XtGem Forum catalog
Hoàng Tử Rượu Tây Và Cô Bé Mỳ Tôm

Hoàng Tử Rượu Tây Và Cô Bé Mỳ Tôm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322523

Bình chọn: 8.00/10/252 lượt.

u một chân lí rằng,
anh thực sự ghét con gái vì họ chả có gì là tốt đẹp cả”

Về đến nhà ,Việt Hùng cố bước lên phòng.

“Ơ cậu chủ, sao lại ra nông nỗi thế này, cậu lại đánh nhau hả”

“Cháu không sao đâu, bác đừng lo”

“Cậu !… Chào ông chủ”

Việt Hùng ngoảnh mặt định bước đi thật nhanh

“Đứng lại”

Việt HÙng vẫn cố bước đi

“Cái thằng này, ba mày bảo mày đứng lại cơ mà.”

“Có chuyện gì ba nói đi, con không có thời gian”

“Mày thôi ngay cái kiểu nói năng bất lịch sự với ba mày như
thế đi, suốt ngày Kelly kelly, bây giờ nó bỏ mày rồi, mày sướng chưa, tao đã cảnh
báo mày rồi cơ mà, học với hành, sao không làm người mẫu cho công ty của tao,
làm ơn nghe ba mày một lần thôi được không?”

“Từ lúc mẹ tôi mất, ông lấy bà hai, thử hỏi ông đã bao giờ
coi tôi là con chưa?Tuy là con ông nhưng tôi biết trong cái nhà này tôi là người
không được chào đón vì vậy tôi ko muốn bị ép buộc. Nếu như không vì ông thì mẹ
tôi đã không bỏ đi, đã không bị xe cán mà chết đêm hôm ấy, lúc đấy tôi vẫn chưa
tròn 5 tuổi, đó là một cú sock rất lớn ông biết không?”

Việt HÙng bước đi, máu đã thấm đầy vạt áo tuy đau nhưng làm
sao có thể đau bằng vết thương lòng này, vết thương mà chính người yêu và người
cha gây ra. “Tất cả mọi người đều không phải người tốt, họ chỉ lợi dụng mình
thôi, Kelly em đã cho anh hiểu ra tất cả, cám ơn em! Từ ngày mai anh sẽ là một
người khác”

“Cậu hiện đang ở đâu vậy Ngọc Bích?”

“Mình không có nhà”

“Vậy cậu ở nhà mình đi, làm giúp việc cho mình”

“Cậu..”

Hà My mỉm cười-”không có ý gì đâu, nếu như thế thì sẽ tiện
hơn mà, đằng nào thì cậu cũng không có chỗ nào để về mà”

“Cậu tốt với mình quá”

“Không có gì đâu, chúng ta là bạn bè đúng không, là bạn thì
phải giúp đỡ nhau trong lúc hoạn nạn, Thôi Ngọc Bích xách hành lí lên phòng đi,
ở cạnh phòng mình đó”

“Uhm, may còn có cậu hà my à, nếu không mình sẽ ko biết làm
thê nào nữa”

“Đừng khách sáo thế, cậu cũng mệt rồi đúng không, ngủ sớm đi
mai còn đi dự khaigiảng nữa chứ!”

“Mình không có tiền làm sao đi học”-Ngọc Bích

“Tiền học trừ vào tiền lương của cậu”

Ngọc Bích bước lên phòng, lòng thầm cảm ơn Hà My, “Cô ấy
đúng là người bạn tốt” Dọn dẹp lại căn phòng Ngọc Bích lăn quay ra ngủ, trong
mơ cô bé lại gặp bà tiên nọ.Bà tiên đang đi vào một lâu đài trắng.

“Bà tiên ơi chờ con với”-Ngọc bích hét to

“Con lại đây, vào lâu đài này đi”

Ngọc bích bước vào lâu đài, ở đây thật đẹp giống như cảnh thần
tiên vây, có các thiên thần bé xíu đang đi lấy mật trên những bông hoa láp lánh

“Đây là đâu?, anh ta là ai?”Ngọc bích nhìn thấy một chàng
trai nhưng ko nhìn rõ mặt, vì người anh ta sáng như mặt trời vậy.

“Đây chính là hoàng tử của con đó”-BÀ tiên nói đến đây liền
bay đi cúng các thiên thần, không quên nở một nụ cười hiên hậu. Hoàng tử bước đến
bên Ngọc Bích, khuôn mặt từ từ hiện ra.

“Ngọc Bích dậy đi học”

Ngọc Bích giật mình tỉnh dậy,hét to”Chết rồi mình vẫn chưa
nhìn thấy mặt hoàng tử”

“Cậu nói nhảm cái gì đấy? muộn học bây giờ”

“Ờ, mình biết rồi, dậy liền nè, chán quá, hoàng tử ơi, hoàng
tử là ai, liệu những điều bà tiên nói có đúng sự thật không?”

“Biết mặc cái gì đi học bây giờ, nhà trường còn chưa phát đồng
phục, hichic sao đời mình đen thế nhỉ”

Nhìn những bộ quần áo tiểu thư tuyệt đẹp,Ngọc Bích ngậm ngùi
cất gọn vào ngăn tủ rồi vận quần tây, áo sơ mi trắng và đeo một cặp kính dày cộp.
Trông Ngọc Bích như một người khác hẳn, thậm chí cô bé còn không nhận ra mình nữa.-”Mình
đã ko còn là tiểu thư nữa rồi, mình ko xứng mặc những bộ quần áo đắt tiền này!”

Ngọc Bích đeo vội ba lô chạy xuống cầu thang. Vừa nhìn thấy
Ngọc Bích, Hà My thoáng ngỡ ngàng:

“Cậu đó sao Ngọc Bích, trông cậu khác quá”

“Mình thích mặc thế này hơn!”

“Thế cũng được”-Hà My chăm chú nhìn Ngọc Bích mà như mở cờ
trong bụng.

Thầm nghĩ trước kia Bích xinh đẹp là thế, mình cứ phải làm nền
cho Ngọc Bích. Bây giờ khéo chả ai nhận ra Ngọc Bích cả, ai cũng cho cô ta là xấu
xí cho mà xem. Như vậy càng tốt, đi cùng mình sẽ càng làm nỗi bật vẻ ngoài sành
điệu của mình lên, rồi ai cũng phải ngưỡng mộ mà nhìn mình Nhất là anh Việt huy

“Lạ thật sao Hà My cứ cười một mình thế nhỉ”-Ngọc Bích suy
nghĩ

-”Ngọc Bích à, có chuyện gì mà cậu cười vậy, kể mình đi”




“Không không, không có gì đâu, ngày khai giảng hay làm cho tớ
hồi hộp ấy mà, nhìn cảnh vật hôm nay đẹp là thường, nên hơi phấn khích” (Kì thật
là vui sướng vì Ngọc Bích ăn mặc nhà quê quá)

Nghe đến đây, Ngọc Bích thò đầu ra cửa sổ, các bạn học sinh
đi học rất tấp nập. Có một chiếc ô tô đi tới, ngay sát ô tô của Ngọc Bích và Hà
My. Có 2 bạn nam ngồi ghế bên dưới, Rất đẹp trai nhưng có khuôn mặt buồn, hình
như là 2 anh em. Nhìn kĩ bỗng Ngọc Bích giật thót mình