Polly po-cket
Siêu Quậy Nổi Loạn

Siêu Quậy Nổi Loạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211310

Bình chọn: 9.00/10/1131 lượt.

h
ngợm chìa ngón tay út. Cô nữ sinh bật cười rồi đưa tay ra, ngoắc lấy ngón tay
nó, nháy mắt:

- Chị
hứa!

Cả ba
cùng cười, bước trong ánh nắng chiều vàng hiền hòa. Ánh hoàng hôn đỏ rực buông
xuống mặt đất, tạo nên không gian thật mơ mộng mà cũng thật buồn. Gió chiều nhè
nhẹ thổi, mang theo không khí mát lành, mang theo tiếng cười thơ ngây bay đi thật
xa...

...

Tối chủ
nhật, nó vui vẻ nhảy nhót, chạy lung tung trong quán White Wings Angels. Hôm
nay là sinh nhật nó, là ngày nó thấy vui nhất trong năm. Bởi hôm nay, nó sẽ là
nhân vật chính, tâm điểm chú ý của mọi người, và hơn hết là sẽ được nhận rất
nhiều quà >o<. Mặc dù nó chẳng thiếu thứ gì, muốn mua gì có đó nhưng quà
bạn bè tặng vẫn là ý nghĩ hơn cả ^o^.

-
Nhóc, làm gì cười ngoác cả miệng ra thế?

Một giọng
nói ấm áp, dịu dàng vang lên bên tai nó. Nó quay đầu. Một cô gái xinh đẹp trong
bộ váy trắng muốt, mái tóc dài mềm mại, trông giống như một thiên sứ đang nhìn
nó, cười hiền. Nó vội chạy lại, vẻ nũng nịu:

- Chị
Ngọc Nhiên, quà em đâu?

- Con
bé này đúng là... Lúc nào cũng chỉ nghĩ đến quà thế này hả? - Cô gái tên Nhiên
cười, cốc nhẹ đầu nó.

- Nó
lúc nào chẳng thế hả chị! - Từ đắng sau, giọng của My chen vào.

- Hừ,
tao thế bao giờ? - Nó lừ mắt nhìn My. - Vì đây là quà của chị Nhiên nên tao mới
muốn đòi thôi.

- Được
rồi được rồi, nhóc con, tặng em này!

Ngọc
Nhiên chìa trước mặt nó một hộp quà xinh xắn, đính chiếc nơ hồng nho nhỏ.

- Cái
gì vậy chị? - Nhận hộp quà, nó xoay tới xoay lui, tò mò hỏi.

- Mở
ra thì biết! - Ngọc Nhiên nháy mắt.

- Vậy
em mở nhé!

Không
chần chừ, nó bóc luôn hộp quà. Bên trong lớp giấy là một chiếc hộp thủy tình
trong suốt, được khắc một bông hoa hồng tinh xảo phía bên ngoài, nhưng điều
đáng để tâm là hai chiếc kẹp tóc bên trong. Hai chiếc kẹp màu trắng, đính những
viên pha lên trong suốt, ánh lên màu hồng đáng yêu. Pha lên xếp dọc theo thân
chiếc cặp, tạo cho nó một vẻ đẹp rực rỡ, mà cũng vô cùng mềm mại. Nó kinh ngạc
mở chiếc hộp, lấy ra một chiếc kẹp.

- Đẹp
quá! - My đứng cạnh cũng không kìm được thốt lên.

- Em
thích không? - Ngọc Nhiên quay sang hỏi My.

- Dạ
có!

- Vậy
đợt sinh nhật em chị sẽ tặng em một món khác cũng đẹp không kém.

- Cảm
ơn chị! - My vui vẻ ôm trầm lấy Nhiên.

- Du,
có muốn cặp luôn không? - Ngọc Nhiên cười dịu dàng, nhẹ giọng hỏi nó. Nhìn thấy
nó gật đầu, cô không nói nhiều, bước đến cầm lấy chiếc cặp, gài lên mái tóc nó.
Chiếc cặp trên đầu khiến nó hôm nay trông cực kì rực rỡ.

- Đẹp
lắm! - Nhiên nháy mắt, vuốt vuốt mái tóc nó.

- Cảm
ơn chị! - Nó đưa tay sờ sờ chiếc cặp trên đầu mình, khẽ cười. - Chúng ta đi lấy
bánh nha chị!

- Ừ đi!


hăng hái đi phía trước. Ngọc Nhiên và My cùng đi phía sau.

- Hôm
nay mời nhiều người không? - Ngọc Nhiên khẽ nghiêng đầu, hỏi nó.

- Dạ
có! Em mời nhiều lắm!

- Vậy
bánh chắc cũng không nhỏ nhỉ?

- Dạ.
Một cái năm tầng với hai cái ba tầng nữa. Ăn là phụ, nghịch là chính mà. - Nó
nháy mắt nghịch ngợm.

Ngọc
Nhiên cũng cười, nhưng bất chợt, trên gương mặt cô, nụ cười vụt tắt, thay vào
đó là nét hoảng hốt. Ngay sau đó, cô vội hét lên một tiếng "CẨN THẬN!"
rồi nhào tới, đẩy nó ra.

"Rầm".
Có thứ gì đó vừa rơi xuống, lực rất mạnh. Nó vội vã quay đầu lại, chỉ nhìn thấy
Ngọc Nhiên nằm trên sàn nhà. Máu bắt đầu chảy ra, lan dàn càng lúc càng rộng.
Trên người cô là ngọn dèn một ngọn đèn chùm lớn. Hóa ra, là cô nhìn thấy nguy
hiểm, là cô phát hiện ra nó đang gặp nguy hiểm nên đã đỡ giúp nó. Nó đờ người
nhìn cô, My ở phía sau cũng không khá hơn. Mọi người xung quanh thấy vậy, vội
vã gọi xe cấp cứu. Nhưng đáng tiếc, người con gái kia... vẫn không thể cứu được.

Vậy
là, ngày sinh nhật năm đó... đã trở thành một ngày buồn với nó.

* * *

Hồi tưởng
kết thúc, My khẽ cau mày suy nghĩ. Cô gái đó so với Nhiên thực sự là rất giống
nhau. Đến cả cái tên. Cô ấy là Triệu Ngọc Nhiên, còn cô bạn này là Triệu Tĩnh
Nhiên. Thực sự có thể trùng hợp đến thế không?

Cầm lấy
chiếc điện thoại, My bấm liêng một dãy số. Vừa nghe tiếng đầu dây bên kia có
tín hiệu trả lời, My lập tức nói liền một hơi:

- Bác
giúp cháu điều tra về cô gái tên Triệu Tĩnh Nhiên, học sinh lớp 11A trường
Thanh Phong, cùng lớp với Du. Điều tra tất cả về thân thế, đặc biệt là gia đình
của cô gái đó, và kiểm tra giúp cháu xem nhà họ có ai tên Triệu Ngọc Nhiên hay
không.

"Được,
tôi sẽ đi điều tra ngay. Có kết quả tôi lập tức báo cho tiểu thư".

- Cảm
ơn bác!

My cúp
máy, nhìn vào phòng bệnh của nó. Việc này mà đúng như nhỏ dự đoán thì có lẽ nó
sẽ chấp nhận buông tay thực sự.

- Tại
sao tự nhiên lại điều tra thế? - Thầy Minh nhíu mày khó hiểu.

- Việc
này...

- Mày
cũng cảm thấy hai người đó giống nhau đúng không?

Cánh cửa
phòng bệnh chợt bật mở, nó mệt mỏi bước ra ngoài, thầ