XtGem Forum catalog
Hoàng Tử Rượu Tây Và Cô Bé Mỳ Tôm

Hoàng Tử Rượu Tây Và Cô Bé Mỳ Tôm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322510

Bình chọn: 10.00/10/251 lượt.

nhẽ nó mọc
cánh bay đi rồi sao? Đi đâu được nhỉ

-Cô tìm gì thế?

-Tôi tìm va li của tôi, chả biết nó đi đâu rồi.

-Là cái này phải không

Ngọc Bích ngẩng mặt lên nhìn thấy em vali nhỏ nhỏ xinh xinh
đang ở ngay trước mặt, vui sướng quá định cầm lấy:-Cám ơn anh nhe!

Việt Hùng nhanh tay giựt lại.

-Tôi có bảo sẽ trả lại cho cô đâu nhỉ?Hê hê vui mừng quá sớm
đấy.

-Anh….anh muốn gì?

-Tôi chả muốn gì cả, tôi chỉ thấy cái va li này có hình con
kitty dễ thương quá nên định giữ lại chơi. Thế thôi.

-Hức, đồ con gái anh giữ làm gì cơ chứ, trả tôi mau tôi còn
lấy tiền đi ăn sáng, tôi đói lắm rồi.

-Vậy đi ăn sáng cùng tôi đi, tôi mời cô

-Woa thật sao, tốt bụng ghê.

-Với điều kiện, cô trả tiền,

-Không thèm đi ăn với anh nữa, biết anh chả phải loại người
tốt đẹp gì.

-Cái va li này đẹp quá, mình chưa thấy cái nào đẹp như vầy

-Thôi được rồi, tôi đi ăn cùng anh được chưa.!!!

Việt Hùng cười thầm trong bụng, trêu cô bé này sướng quá, trẻ
con thật, tính như con nít vậy.

-Đi thôi, nhà hàng ẩm thực Mỹ nhá.

Việt Hùng dẫn Ngọc Bích vào một nhà hàng sang trọng ở trung
tâm thủ đô, rất hoa lệ

-Cô bé à, đã vào đây bao giờ chưa vậy?

-Vào suốt

-Bé nói phét cứ như thật ý nhỉ!

-Anh không tin cũng không sao, đằng nào thì đó cũng là quá
khứ rồi, Ngọc Bích bỗng cay con mắt.

-Gì cơ?

-Không có gì! Anh gọi món đi

-À để xem nào, Cá Nhật shushi, bánh ngọt Mỹ và rượu tây.

-Anh từng sinh sống ở nước ngòai à? sao thích đồ tây vậy?

-Không phải. Cô thích ăn gì mau gọi đi, nói nhiều quá.

-Mỳ tôm

-Sặc, ở đây là nhà hàng năm sao, làm gì có Mỳ tôm cho cô ăn
vậy?Hoàng tử rượu tây và cô bé mì tôm

-Chủ quán, mỳ tôm nhá!




-Ngon quá đi mất thôi, cho bát mỳ nữa đi. Anh này, nhìn tôi
sao chăm chú vậy, mặt tôi có dính nhọ à.

-Tại tôi thấy cô ăn tổng thể 3 bát rồi, vẫn muốn ăn sao? Ăn
mỳ nhiều sẽ nổi mụn đấy!

-Có vài bát mỳ tôm cũng kiệt sỉ vậy? Không kần anh phải quan
tâm

-Pó tay với cô luôn.

-Tôi ăn xong rùi, cho tui lấy lại cái va li nhé, bye bye
anh, cám ơn vì mấy bát mỳ tôm. Ngon lắm đấy!

-Bye, con nít.

Việt Hùng lại còn một mình, biết đi đâu đây, không thể về
căn nhà đó được. Nhưng,còn kelly, tại sao mình có thể quên khuấy cô ấy được nhỉ?
” Người nào biết có lúc anh gục ngã, có lúc anh đang quên anh đang yêu chính
em, xin em hãy thứ tha cho anh”

Bước đi được một lúc, Ngọc Bích mỉm cười một mình:-Thế là
cái bụng của mình lại no rồi. Đi tìm nhỏ My thôi, nhỏ là bạn thân nhất của
mình, chỉ còn có nhỏ thôi!

Đứng trước căn biệt thự 2 tiếng đồng hồ cuối cùng Hà my cũng
ra:

-Cô là ai?

-Hà My, vui quá, mình lại gặp bạn rồi.

Trông mặt hà My có vẻ không vui khi gặp Ngọc Bích, bây giờ
Hà My hiểu Ngọc Bích đã không thể lợi dụng được nữa, vì cô ta nghèo rớt mùng
tơi, rơi quả đất.Nhưng vẫn nở một nụ cười kịch:

-Ngọc Bích đó hả, vào nhà đi, mình nhớ bạn quá!

Ngọc Bích vui vẻ ôm Hà My tươi cười mà không hề biết con người
này đang lườm cô bé, một cái nhìn sắc lạnh

Việt Hùng vẫn ngồi trong nhà hàng với một tâm trạng buồn,
đau khổ uống từng ngụm rượu. Bỗng Việt Hùng nhìn thấy Kelly tay trong tay đi
vào cùng tên bạn trai mới, trông có vẻ rất tình tứ, máu ghen nổi lên, Việt Hùng
chạy lại kéo tay Kelly

“Kelly, em có thể giải thích tại sao không? có phải vì tên
này ko?”

“Không phải”-Kelly vẫn không nhìn Việt Hùng

“Em hãy nhìn vào mắt anh và trả lời, kelly, em đã nói là em
yêu anh cơ mà”

“Tôi không hề yêu anh, từ trước đến nay chỉ có anh là ngộ nhận
với thứ tình yêu vẩn vơ này thôi, từ nay chúng ta sẽ là người xa lạ”

“Cái thằng này mày cứ nắm tay bạn gái tao làm cái gì, cho
mày phát đạp bây giờ”-Tên con trai lên tiếng

“Đấy là mày nói đấy nhé!”

Nói đến đây 2 thằng con trai xông vào đánh nhau, khiến cho
chủ nhà hàng một phen hú vía can mãi không được. Kelly thì lạnh lùng không những
không can ngăn mà nhìn theo và cười khẩy, như thể họ chỉ là thứ đồ chơi rẻ tiền
không đáng một xu trong mắt cô. Đánh nhau mãi cũng mệt, cả 2 bị thương không nhẹ.
Thằng kia ngất trước, Kelly kéo hắn đi viện băng bó vết thương để lại một mình
Việt Hùng lại trong nhà hàng. Tuy chưa xỉu nhưng cũng mệt, khóc rồi lại cười
như một thằng điên. Lê cái thân dài 1m82 ra khỏi nhà hàng, nó ôm vết thương chảy
máu ở tay, mọi người ai cũng nhìn Việt Hùng mà không biết tại sao lại bị thương
nặng thế này, vừa khóc vừa cười nữa chứ, mọi người cứ tưởng một tên tâm thần mới
trốn trại, vừa đi vừa tranh né hắn.

“ha ha kelly, Anh hiểu rồi, anh đã hiểu vì sao em bỏ anh, em
chỉ yêu tiền của anh thôi chứ đã bao giờ yêu anh, thế mà trước kia anh lại hạnh
phúc về một tình yêu chưa bao giờ có thực, em đã cho anh hiể