
ng và choáng váng !
***
Tôi vừa choáng váng lại vừa buồn cười.
Những cảm xúc trái ngược nhau cùng một lúc choán lấy khiến tôi chỉ biết ngồi im nhìn thư kí Hoàng cũng đang đờ người…
Lần đầu tiên tôi được thấy thư kí Hoàng bất động…
Có lẽ đây là chuyện nổi bật nhất, đáng được đưa vào hàng đầu trong mớ tình sử nhập nhằng của thư kí Hoàng.
Hay rồi, nào thì phong độ hào hoa, nào
thì tài giỏi và đằng cấp, nào thì người đẹp vây quanh, nào thì từ chối
thẳng mặt, nào thì nỗi đau xóc óc…
Mang theo điệu bộ vênh váo, coi thường người ta cuối cùng nhận được từ người ta là một lời đề nghị gán ghép !
Thật bẽ mặt !
Nếu tôi là thư kí Hoàng thì tôi sẽ không còn ngồi vững được nữa và cũng sẽ tự mình biến mất ngay tức khắc !
Nhưng rất tiếc… thư kí Hoàng …mặt dày
nên chỉ sau vài giây đã trấn tĩnh lại , trở về vứoi dáng vẻ nghênh ngang vốn có, vờn vờn ly rượu trong tay rồi chợt …đưa ánh mắt lả lơi …nhìn
tôi.
Tim tôi thót lại, cảm giác bất an đột nhiên xông đến khiến tôi rơi vào trạng thái đề phòng, người xích ra ngoài một chút.
Thư kí Hoàng quàng tay lên vai tôi rồi kéo tôi về phía anh ta, miệng cười đắc ý nhìn Ngọc Mỹ :
- Hoàng Duy Phong, cậu ấy đang si mê một người con gái, có điều người con gái ấy lại dành hết tình cảm cho tôi.
Giới thiệu với cô, người con gái ấy chính là Vy Anh đây !
“ …………”
Thôi, xong rồi…
Tim tôi đã ngừng hẳn những nhịp đập hỗn loạn…
Thư kí Hoàng… thư kí Hoàng …
Anh ta sẽ phải trả giá vì điều này !
Muốn kéo giữ thể diện của mình mà anh ta sẵn sàng đem tôi ra làm bia đỡ , dám sử dụng phương thức tàn bạo và biến thái kia !
Vẻ mặt kiều diễm của Ngọc Mỹ sa sầm, mất đi những nét cao ngạo, ánh mắt ghim chặt vào tôi đầy dò xét.
Kế bên là oan hồn, đối diện là ma nữ…tôi mắc kẹt ở giữa, bị dồn ép đến mức một cái hít thở nhẹ với tôi cũng thật khó khăn !
Ngọc Mỹ nhìn tôi rất lâu, cứ ngỡ như là
đến cả thế kỉ sau rồi mà mắt cô ta vẫn chưa hề dời khỏi người tôi nhưng
giọng điệu phát ra đầy gay gắt :
- Cô chính là người đi cùng anh Duy Phong tại trung tâm mua sắm hôm ấy ?
Trung tâm mua sắm hôm ấy ?
Ngọc Mỹ là đang nói đến ngày hôm đó ư ?
Tôi nín thở , cố nén những cảm xúc tắc nghẹn đang không ngừng dâng lên.
Đến tận bây giờ, khi mọi chuyện đã thật
ổn định thì vẫn có một nỗi đau mơ hồ nhưng đủ lớn để ăn sâu vào tiềm
thức của tôi, để khi chỉ cần một cái chạm nhẹ đánh thức thì tim lại thắt chặt.
Ngày ấy…anh biến mất.
Tôi căng thẳng , nhè nhẹ gật đầu.
Bị tôi gạt ra, thư kí Hoàng lại cười đầy đắc thắng cứ như Ngọc Mỹ thương tiếc anh ta lắm !
Cái đầu ảo tưởng của anh ta đến bao giờ mới biết thân biết phận đây !
Ngọc Mỹ chính xác là chỉ quan tâm tới
việc Hoàng Duy Phong…si mê tôi, còn nói về việc tôi dành tình cảm cho
thư kí Hoàng hay không thì cô ta không thèm để ý !
Phía bên kia, Trúc Vũ im lặng ăn hết thứ này đến thứ khác, không màng đến cục diện rối rắm mà tôi đang vướng phải.
Sắc mặt của Ngọc Mỹ mang màu xám xịt, hiện rõ sự bất mạn, theo đó mà thái độ lại thêm phần khó chịu, truy hỏi dồn dập :
- Cô là ai ? Học vấn thế nào, xuất thân ra sao ? Bố mẹ cô là những nhân vật nào ?
Tôi hơi sững người.
Ngọc Mỹ đang điều tra tôi đấy à ?
Không đúng, với cách xử sự của cô ta thì phải gọi là đang bức cung mới phải.
Hứ ! Cứ ở đó mà ra vẻ đi !!!
Người tôi chưa kịp nhấc lên thì đã bị thư kí Hoàng phát hiện trước được ý định bỏ đi của tôi mà giữ lại.
Anh ta cao giọng nói với Ngọc Mỹ :
- Hoàng Vy Anh ! Hiện 17 tuổi, là thiên
tài trong mọi lĩnh vực . Cầm kỳ thi họa, Vy Anh đều rất tinh nghệ ! Học
vấn của Vy Anh cô phải gọi tôn làm bậc thầy ! Còn về xuất thân thì khiến khối người phải ngưỡng mộ. Bố Vy Anh là Hoàng Duy …Hoàng Anh Nhật ! Kỹ
sư có trình độ siêu cao còn hơn cả kỹ sư thiên tài Hoàng Duy Thức ! Mẹ
Vy Anh là…
Là…???
Một dăng diễn văn hùng hồn , hoành tráng tới đây thì đã bị ngắt đoạn.
“ ….. ”
Thư kí Hoàng không biết mẹ tôi là ai mà…sao có thể tiếp được nữa đây !
“ …..”
Người này thật tệ hại !
Đã là bịa đặt thì tìm luôn cái gì đó ghép vào cũng được mà, bỏ lửng câu thế này khác nào tự nhận mình là tên nói láo !
- Mẹ Vy Anh là vợ của kỹ sư đại thiên tài Hoàng Anh nhật !
Một câu nói quyết liệt được chêm vào đoạn bỏ lửng, Trúc Vũ không còn cắm mặt vào ăn nữa mà lên tiếng gỡ vây !
“ ….. ”
Cần gì dài dòng như thế, Vũ cứ nói thẳng ra mẹ Vy Anh là vợ của bố Vy Anh có phải hơn không…
Ngọc Mỹ nhất thời bị làm cho rối bời, hết ngạc nhiên dành cho tôi rồi thì cười châm chọc :
- Ồ ! Hoàng Vy Anh danh giá thế mà tôi tưởng cô là người đẹp bám theo anh Hoàng đây chứ. Xin lỗi nhé !
Cô ta là muốn kiếm chuyện rồi đây…
Tôi mím môi, bấu chặt tay thư kí