XtGem Forum catalog
Hoàng Tử Rượu Tây Và Cô Bé Mỳ Tôm

Hoàng Tử Rượu Tây Và Cô Bé Mỳ Tôm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322595

Bình chọn: 7.5.00/10/259 lượt.

/>
-”Ui máu, huhu, huhu” -Ngọc bích hét to khi vết xát ở tay bắt
đầu chảy máu và tấy lên

-”Bạn đừng kêu to như thế, điếc tai tôi lắm. Im mồm để tôi
băng bó cho!”-

Việt Huy cẩn thận băng cho Ngọc Bích, cô bé sợ quá vẫn khóc,
nước mắt vẫn chảy dài trên đôi má hồng hào.

-”Này, cầm lấy đi”-Việt huy rút từ trong túi ra mẩu giấy mềm
đưa cho Ngọc bích:

-”Đây là….?”

-”Cậu ngốc thế, lau nước mắt đi chứ, chả nhẽ tôi đưa cậu làm
mo à!”

-”Cám ơn cậu!,Mà hình như giữa hai anh em cậu hình như có
khoảng cách!

-”Uhm, cũng phải được 15 năm rồi, một khoảng cách rất xa.
Anh ấy luôn xa lánh mọi người!

-”Tại sao vậy?”

-”Không nói về chuyện này nữa, Ngọc Bích à Tôi thấy cậu đâu
có cận, đeo kính làm gì. Cậu bỏ kính ra trông rất xinh đó”

Ngọc Bích nhanh tay che mặt lại, xua tay:”Đừng có nhìn tôi!,
tôi xấu lắm” nói rồi chạy bắn về lớp

-”Ê!Ngọc Bích, cậu đứng dưới sân cùng anh Việt Huy làm gì thế?”-Hà
My

-”Mình bị ngã nên cậu ấy giúp mình băng bó”

-”Thế hả? anh Huy tốt với cậu ghê ha!”

-”Có lẽ cậu ấy là người tốt!”

Hà My chỉ muốn tát cho Ngọc Bích một cái cho hả giận nhưng
ko làm được.”Dám tranh anh Việt Huy của tao hả, để xem mày có sống được yên
thân không?”

Trên suốt dọc đường về nhà, Hà My không hề nói với Ngọc Bích
câu nào, ánh mắt cô ta thật đáng sợ.Ngọc Bích thì vẫn vô tư mà không hề biết có
người đang ghét cô bé đến tận xương tủy.

-”Về đến nhà rồi, ra đi chứ, định không làm việc hả?”-Hà My

Ngọc Bích vốn không hiểu gì hết,”Thái độ của Hà My sao thay
đổi đột ngột thế?” Trong lòng cô bé bỗng cảm thấy con người kia ánh mắt thật xa
lánh, không giống như Hà My ngày nào.Hà My tức giận đi lên cầu thang, lúc xuống
ôm một đống quần áo bẩn đã lâu ngày, cả quần áo của giúp việc, vứt xuống đất:

-”Giặt đi, chừng nào hết mới được nghỉ, phải giặt bằng tay,
cấm giặt máy, tốn điện lắm”

-”Sao cơ, Hà My cậu làm sao thế, mọi hôm mình chỉ phải giặt
quần áo của cậu thôi mà!, nhiều thế này sao giặt hết”

-”Định giở cái tính tiểu thư ra đây hả, nói cho mà biết, mày
không còn là đại tiểu thư Ngọc Bích trước kia nữa rồi, nên đừng kêu ca!”

-”Cậu….”




-”Sao, không nói được câu nào phải không, tao ghét phải giả
vờ thân thiết với mày lắm rồi, trước kia tao chơi với mày chỉ vì tao có thể lợi
dụng mày mà thôi. Bây giờ thời thế đổi thay, mày nên chấp nhận số phận đi”

Kính cong kính cong:”Hà My, chị kelly đây, ra mở cửa cho chị”

Hà My cười nhìn Ngọc Bích ôm một đóng quần áo đi giặt.”Được
nhìn nó khóc vui sướng thật”. Ngọc Bích khóc đỏ cả con mắt, “tưởng đó là người
bạn tốt, nhưng điều đó đã sai lầm thật rồi!”. Trong khi đó bà tiên và một thiên
thần vẫn đang dõi theo Ngọc Bích

-”Khổ thân Ngọc Bích quá!, Bà tiên ơi, bà định cứ để Hà My
ăn hiếp Ngọc Bích như thế này sao”-Một thiên thần lên tiếng

-” Đó chưa là gì cả! Ta cũng rất thương Ngọc Bích nhưng số
phận đã định sẵn, chúng ta chỉ có thể chúc cô bé được hạnh phúc mà thôi”. Nói rồi
bà tiên và thiên thần cùng bay đi

-”Em làm gì mà lâu thế? Để chị chờ dài cổ rồi nè”-Kelly

-”Chị họ à, em còn phải xử lí con giúp việc, nó hỗn lắm”

-”Lại cái tính đấy, con bé mới hả, bao nhiêu tuổi?”

-”Bằng tuổi chị em mình thôi!, em đang bắt nó giặt quần áo.
Nói chị biết trước kia nó là đại tiểu thư đấy, chị muốn đi xem mặt không?”

-”Uhm, tao cũng muốn xem thử mặt mũi tiểu thư như thế nào!”

Nhìn thất một cô bé đang vật vã với chậu quần áo, hai chị em
cười hả dạ (tính hai người này vốn thích hành hạ người khác) Kelly đến gần Ngọc
bích lấy tay véo mặt Ngọc Bích:

-”Xinh lắm, con em tao được đấy, có người giúp việc xinh như
thế này!”

Ngọc bích ấm ức lắm nhưng ko dám làm gì. Nếu như ngày xưa,
cô sẽ cho chúng nó tù chung thân rồi nhưng bây giờ phải nhẫn nhịn thôi. Thân phận
cô là một con osin, không hơn không kém.

-”Thế lâu rồi chị mới ra nhà em chơi, có chuyện gì à”

-”Chị mày định sẽ chuyển sang lớp mày học”

-”Có thật không?”

-”Chả nhẽ đùa à, Anh Việt hùng của chị còn rất yêu chị, nên
nhân cơ hội này nối lại tình xưa. Thằng người yêu mới của chị hết tiền rồi, bỏ
nó đi la vừa.”

-”Chị họ của em pro we”

-”Mày cũng không vừa mà, hehe”

*Tại một nơi trống vắng:

Việt Hùng bơ vơ ngồi suy nghĩ một mình,cánh tay đã bớt đau,
nhớ lúc buổi chiều và vẻ mặt của Ngọc Bích, Viêt HÙng cười mỉm: sao mình lại gặp
cô bé đó nhỉ. Chẳng nhẽ đó là định mệnh?

-”Chị kelly ơi, trên lầu có cái này hay lắm”

-”Cái gì mà sồn sồn thế?”

-”Có nhanh ko thì bảo, em lấy hết đừng có trách nhá! đẹp tuyệt
vời lun!^^

-”Thế hả, đẹp hả, đến nhanh ko hết “

-” Woa! quần óa của ai đẹp như thế này, váy chanel, quần
michel, dép levi’s, ối giời ơi, đây là sự thật sao?tất cả đều là của mình sao?

-” , ứ