
đó làm trò gì thế nhỉ?- Uyên lẩm bẩm khi nhìn nó rời đi, 1 người khác cũng dõi theo nó lo lắng.
-Vào đi!- Giọng của Linh
-Cậu gọi tớ có việc gì?- Nó
-À! Anh muốn mời em tối nay đi chơi!- Linh nói
-Thế à? Chúng ta đi đâu?- Nó tính nói gì đó nhưng lại thôi. “ Kêu an hem làm ngại ghê >” -7h anh sẽ qua đón em nghen! Không cần ăn mắc đẹp đẽ gì đâu! Cho anh thấy dáng vẻ bình thường của em là được rồi!- Linh nói
-Dạ! Em về lớp đây! Tạm biệt hội trưởng!- Nó mở cửa đi
-Nè! Cậu định chơi đùa với nhỏ đó thiệt hả?- Hưng bước ra hỏi
-Uhm! Tất cả những gì liên quan đến tên đó tớ sẽ phá hủy hết!- Linh nhếch mép
-Sao không bảo cậu ấy rủ Tú Uyên đi luôn! Ôi tớ yêu cái bông hồng đó rồi!
-Thằng điên! Rủ con nhỏ dữ dằn ấy thì sao mà vui được!- Phong ném cuốn sổ vào đầu Hưng
-Ờ! Biết rồi
-Ủa Uyên đâu?- Nó hỏi khi về lớp không thấy Uyên.
-Cậu ấy bảo ra tolet!- Quân nói.- Cậu…đừng trách tớ nhiều chiện nha! Mà HT HHS nói gì với cậu vậy?
-À! Cậu ấy rủ tớ tối nay đi chơi!- Nó nói, má hơi ửng hồng
-Mấy giờ đi?
-À 7h! Mà đừng nói Uyên nghen! Kẻo nó nổi đóa!
-Uhm!
-Đồ ăn về rồi! Ăn đi nhỏ ngốc!
-Tay mày cầm thư gì thế?- Nó
-À nãy bọn con trai cứ dúi dúi vào tay tao, tao chưa kịp trả lại tụi nó chạy mất rồi!- Uyên giơ lên, toàn là thư tình!
-Đào hoa quá cũng mệt!- Nó trêu
-Kệ tao!
Chiều đó, Ken không ghé. Nó nghĩ chắc vì tối cũng cùng đi chơi nên cậu ta không tới, nó cảm thấy vui vui là phấn chấn, hát suốt buổi đến nỗi mẹ đó phải dọa đá vào mông nó mới im.
-Mang gì đây nhỉ?- Nó đắn đo, nhưng khi nghĩ lại lời của Linh rằng nó chỉ cần như dáng vẻ bình thường là được. Nó chọn quần Jean dài với áo phông đơn giãn, vẫn mang cặp kính dày cộm 0 điốp đó…
Đúng 7h, Linh tới trước nhà nó, xe thể thao mui trần màu đỏ. Cậu ấy mang đồ đẹp như ca sĩ, làm nó nhìn lại bộ đồ của mình và thấy ngượng.
-Lên xe nào! Anh đưa em đến 1 nơi!- Linh mở cửa xe cho nó
-Vâng!- Nó lên ngồi trên xe
-Thắt dây an toàn vào!- Linh tận tình thắt giùm nó làm nó ngượng đỏ mặt, tim đập thình thịch trong lồng ngực.
-Sao lại tới đây! Chúng ta chưa đủ tuổi vào Bar mà!- Nó hỏi
-Không sao! Vào đi!- Linh nắm tay nó kéo vào
-Hey yo anh bạn! Ai đây!- 1 đám trai có cả gái ngồi tại bàn vip đợi sẵn.( có cả Hưng)
-Bạn tao đấy!- Linh
“ Dáng vẻ hiền lành thường ngày đâu rồi Linh?” Nó nghĩ trong đầu ( bi h` t.g mà viét trong “..” là m.n biết đó là suy nghĩ của nó nghen ^^)
-Chào m.n!- Nó chào
-Đi bar mà mang đồ như nhà quê thế?- Mấy chị trong đó cười nhạo nó, cả đám phá lên cười làm nó sượng chín mặt.
-Học nhiều quá nên giờ mang cặp đít chai tổ bố hả cô em! Nghe nói em học b10, vậy cũng đâu có giỏi gì mấy! Hay là do không được thông minh!- 1 tên con trai lên tiếng. Nó có cảm giác như đang làm trò đùa ở đây!
-Ngồi xuống đây đi Nhi! Mặc kệ bọn nó! Không được nói xấu bạn gái tao nữa!- Linh nói rồi để nó ngồi xuống đối diện cậu. Có mấy nhỏ ăn mặc bốc lửa đến nũng nịu với hắn ta trước mặt nó.
-Anh à! Ôm em đi!- Tiếng mấy nhỏ đó bu xung quanh Linh
-Cô bé ngu ngốc! Người như cô không thể hòa nhập được với bọn này đâu! Đừng trèo cao nữa!- 1 tên tới ngồi gần nó vừa nốc chai bia vừa nói.
-Nhỏ nhà quê như mày mà dám theo anh Linh à? - 1 con nhỏ make up cầu kí tới cho nó 1 tát bay cả kính, và còn giật tóc nó làm đứt cả dây thun
-Thôi nào Chi! Làm gì mà đánh người ta như thế? NGốc đâu phải cái tội, haha!- 1 tên khác cười nhạo nó. Lúc này, nó mới ngước mặt lên nhìn thẳng vào cả bọn làm cả đám sững sờ. Đôi mắt đen láy không có cặp kính che, mái tóc thẳng dài đen mượt dài tới lưng thả bung ra. Trông nó cực kì đẹp,1 vẻ đẹp mộc mạc thuần khiết, không giả tạo như bọn con gái khác. Cả đám đơ như cây cơ mấy phút, bỗng 2 dòng nước mắt chảy ra trên khuôn mặt xinh đẹp đó làm cả bọn trở về thực tại, nó đứng dậy bỏ chạy ra khỏi quán. Nghe tiếng Linh gọi tên nó, nhưng nó cứ bỏ chạy, nó không thể tha cho tên đó vì đã đem nó ra làm trò đùa.1 bàn tay nắm lấy tay nó kéo lại rất mạnh mẽ.
-Nhi! Cậu bỏ đi đâu vậy? Tớ chạy theo cậu nãy giờ!
-Quân!- Nó giơ khuôn mặt đầy nước mắt lên nhìn Quân, quần áo cậu ấy xộc xệch, cặp kính gọng đen lệch qua như sắp rớt. Trán cậu lấm tấm mồ hôi, cậu đang thở hồng hộc như muốn đứt hơi
-Sao thế? Tên HT lại làm gì cậu hả?- Quân lo lắng, hôm nay cậu ấy nói nhiều hơn mọi ngày. Cậu ấy xuất hiện thật đúng lúc
-Sao cậu biết tớ ở đây?- Nó nước mắt ngắn dài nhìn Quân và hỏi
-Ờ thì…cậu trả lời tớ trước đã!- Quân gãi đầu rồi túm 2 vai nó lại và hỏi
-Á đau tớ!- Nó khẽ rên
-À tớ xin lỗi! Tớ hơi mạnh tay!- Quân tỏ vẻ biết lỗi
-Thường ngày trông cậu có vẻ yếu ớt lắm mà ta? Hôm nay cậu cũng nói nhiều nữa!- Nó nói
-Sao cậu tránh trả