Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211385

Bình chọn: 8.00/10/1138 lượt.

hần hít
nhẹ lên mái tóc rối của Gia Băng, hít xong mới biết dù tài
trí hơn người nhưng cũng có lúc hồ đồ làm điều sai lầm. Mếu
mặt nhìn mái tóc nhớp nháp quá nhiều mồ hôi làm cậu suýt
tắc thở, Tử Thần bỏ qua tiếp tục đùa cợt_Chị y tá đó là
chị gái tôi, đừng ghen nhầm đối tượng, ghen thì phải ghen cho
đúng.

-Tôi ko có ghen!_Ngang bướng gỡ tay người kia ra, Gia Băng nhăn
mặt, lòng ko ngần ngại hỏi thăm 19 đời tổ tông họ Lăng tại sao
lại sinh ra cái đứa bất trị này, để nó phá cô hoài ko dứt
nổi.

Đương lúc dầu sôi lửa bỏng, kéo cưa lửa xẻ hết sức kịch liệt, một giọng nói rất có trọng lượng vang lên dẹp loạn, Gia Băng
và Tử Thần răm rắp phối hợp ăn ý cùng nhau buông tay, ai về
người nấy chờ nghe giáo huấn.

Thấy 2 người kia tác phong nhanh nhẹn hiểu ý mình, Hàn lão gia thoáng cười nhẹ, giọng điệu hết sức dịu dàng:

-Xem ra im lặng hoài thì hai đứa sẽ hiểu nhầm ta ko có ý kiến gì mất.
Nhân tiện ở đây đã có mặt hai đứa, ta sẽ nói luôn một số điều cần nói.
Hai đứa thấy sao?

Lần đầu tiên, Gia Băng và Tử Thần tâm đầu ý hợp ko hẹn nhìn nhau, ném
ánh mắt đầy cảnh giác về phía cha mình. Khi không, họ còn ngửi thấy mùi
gì đó thực sự rất nguy hiểm, nhưng càng tránh càng chết, tai họa đã
giáng xuống, ko đỡ ko được. Thành thật luôn nhận được khoan hồng, phật
dạy thế...

***

7h17 phút...sân bay Incheon

-Mẹ à! Bọn con nhất định phải về Việt Nam sao? Con còn chưa chơi gì nữa
mà!_Mếu máo hét lớn xả hận vào điện thoại, Gia Băng bất mãn dậm chân vài cái, ánh mắt như lưỡi dao liếc xéo Gia Minh và Gia Lâm đang ngồi an
nhàn trên ghế đợi. Quái thật! Hai thằng em chết dẫm của cô sao lại chẳng có phản ứng gì hết vậy, nếu chúng cũng xa xả miệng năm lưỡi mười làm
nũng như cô, có phải sẽ khơi dậy tình mẫu tử nơi mẹ, khơi xong rồi sẽ
được ở lại Hàn Quốc thêm mấy ngày nữa ko.

-Gia Băng, mẹ cũng biết là quá nhanh, nhưng cha con một lời đã quyết, mẹ ko làm gì được!!_Giọng nói Hàn phu nhân có vẻ gì đó ngái ngủ, bất lực
an ủi. Mà ko, cái này ko phải an ủi, cái này là rũ bỏ mọi trách nhiệm
thì đúng hơn.

-Ko biết, mẹ nói ba cho con ở lại đi, con ko muốn vèeeeeeeeeeeeeee!_Gia
Băng hết sức làm núng, mặt nhăn lại hơn mông khỉ. Hôm qua cô mới ngậm
ngùi chấp nhận lời đề nghị của cha, lập tức hôm nay bị tống cho cái vé
đuổi về Việt Nam, thế này thật ko có gì để nói...

-Tút...tút..._Cái này là âm thanh đáp lại cho tiếng "vèeeeeeeeeeee" oan
ức của Gia Băng, khiến cô ko khỏi giật mình giận điên người. Cái này thì ko thể nhầm nữa rồi, rõ ràng muốn đuổi cô đi...quá ác

-Thấy chưa, đã bảo đừng điện rồi ko nghe!_Nhướn người dậy khỏi ghế, Gia
Minh uể oải vươn vai, nhanh chóng xách hành lí đi đâu đó_Em đi mua cafe
đây, đừng đi đâu đó, sắp lên máy bay rồi.

-Tên khốn này, ngươi nghĩ chị ngươi là học sinh tiểu học à!_Gia Băng
trừng lắm lườm Gia Minh, điên tiếc ngồi thụp xuống băng ghế, ánh mắt
trông đợi chốc chộc lại nhìn về phía cửa sân bay...

...vẫn ko thấy...

-Anh ta ko tới đâu!_Tinh mắt để ý biểu hiện của chị mình, Gia Lâm ngồi một bên vừa chăm chú đọc sách vừa trầm giọng nói

-Ai...?

-Lăng Tử Thần...anh ta sẽ ko tới, đừng đợi làm gì

-Ai nói ngươi chị ngươi đợi hắn chứ?_Thoáng rùng mình trước độ tinh nhạy của thằng em út, Gia Băng quay mặt đỏ lựng sang nhìn chỗ khác, giọng
nói chống chế là chính. Quả thực Gia Băng hoàn toàn ko hề có ý đợi Tử
Thần...chỉ là..con mắt nó muốn nhìn thấy hình ảnh hắn trước khi về Việt
Nam thôi.

-Anh ta hôm nay sẽ phẫu thuật đấy!_Ko để ý lời nói của chị gái mình, Gia Lâm tiếp lời_Nghe nói là để cấy tủy cho Lăng Tử Ân

-Cái...gì!

-Chị ko biết sao...Lăng Tử Ân đã đến nước này thì đương nhiên phải nhanh chóng phẫu thuật rồi...nghe nói 7.30 sẽ vào phòng mổ

Phòng mổ? phẫu thuật?

Ko kịp nghĩ ngợi gì nhiều, Gia Băng theo phản xạ đứng bật dậy như lò xo, 3 chân 4 cẳng chạy ra khỏi sân bay...

Ko được, cô ko cho phép...

Hối hấp hối hả chạy vọt ra khỏi sân
bay, lẫn vào dòng người đổ xô tứ phía, Gia Băng mau lẹ bắt taxi từ sân
bay thẳng tiến đến bệnh viện Lăng Tử, lòng chộn rộn chẳng còn nghĩ ngợi
được nhiều nữa.

Lợi dụng đóng mồ hôi vã ra như tắm trên vầng thái dương mệt mỏi sau một
hồi căng thẳng, khuôn mặt ửng đỏ hầm hập như mông khỉ dáng dấp có vẻ đầy đau khổ và đôi mắt trong veo ngân ngấn nước tưởng chừng như có thể rơi
lệ bất cứ lúc

nào, Gia Băng phút chốc nghiễm nhiên gặt hái được nhiều cảm tình xót thương từ

một đám y tá tỷ tỷ túc trực ở quầy bệnh viện và cũng vì tình chị em đã đến cực

hạn núi có thể mòn, biển có thể cạn, cô nàng nhanh chóng được các tỷ tỷ
cung cấp nhiều thông tin lá cải có, lề đường có về ca phẫu thuật bí mật
của oan gia Lăng.

Khi đạt được mục đích, con người ta thường "vô tội" dù cố tình hay vô ý
đều "vong ân bội nghĩa" phủi mông quay đi, Gia Băng cũng vậy, trong
trường hợp quẫn bách thần trí ko minh mẫn như thế này, việc làm suy đồi
đạo đức và nhân cách như thế


Disneyland 1972 Love the old s