The Soda Pop
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329923

Bình chọn: 8.5.00/10/992 lượt.

khổ , luôn
mang nặng trong mình những ý nghĩ mâu thuẫn rằng tại sao anh ta có thể
bỏ qua người như mình, tại sao anh ta không thèm ngó ngàng tới mình…

Hừ, anh ta là muốn phái đẹp phải dằn vặt, vật vã và điên đảo vì anh ta đấy thôi !

Rõ là biến thái !

Tôi thấy anh Huy đã lông bông, lăng nhăng đến phát ghê rồi thì thư kí Hoàng còn hơn thế, thậm chí là có thêm vài phần gàn dở .

Nhận ra ý tứ trong lời nói của tôi, thư kí Hoàng đẩy cặp kính nghiêm túc nhìn Ngọc Mỹ :

- Gia đình hai phía xếp cho tôi và cô
cuộc gặp mặt này. Ngọc Mỹ, tôi muốn nói thẳng là tô chẳng ưa gì cô. Vì
thế, không có lần gặp thứ hai đâu !

Nụ cười kiêu ngạo trên môi thư kí Hoàng
khiến mỹ nữ thoáng ngơ ngác nhưng rất nhanh đã lại trưng ra vẻ mặt khinh khỉnh , gật đầu cười :

- Ồ ! Anh Hoàng thằng thắn thật, vậy tôi nói luôn nhé, tôi cũng đâu thích gì anh !

Sắc mặt thư kí Hoàng trở nên cứng ngắc rồi ném về phía Ngọc Mỹ cái nhìn đầy xem thường, giọng nói cũng thật khô khan :

- Phải không ? Thế sao lúc tôi từ chối
không gặp thì cô lại gọi điện, nhắn tin, làm phiền để xin tôi cho bằng
được cái hẹn này thế ? Ngọc Mỹ à, cứ nói thật là cô si mê tôi, biết đâu, một ngày nào đó, thần kinh tôi bất ổn mà lại cho thêm cô cái hẹn tiếp
theo ?

“ ……….. ”

Thâm hiểm …

Thư kí Hoàng nói vậy khác nào muốn bảo với mỹ nữ kia rằng anh ta bị thần kinh mới gặp cô ta !

Nếu là Ngọc Mỹ, dù tôi có mê thư kí
Hoàng tới đâu cũng sẽ đứng phắt dậy mà bỏ đi ngay từ lúc nhìn thấy anh
ta đi cùng …hai em nào đó.

Cô ta danh giá là vậy, sao lại phải nhún nhường thế này chứ !

Ngọc Mỹ chẳng để lộ biểu hiện gì là tức
giận cả, cô ta cất hộp phấn trang điểm vào túi xách rồi nhìn thư kí
Hoàng bằng ánh mắt chế nhạo :

- Tôi tưởng người thông minh như anh
Hoàng đây phải biết mục đích tôi hẹn anh tới đây là vì gì chứ nhỉ ? – Cô ta nhìn thẳng vào mắt thư kí Hoàng – Anh là người thân cận nhất với anh Duy Phong. Tôi là muốn anh giúp tôi với anh ấy có cơ hội được tiếp xúc
với nhau thường xuyên !

Ngọc Mỹ vừa dứt lời, không gian thoáng chốc đã trở nên thật kì dị chỉ trong nháy mắt.

***

Mặt nghệt ra, chân tay cứng đờ, Minh Thư kinh ngạc nhìn Bùi Quang !

Lần-đầu-hẹn-hò ?

Bốn từ này tựa như bốn quả bóng bị ai đó ném thằng vào đầu khiến cô không khỏi choáng váng !

Hẹn hò ư ?

Ừm thì…thật ra cô cũng mang sẵn suy nghĩ kiểu này rồi, chỉ là nghe Bùi Quang nói ra thì có đôi chút xấu hổ.

Từ những lần đấu đá giữa cô và Bùi Quang thì có cái gì đó đã âm thầm nảy nở…

Đỉnh điểm là mấy hôm trước, vào lúc sân trường nắng gắt…

Nhắc đến , cô lại thấy tức thêm !

Hắn dám ngang nhiên…làm chuyện đó.

Cô hơi cúi đầu ngượng nghịu, mặt hơi ửng đỏ rồi…

Nếu không có Bùi Quang, chắc cô đã quên mất là mình còn có khả năng xấu hổ .

Trong lòng, những suy nghĩ mềm yếu là thế nhưng đến khi thoát ra khỏi miệng cô lại trở nên thật mạnh mẽ :

- Hẹn hò á ? Còn lâu nhé ! Tôi mà thèm
hẹn hò với những người như anh à ? Trai theo tôi chất đống, cả gian
phòng này chất cũng không vừa ! Thế mà tôi lại có thể hẹn với anh ư đồ
chết bầm ? Tôi khuyên anh, dẹp trí tưởng bở sang một bên đi, sống thực
tế vào !

Hừ, cô ta có mà…ma thèm theo !

Mặc dù cô ta cũng xinh, dáng đẹp, học giỏi…kể ra thì khá nhiều ưu điểm đấy chứ ?

Có khi nào…trai theo nhiều không ?

Giấu nhẹm đi sự bất an, Bùi Quang hừ một tiếng :

- Gái mê tôi còn gấp ngàn lần trai theo cô ! Gian phòng này à, chất không được một phần mười.

Ồ…Anh ta đang khiêu khích kìa…

Thay vì đáp trả lại một cách hung bạo như trước thì Minh Thư lại e lệ nhìn Bùi Quang, nhỏ nhẹ nói :

- Chẳng phải là anh đang theo tôi đấy à ?

Không theo kịp sự thay đổi nhanh chóng
từ ma nữ sang thục nữ của Minh Thư, Bùi Quang ho liền vài tiếng, rượu
trong chiếc ly trên tay sánh ra cả lên ngoài.

Anh nghe thấy tiếng cười đắc ý của Minh Thư.

Cô ta đúng là quỉ quyệt !

Sao cô ta không thể như Vy Anh được nhỉ.

Vừa ngoan vừa dễ bảo vừa….

Thôi quên đi…xem như anh chưa hề nói gì cả.

Ngoan ? Dễ bảo ư?

Sai lầm lớn ! Vy Anh còn bướng bỉnh hơn bất kì người lỳ lợm nào.

Và nếu anh không nhầm thì bảng thông báo trường bây giờ đã chuyển thành bảng tin về cặp đôi Romeo – Juliet hiện
đại kia chính là do Vy Anh, Trúc Vũ khơi ra đầu.

Đúng là…chị nào em nấy, ai trong số bọn họ cũng đều có thể khiến người khác phát điên.

Anh cũng đã mất hết kiên nhẫn , tiếng cười của Minh Thư lại còn như khiêu vào cơn điên của anh.

Cô ta thấy hay lắm à ? Vậy để xem lúc anh nói điều này ra, cô ta có còn vui vẻ được thế không hay là…

Anh gật đầu , nhẹ nhàng trả lời :

- Đúng ! Tôi yêu em mà.

Anh vừa dứt lời, Minh Thư liền nín bặt, nụ cười tắt ngúm, sững sờ nhìn anh.

Là bị anh làm cho im miệ