
-Cậu…cậu làm cái
gì ở đây thế? _giọng nó còn ngắt quãnh vì phen sợ vừa nãy. Nhưng cái giọng nói
ấy lại được Vũ hiểu theo kiểu bị phát hiện quả tang
-Cậu…vừa đi đâu? _giọng
vũ nhỏ, nhưng đủ cho nó nghe thấy trong cái không gian nhỏ hẹp này. Dường như,
mọi tiếng động đều im bặt cho cậu phát ra tiếng nói
-Tôi…tôi đi…chơi
về…thì…thì…sao?
-Cậu biết hôm nay là ngày gì mà lại còn như thế
-A a sinh
nhật cậu, ha ha xin lỗi, vì hôm nay tôi cũng phải đi mừng sinh nhật 1 người bạn,
ha ha _nó trả lời ấp úng như kiểu mắc tội lớn lắm ấy. mà cũng tại vì vừa bị 1
phen hú hồn nên nó dễ bảo thế thôi chứ bình thường thì còn lâu
-Xin lỗi…ha
ha. CẬU LÀ CÁI THÁ GÌ CHỨ mà dám làm cho tôi như thế hả?
-Cậu sao vậy, tôi
xin lỗi mà, tôi biết cậu đang bực dù không biết tại sao, nhưng tôi xin lỗi rồi
mà
-Cậu nghĩ tôi sẽ cho cậu xin lỗi dễ dàng vậy sao? _ánh mắt Vu lạnh lùng
nhìn nó, bất giác nó thấy sợm cậu chưa bao giờ như thế này, chẳng phải cậu bị
tổn thương?
-THôi được tôi sẽ làm cho cậu 1 việc, được chưa?
Vũ bỗng đứng
dậy, tiến ra phía nó, ánh mắt nhìn nó như sợ sẽ bị cướp
mất
Gần…
Sát…
Cậu tiến đến sát nó
-Cậu…cậu định làm gì? Thôi được
rồi, nếu cậu thấy tôi đáng đánh thì đánh đi, hừ, tên nhỏ mọn
“làm ơn đừng quá
đau…đừng đau mà…con không muốn cầu gì hơn, chỉ cần đừng quá đau” _nó đang cầu
nguyện, dù đi đánh người thường xuyên, nhưng nó rất ghét bị đánh, sợ là đằng
khác, vì cái quá khứ tồi tệ ấy…
Vũ tiến lại gần, gần nữa, khuôn mặt cậu và nó
dường như chỉ cách nhau có 5cm
-Cậu…sẽ làm…điều tôi muốn_Vũ nói, hơi thở của
cậu phả vào da thịt nó, nó có thể cảm nhận được rõ cái ấm áp này…
-Làm gì,
nói đi, tên khốn
Kiss kiss, lần thứ 3 Vũ kiss nó
“tên biến thái này lại
đánh người ta bằng môi trước ư? Không phải đấm đá mà dùng môi sao?…Môi?….Môi
chạm môi?”
-Mẹ ơi!!!!!_nó dùng tay đẩy Vũ ra, cậu giật mình, nhưng cũng may
lường trước được sự việc
-Đồ…xấu xa…Sao cậu lại làm thế với tôi hử? _nó
nói
-Sao câu la toáng lên thế? Chẳng phải cậu là người muốn làm và cố tìn gợi
ý sao? _Vũ cũng bức xúc, anh này cứ hiểu lầm ý của người ta hoài thôi, đúng là
không hiểu tâm ý con gái, nản
-Tôi ư…lúc nào? _nó gân cổ lên cãi
-Chẳng
phải cậu nói tôi muốn cậu làm gì cũng được sao? Cậu…thực sự muốn chết
hả?
-Tôi…tôi chỉ là….cậu nên đi hôn bạn gái của cậu chứ, sao lại hôn
tôi
-Cậu chính là bạn gái của tôi
-Vậy…chúng ta…đang hẹn hò ư?
-THế…
cậu nghĩ…chúng ta đã làm gì? _mặt Vũ lại tối om, cậu nhìn nó như muốn ăn tươi
nuốt sống. Ánh mắt đầy căm phẫn và bực tức
-Không hẹn hò sao còn mấy lần làm
như thế trước mặt mọi người_giọng nói của cậu cũng lạnh, như không có chút sức
sống nào
-Thì vì cậu làm ra chuyện này trước còn gì
-Nếu cậu gặp tôi mà
không hẹn hò với tôi tức là chơi khăm tôi…
-Không phải vậy!
-Hừ, DÁM CHƠI
KHĂM TÔI HẢ? TÔI ĐÃ THA CHO CẬU BAO NHIÊU LẦN RỒI? _Vũ hét lên, cơn giận giữ
trong lòng cậu như 1 con thú, đang điên lên, thậm chí còn muốn giết chết con
mồi. Dù là bất cứ ai
Rầm……..cậu đạp đổ bàn ghế trong phòng, mặt đỏ lên vì
tức
-Nếu đã không muốn sao còn cố chơi tôi lúc đó hả? _Vũ giơ nắm đấm lên
nhưng khựng lại vì câu nói của nó
-Lúc đó tôi cũng định hẹn hò với cậu_nó
thực sự ngạc nhiên vì Vũ
-VẬY SAO GIỜ LẠI THAY ĐỔI?
-Tôi xin lỗi nhưng đó
chỉ là tạm thời và giả vờ thôi. Tôi đã vờ như hẹn hò với cậu là cho bọn trong
trường ghen tức. Như thế là quá đủ rồi, tôi sẽ dừng lại. Tôi không thể giả vờ
thêm giây phút nào nữa. tôi không ưa bản tính hung hăng, nóng nảy vô cớ, hay
**** thề của cậu _nó nói 1 tràng nhưng nghĩ lại thì chả biết mình đã nói cái
gì.Nó nói như chỉ để ứng phó với Vũ lúc đang điên. Vì càn ép nó, nó cang bực và
nó sẽ vùng lên
-Cậu………nực cười quá đấy_Vũ cười đểu –Tôi cũng đâu có thích
cậu. Cái bản tính ngang ngược, thích thì làm ấy khiến tôi bực mình….cái gì của
cậu tôi cũng không thích hết _Vũ chỉ vào mặt nó, tỏ vẻ ta đây, không bị tổn
thương vì những câu nói của nó. Nhưng rồi cậu lại gằn lên
-Nhưng tôi đã quyết
định rồi. 1 người đàn ông không bao giờ thay đổi quyết định của mình…..Nên cậu
nghĩ gì không quan trọng. Nếu cậu đã giả vờ thì cứ tiếp tực giả vờ đi…thích thì
cứ vậy đi
-Không_nó trả lời rành mạch( nói rồi đừng có ép nó, hỏng hết bánh
kẹo). tôi không muốn giả vờ nữa. Cậu….đừng nghĩ mình có quyền thì có thể làm bất
cứ chuyện gì
-CẬU TỰC SỰ MUỐN CHẾT PHẢI KHÔNG? _Vũ tóm lấy cổ áo nó, giơ cánh
tay lên định đánh, cơn giận đã lên tới đỉnh điểm, cậu khó có thể kiềm
chế……
nhưng,…..KHựng lại….
-nhìn gần tôi mới thấy c