XtGem Forum catalog
Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323670

Bình chọn: 9.5.00/10/367 lượt.

công bằng.

-Cậu
im ngay!!!

Cứ
như thế, chúng tôi quên mất thời gian, quên mất mục đích khi đi đến trường, cứ
lăn lộn dưới đất vật nhau và cãi nhau chí chóe, tôi trước đây từng đi học Judo
nên mấy đòn vật khá mạnh, không ai chịu nhường ai. Cuối cùng cả hai lăn đến gần
bể bơi rồi rơi tõm xuống nước.

Lúc
này tôi và Thiên Lam mới chịu tách ra tha hồ ngụp lặn, Thiên Phong vì mặc chiếc
giáp đấu cồng kềnh nên hơi khó khăn trong việc bơi lên, nhưng cậu ta vẫn biết
cách điều chỉnh động tác để nổi lên mặt nước, chỉ riêng con vịt cạn chưa biết
bơi là tôi đang chìm dần, chìm dần. Tôi hoảng hốt, định mở miệng kêu cứu thì nước
ùa vào khoang miệng, tôi khó thở và uống no nê nước. Trong giây phút cuối cùng
còn tỉnh táo, tôi dùng hết sức vươn tay nắm lấy cổ chân Thiên Lam trước khi cậu
ta kịp trèo lên bờ kéo chìm xuống cùng tôi.

Thiên
Lam khá bất ngờ, cậu ta vùng vẫy tỏ ý muốn tôi thả cậu ta ra, nhưng tôi vẫn cười
gian ác. Thiên Lam! cái tên khốn kiếp dám làm ta chết đuối, ta còn món nợ chưa
tính với ngươi nên hãy cùng ta qua thế giới bên kia mà trả nợ cho ta đi.

Càng
lúc tôi càng thấy khó thở và no căng bụng vì uống nước. Rồi tôi thấy sau gáy
mình hơi nhói, trước mặt tôi là một không gian đen tối, tôi chìm dần vào vô thức.

Không
biết phải mất bao lâu sau đó tôi mới dần dần tỉnh lại, khi ngực mình bị ép mạnh
và tiếng nói quen thuộc của ai đó vang lên:

-Nhật
Hạ…Nhật Hạ….Mau tỉnh lại đi!!!


mắt tôi hé ra một cánh chậm chạp, người tôi dường như bị rút hết sức lực, tôi
muốn cứ động cánh tay, nhưng nhấc lên không nổi.

-Nhật
Hạ…mau tỉnh lại đi!!!!

Thiên
Lam cúi sát xuống ngực tôi xem tim còn đập hay không rồi lại hối hả dùng hai
bàn tay ép ngực tôi. Tôi đã lấy lại chút sức tàn, muốn mở to mắt ra kêu cậu ta
dừng tay. Nhưng…

-Nhật
Hạ…cậu đừng có chết mà!

Thiên
Lam hốt hoảng nhìn khuôn mặt tái nhợt của tôi vẫn chưa có phản ứng gì rồi cúi
xuống hôn tôi. Tôi giật mình, Cậu ta đang làm cái quái gì thế? Thực ra chỉ là
Thiên Lam đang làm hô hấp nhân tạo cho tôi thôi, nhưng tôi không chịu hiểu, bởi
lúc này máu của tôi đã dồn hết lên não rồi.

Chát!!!!!!!

Một
cú bạt tai trời giáng được tôi thân ái tặng vào mặt Thiên Lam, cậu ấy ngã nhào
xuống nước, bởi hai chúng tôi đang ở rất sát bờ bể bơi. Nhưng lúc này Thiên Lam
đã cởi chiếc áo giáp to vật vã trên người mình ra nên rất dễ dàng leo lên bờ.

-Cậu
lại nổi điên chuyện gì nữa thế? Đồ con gái đáng ghét. Cậu ta giận dữ nhìn tôi,
bám vào hai thanh sắt leo lên.

-Thiên
Lam…cậu là đồ háu sắc…tại sao cậu dám…tại sao cậu dám….Tôi giận đến mức nói lắp,
Thiên Lam thì vẫn tỉnh bơ hỏi lại tôi:

-Tớ
dám làm gì cơ?

-Tại
sao…tại sao cậu dám…hôn tớ?

-…

-Cậu
có biết đây là nụ hôn đầu tiên của tớ hay không? Cậu có biết là tớ chỉ muốn giữ
nó cho Thiên Phong yêu quý của tớ hay không? Tại sao cậu dám cướp mất hả??????
Tôi gào lên, tiếng oán hận vang đến tận 18 tầng địa ngục.

-Hứ.
Thiên Lam ngoảnh mặt đi chổ khác lẩm bẩm.-Lúc nào cũng Thiên Phong…Thiên Phong…
Cậu có hẹn với nó từ kiếp trước chắc? Tớ làm hô hấp nhân tạo cho cậu chứ có
thèm hôn cậu đâu.

Thấy
Thiên lam ngồi im một chổ giận dỗi không thèm nhìn tôi, tôi cũng hơi nguôi
nguôi trong lòng. Tôi cảm thấy hơi có lỗi vì đã trách cậu ta, thực ra Thiên Lam
rất lo cho tôi, khi nãy cậu ấy cũng là nóng vội muốn sơ cứu cho tôi, chỉ là lúc
đó tôi chưa hoàn hồn nên không kịp cản cậu ta lại, nhưng tóm lại là không thể
trách cậu ta được. Tôi thở dài, muốn tránh thì trách số tôi sao quá đen đủi
thôi.

-Xin
lỗi cậu Thiên Lam, đừng giận nữa.

Nghe
tiếng tôi nói, Thiên Lam không trả lời
mà đứng dậy bỏ đi đâu đó, tôi mệt quá nên không buồn quan tâm nữa. Nhìn những đợt
sóng nước đang dập dờn trong hồ ngán ngẫm. Ngày tập bơi đầu tiên của tôi trong
mùa hè mà lại suýt chết đuối, xem ra ước mơ trở thành người ếch của tôi vẫn còn
xa vời lắm. Tôi bắt đầu thấy cả người mình lạnh ngắt, những giọt nước trong veo
vẫn nhỏ tong tong từ mái tóc của tôi xuống đất. Có lẽ buổi tập hôm nay phải dừng
lại ở đây thôi.

Chợt!
một chiếc áo khoác trắng phủ lên người tôi, tôi quay ra sau lưng chỉ thấy Thiên
Lam nhìn tôi nhíu mày.

-Khoác
vào đi kẻo lạnh.

Tôi
gật gật đầu kéo chiếc áo choàng kín vai mình rồi chậm chạp đứng lên, nhưng chân
tôi mềm nhũn khiến tôi té phịch xuống. Thiên Lam vội cúi xuống đỡ lấy tôi.

-Cậu
vẫn còn bị choáng, tốt nhất là nằm xuống nghỉ ngơi một lát đã.

Tôi
gật gật đầu, nằm gối lên đùi Thiên Phong, cậu ấy vẫn im lặng không nhìn tôi,
đôi mắt đen thẳm lúng túng nhìn lên trời. Từ góc độ tôi nằm, tôi có thể thấy rất
rõ nửa trên cơ thể cậu ấy, Thiên Lam tập võ nên có một cơ thể rắn chắc và khá đẹp
mắt, những giọt nước trên mái tóc ướt nhẹp của cậu ta cũng nhỏ tong tong xuống
bộ ngực gợi cảm, tôi nhìn lên mặt cậu ta, cảm thây dường như nó đang đỏ đỏ.

-Thiên
Lam…Tôi cất tiếng yếu ớt.-Có phải cậu chưa từng có bạn gái khô