Pair of Vintage Old School Fru
Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực

Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322615

Bình chọn: 8.5.00/10/261 lượt.

g lại gần nó, trên tay cầm kính của nó

- Ờ thanks cậu!- Nó vội giật lấy cặp kính rồi mang vào.

- Tớ thấy cậu không mang kính dễ thương hơn nhiều! Như 2 người khác í!- Hưng nói

- Nhưng bạn tôi không thích vậy!- Uyên bước tới, 2 tay khoanh lại.

- Ố la! Đây chẳng phải thiên kim tiểu thư nhà họ Phạm sao? 2 người bạn nhau à?- Hưng hỏi

- Đúng thế! Tên xấu xa như cậu đừng đụng chạm gì đến bạn tôi!- Uyên kéo nó về phía mình.

- Cậu ấy rớt kính, Hưng chỉ nhặt giùm thôi!- Linh lên tiếng bào chữa cho Hưng.

- Không cần cậu phải lên tiếng! Thiếu gia Trần ạ!- Uyên nói

- Không sao đâu Uyên! Bọn họ không làm gì tao hết!- Nó

- Tao chịu mày! Đi nào!- Uyên lôi tuột nó đi

- Đúng là bông hồng có gai! Phải không Linh?- Hưng nói

- Tao không quan tâm!- Linh nói

- Vào lớp nào! Trễ rồi!- Hưng nói

- Đi!- Linh nhảy phóc xuống – À! Mà có 1 điều đáng quan tâm!

- Chuyện gì?- Hưng

- Con nhỏ đó! Đã lầm tao với tên kia! Tao sẽ chơi đùa với con nhỏ đó rồi bỏ!- Linh nói

- Mày ác quá! Tao chỉ quan tâm tới tiểu thư họ Phạm thôi! Người đâu mà cá tính hết sức!- Hưng nói

- Tao chịu cái tính mám gái của mày!- Linh bỏ đi

- Này đợi đã!

- Sao mày lôi tao xềnh xêch thế Uyên?- Nó la khi bị kéo tay đi

- Mày ngốc quá! Ngắm thì ngắm thôi! Đừng đụng tới 2 tên công tử đó!

- Sao thế?- Nó ngơ ngác

- Bọn hắn ăn chơi có tiếng đấy! Thay bồ như thay áo! Đụng đến bọn đó là mày khổ thôi!- Uyên nói

- Tao không tin! Nhất Linh bình thường rất hiền mà!- Nó cãi

- Do mày không biết thôi! Mày cứ xem đi, thử trong 1 tuần có bao nhiêu nhỏ trong trường này sẽ qua tay hắn!- Uyên mắng nó

- Rồi! Chờ xem!- Nó cương quyết

- Haizzz, thôi vào lớp đi nhóc!- Uyên gõ nhẹ lên đầu nó

- Tao không phải là con trai!- Nó xoa xoa đầu

- Vậy thích làm con gì? Con thú hả?- Uyên trêu

- Mày đứng lại cho tao!- Nó

- Haha! Bắt tao đi!- 2 đứa rượt nhau tới tận lớp, từ trên cửa sổ có 1 cặp mắt đang quan sát nó…với 1 ánh mắt trìu mến!

- Chào cô chúng em vào lớp!- nó và Uyên chào cô giáo

- Trễ thế 2 em! Về chỗ đi! Chỗ của Uyên và Nhi ở bàn cuối cùng kìa!- Cô giáo cười hiền

- Vâng!- 2 đứa tiến về chỗ ngồi

- Ủa! Cậu là thủ khoa sao lại học b10?- Nó hỏi cậu bạn cùng bàn ( là Quân đấy!)

- À tớ…vì 1 số lí do riêng!- Quân gãi đầu cúi gằm mặt

- Mày ngồi giữa nghen Nhi! Tao ngồi ngoài cùng!- Uyên

- Ok!

Tiết học trôi qua, giờ ăn trưa…

- Mày ngồi đây nghen! Tao xuống cantin mua đồ ăn cho!- Uyên nói rồi chạy đi

- Cậu không đi ăn hả?- Nó quay qua hỏi Quân

- Uhm! Không!

- Mày là Quân phải không?- 1 đám nam sinh bên khối A xuống tới bàn 2 đứa hất mặt hỏi

- V..vâng!- Quân rụt rè

- Anh Linh bảo tụi tao cho mày bài học!- 1 tên trong đám đó nói

- Không thể nào! Nhất Linh vốn hiền lành lắm mà! Không thể như vậy được!- Nó đứng bật dậy

- Cậu biết Linh sao?- Quân hỏi nó

- Cậu ấy hay qua nhà tớ mua hoa! Rất tốt bụng mà!- Nó nói, trong mắt Quân lóe lên 1 tia sáng gì đó.

- Con nhỏ bán bông! Biết gì về anh Linh mà nói! Xử thằng này đi ae!- Nói rồi cả đám lao vào đánh Quân

- Dừng lại đi!- Nó hốt hoảng la lên, cả lớp xúm lại xem nhưng…không ai vào can giúp mà còn chỉ trỏ và cười nhạo Quân.

- Dừng lại đi! Bọn côn đồ!- Nó tức tối hét lên

- Con nhỏ này! Mày dám nói bọn tao là bọn côn đồ à!- Tên đầu đàn tát nó 1 phát ngã xuống, Quân định đứng dậy thì…

- Bọn mày…dám đánh bạn tao?- Uyên đứng ở cửa lớp, tay xách bịch thức ăn. Mặt tối sầm lại vì tức tối.

- Cô em xinh đẹp! Làm gì dữ thế? Em xinh như vậy mà chơi với con nhỏ xấu xí này à? Tối nay mình đi chơi nghen!- Mấy tên đó khoái trá khi nhìn thấy Uyên

- Bọn mày gan lắm đấy! Dám xem thường Phạm Thanh Tú Uyên này là tới số rồi!- Uyên nhếch mép cười

- Cái..cái gì? Tú uyên? Tiểu thư họ Phạm đây ư? Chết chúng ta rồi! Không chừng bị đuổi học đấy! Xin chị tha cho chúng em!- Cả đám quì xuống lạy lục

- Yên tâm! Tao không đuổi học bọn mày đâu! Thả Quân và bạn tao ra! Đứa nào dám tát Nhi?

- Dạ..là em!- 1 tên rụt rè bước tới

- Tát = tay nào để tay đó xuống đất!

- Dạ…!- Tên đó răm rắp làm theo vì biết mình đụng vào ổ kiến lửa rồi

Uyên đạp lên cái tay đó làm tên đó kêu lên vì đau

- Cái tay dơ bẩn này mà dám tát bạn tao! Giờ thì biến đi!

- Vâng!- Bọn đó chạy mất dép

- Mày không sao chứ!- Uyên đỡ nó dậy

- Mặt tao rát quá!- Nó rên rỉ, trên má vẫn còn in 5 dấu tay

- Bọn kh**! Biết tay tao!- Uyên lẩm bẩm

- Cậu không sao chứ?- Nó hỏi Quân

- À không sao! Cám ơn cậu đã cứu tớ!- Quân nói mà cúi xuống, như sợ ai nhìn vào mặt mình í

- Hì! Cậu cám