Polaroid
Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323851

Bình chọn: 8.00/10/385 lượt.

đó đi, trôgn nó thật xấu xí
và quê mùa, tại sao cậu lại muốn tôi bẽ mặt chứ? Trả thù ư? Thì cậu cũng không nên làm chuyện như vậy, ép tôi làm xấu hình tượng của chính mình
sao? may mà có anh Hoàng Minh, không thì tôi sẽ chẳng có như bây giờ!Hắn lại nắm chặt cổ tay nó, dựa thế ép nó vào tường, vì không ai đi qua
đây, nên nó cũng hơi sợ, sợ hắn manh động là đi tong đời nó.

- Cô nói cái gì? Tiểu Nha Đầu? Hoàng Minh, lại Hoàng Minh, cô thích anh ta sao? mà sao cứ Hoàng Minh vậy hả?

- Cậu thôi đi. Chuyện đó thì không liên quan đến cậu! Cậu muốn trả thù
tôi thì sao không bắt tôi làm osin ở nhà cậu 1 tuần đi, cần gì phải ép
tôi tự hủy hoại hình tượng của chính tôi chứ?Hắn cười:

- Được
lắm. Thích làm osin cho tôi phải không? Được, vậy thì bắt đầu từ ngay
mai, hết giờ học, cô hãy qua nhà tôi, hạn làm osin cho tôi là 2 tuần. 2
tuần cũng đủ để nha đầu chết tiệt như cô biết thế nào là lễ độ.Oái? Trời ơi… hóa ra mình lại gợi ý cho hắn ta mới khổ chứ? Thôi quả này chết
rồi!Hắn lại cười, điệu cười nguy hiểm lắm:

- Nếu nuốt lời, không nghe lời tôi, không làm osin 2 tuần cho tôi thì tôi sẽ đưa những bức
hình cô đi vào nhà vệ sinh nam, nắm tóc chạy vào WC nam hôm thứ 6 lên
trang web của trường, rồi đưa lên mạng, cư dân mạng và học sinh trường
Phan Trinh Dương sẽ biết cô là một kẻ biến thái như thế nào! Hơ hơ…Nó
giật mình. Hôm đó…Hôm đó… đã bị hắn phát hiện ư? Tại sao ông trời lại
bất công với nó như vậy chứ? Nó có làm gì nên tội đâu? Nso chỉ muốn sống ở Việt Nam yên ổn, vậy mà ông trời mang đến cho nó toàn là điều xui vậy trời? nếu bây giờ không nghe hắn, hình tuwọng của nó cũng đi tong luôn. Nó lại phải xuống nước hắn:

- Cậu giỏi lắm, Minh Vũ.

-
Ha ha, bắt đầu từ mai, hãy nhớ đó, không thì những bức ảnh này sẽ là HOT đấy! ha ha…Hắn ta cầm điện toại, xoay xoay xoay, vừa hút sáo vừa rời
khỏi đó. Sao số nó khổ quá vậy nè.



Thứ 2, hôm sau đó…

Chính xác là cái lúc đang ngồi ở trong lớp, hắn chạy vào trong lớp nó, lôi nó ra ngoài trong bao ánh nhìn ngạc nhiên, nó giận”

- Cậu làm cái gì vậy hả?

- Đi mua cho tôi chai nước uống đi, tôi khát quá đây nè, vừa đi tập bóng về mà!

Nó nhìn hắn, miệng méo xệch đi:

- Cái gì? Tại sao lại là tôi?

- Cô là osin của tôi mà, không nhớ sao? vậy thì tôi đưa nó lên web luôn vậy, việc đó tôi rất thừa hơi mà.

Nó giật mình, mặt nó dài ra như ống bơm:

- Đc rồi. Tôi sẽ đi, cậu đừng có đưa nó lên, nhớ đấy.

Hắn cười đắc chí. A…nó điên đầu mất, nó bị một tên khốn dắt mũi như
thế này thì ra thể thống gì? Nó thích hắn của tối qua, trên sân khấu
hơn, nhẹ nhàng và ấm áp, ai như hắn bây giờ chứ, ức hiếp người quá đáng. Thử hỏi, nếu bị học sinh trong trường này biết được thì tin tức ngày
mai sẽ là gì hả? đương nhiên sẽ là: Học sinh vô cùng ưu tú Mã Nhi Thái
Nhược Hi làm osin ngắn hạn cho Hoàng Tử Gió Triệu Minh Vũ. Nghĩ thôi mà
đã thấy tức lắm rồi.

- Ơ? Nhược Hi, bạn đi đâu đó?

Cái giọng nói lanh lảnh của Thúy Vân, MC xinh đẹp tối qua, cô ấy nở 1 nụ cười vô cùng thân thiện. Nó cười tự nhiên:

- Mình đi mua nước uống.

Mặt Thúy Vân ngơ ngác:

- Ơ? Tưởng ban nãy bạn uống rồi cơ mà?

Thúy Vân học cùng lớp với nó mà, vs lại, nó vừa uống nước cách đây 1 hay 2 phút gì đó, ôi, nó điên mất:

- Ha ha… mình khát quá ấy mà!

Thúy Vân cười:

- Ừ, vậy mình đi trước nhé, thật tuyệt khi học cùng với học sinh ưu tú như bạn!

- Ha Ha, mình cũng vậy!

Thúy Vân bước qua nó, nó cười, rồi nhanh chóng mua nước rồi ra khỏi căng tin, nhỡ đâu gặp phải người quen thì khổ.

Nó bay về với “cậu chủ chúa gét” của nó, đưa chai nước cho hắn rồi
lẳng lặng bỏ đi. Nhưng tay hắn lại kéo nó lại khi nó quay lưng bước đi.

- Chưa xong đâu. Chiều nay, qua nhà tôi.

Nó nhìn hắn, rồi nhìn bàn tay hắn, hắn như hiểu ý nó, buông đôi tay nó ra, để nó đi vào lớp.

Chiều…

Nó tạm biệt 2 đứa bạn rồi đi thẳng đến nhà hắn.

Đến nơi… nó bấm chuông, ông quản gia ngay lập tức ra mở cửa cho nó, cúi đầu:

- CHào tiểu thư Nhược Hi, mời cô vào!

Nó cười:

- Tôi là osin chứ không phải tiểu thư! Nhé!

Ông quản gia ngạc nhiên:

- Tại sao lại như vậy ạ? Thiếu gia đúng thậtâf không biết gì mà, mời cô vào trong đây!

Nó cười, và nó cũng chẳng hiểu tại sao ông quản gia của hắn lại xưng
hô kì lạ như thế với nó, nhưng dù sao thì nó cũng chẳng quan tâm.

Lần thứ 2 nó bước vào căn nhà này, nó chiêm ngưỡng kĩ hơn, thật chẳng khác 1 tòa lâu đài.

Và nó thấy hắn đang ngồi xem ti vi, giọng hắn vang lên:

- Cô tới rồi à? Tôi biết cô có buổi học thêm nên tôi đã về nhà đợi cô.

- Người làm nhà cậu vẫn chưa đi làm sao? chỉ có mỗi ông quản gia thôi.

- Ừ. Ông ấy luôn là người ở cạnh tôi.

Hắn đứng lên, đứng sát nó, nó ngước mắt lên nhìn, hắn cao và hắn đẹp đến kinh khủng.

- Cô bắt đầu dọn tầng dưới cho tôi đi, nó bẩn quá, nhưng vết bụi nè,
thật khó chịu, rồi cô lên phòng tôi lần nữa, phòng tôi cả tháng chưa dọn gì cả, rất bẩn.

Nó ngẩn tò te nhìn căn nhà:

- Cậu sao vậy hả? căn nhà to thế này, một mình tôi làm sao? cậu thần kinh à?

- Không hề. Dọn xong thì nấu cơm nhé, đến lúc ấy mới được về. ok.

Rồi hắn ra ghế ngồi, hắn là tên đáng gét mà.

Nó bắt đầu lấy giẻ lau n