Disneyland 1972 Love the old s
Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323590

Bình chọn: 9.5.00/10/359 lượt.

on miu này còn bé quá, lớn tí nữa là
cho vào nồi nhậu được rồi.

-Mà
giống mèo sống dai thật đó, tao đạp mạnh vậy mà không chết.

-Người
ta nói mèo có chín cái mạng mà…

-Tụi
mày nói nếu tao dẫm thêm cái nữa thì nó có chết không?

Tên
lưu manh kia cười lớn. Tôi nhíu mày tức giận. Sao đám người đó có thể lấy sinh
mạng của con mèo nhỏ ra để đùa giỡn như vậy? đúng là những kẻ không có nhân
tính. Tôi nhìn con mèo nhỏ đang run rẩy kêu gào dưới chân gã kia không thể cầm
lòng được nữa, bất chấp rắc rối quyết định can thiệp.

-Này
bạn kia! Tôi bước lại cất tiếng.-Thả con mèo nhỏ đó ra đi, bạn không thấy làm vậy
tàn nhẫn lắm sao? Dù sao nó cũng là một sinh mạng kia mà.

Đám
người kia ngước lên nhìn tôi ngạc nhiên, rồi cả đám cười ha hả.

-Woao!!!!
Cô bé dễ thương này nhân hậu quá, biết lo cho con mèo nữa…

-Con
mèo này dám cào xước chân anh, em muốn anh tha cho nó thì lại đây uống rượu với
tụi anh đi.

-Kêu
cả cô bạn dễ thương kia của em lại đây luôn nhé! Một tên liếc mắt nhìn Thục Anh
cợt nhã.

Lúc
này tôi cảm thấy bực mình lắm rồi, không lẽ bây giờ tôi chạy lại bạt tai cho mấy
tên này một trận. Thục Anh nghe bọn kia nói thế cũng tức giận đứng dậy.

-Các
người đừng quá đáng, coi chừng tôi báo cảnh sát đó.

-Ối
trời ơi…sợ quá, sợ quá!!!!! Mấy gã du côn ôm bụng cười nghiêng ngã.-Em định báo
cảnh sát bắt tụi anh vì tôi danh gì?

-Vì
lỡ chân đạp chết một con mèo…Hahaha…tội này chưa bị bắt được đâu em yêu…

-Chờ
lúc nào tụi anh kéo em lên giường thì mới lập tội danh được.

-Mấy
người…

Thục
Anh tức sôi máu. Nhưng nhỏ không quen nói chuyện với hạng người lưu manh nên
không biết đối đáp thế nào. Dù sao thì Thục Anh cũng là một vị tiểu thư đài các
mà, việc nó chịu đi cùng tôi và Thiên Lam vào một quán cóc ven đường thế này đã
đặc biệt lắm rồi.

-Cảnh
sát không bắt được bọn nó. Hải Đăng lên tiếng, đưa tay đẩy gọng kính trên mặt
ra vẻ uyên bác.-Đưa đống rác này vào trại giam người ta sợ sẽ làm bẩn khu giam
giữ.

-Vậy
để tớ gọi cho xe bắt chó tới hốt tụi này đi cho sạch sẽ. Thiên Lam hào hứng móc
điện thoại ra. Hải Đăng gật đầu.

-Có
cần tớ cho cậu số điện thoại không?

Rầm!!!!

Chiếc
bàn trước mặt mấy tên lưu mạnh bị đạp tung, một tên với tay cầm chai bia đập mạnh
vào tường tạo thành một tiếng động inh tai nhức óc. Mấy đứa này bị Thiên Lam và
Hải Đăng chọc cho nổi điên lên rồi.

-Con
mẹ tụi mày, tụi mày vừa nói gì đó?

Tên
cầm vỏ chai bia vỡ chỉa vào mặt Thiên Lam hù dọa. Khách khứa gần đó hoảng sợ vội
đứng dậy chạy toán loạn, hiển nhiên không ai muốn bị vạ lây nữa. Thục Anh cũng
giật mình vội lùi lại nép sau lưng Hải Đăng, tôi vẫn không rời mắt khỏi con mèo
nhỏ đang bị bàn chân thô bạo của gã lưu manh dẫm lên. Thấy nó định đứng dậy,
tôi không nghĩ ngợi gì nữa, lập tức lao vào tung một cước thẳng vào bộ hạ của
gã, con mèo được giải thoát nhưng vẫn nằm im run rẩy, tôi vội cúi xuống bế nó
lên, áp vào lòng mình. Con mèo vẫn run lên bần bật chưa hoàn hồn. Đám lưu manh
khá bất ngờ, chúng không nghĩ một đứa con gái như tôi lại dám làm hành động
này. Tôi nhìn bọn nó khinh thường. Tưởng tôi sợ bọn nó chắc, xin lỗi nhé, hồi
còn học cấp hai tôi nổi tiếng là lưu manh chuyên gia đi đánh nhau đó, đai đen
karate tôi lấy được năm 9 tuổi đó.

-Nhật
Hạ!!!! Coi chừng!!!!

Thục
Anh nhìn đám người trước mặt đang vây lấy tôi sợ hãi. Mấy tên lưu manh cảm thấy
bị sĩ nhục bắt đầu nổi điên lên lao vào tôi, tôi dám cá tụi nó mà tóm được tôi
sẽ xử lí tôi không khác gì con mèo nhỏ này.

-Con
ranh liều mạng này…

-Hôm
nay mày tới số rồi con ạ…

Tên
dính đòn của tôi vẫn còn cuộn tròn người dưới đất thổn thức, hai tên đồng bọn
thì lao vào định đánh tôi giúp bằng hữu rửa hận. Nhưng…

Bốp!!!!

Bốp!!!!!

Hai cú đá móc cực
đẹp giáng thẳng vào mặt hai tên này. Thiên Lam và Hải Đăng đứng trước mặt tôi
thủ thế. Tôi quên nói rằng Hải Đăng lấy đai đen karate cùng thời gian với tôi,
hồi cấp hai không có trận đánh nhau nào của tôi là thiếu mặt cậu ta. Còn Thiên
Lam. Mấy vụ đấm đá này đối với cậu ta diễn ra như cơm bữa. Mấy tên này hôm nay
bị sao quả tạ chiếu trúng rồi nên mới tìm chúng tôi gây sự.

-Tụi mày…tụi
mày…chờ đấy….

Hai tên lóp ngóp
bò dậy, rồi không hẹn mà cùng bỏ mặc lại bạn tốt đang nằm bất tỉnh dưới đất bỏ
chạy mất hút. Ba đứa tôi trố mắt nhìn chúng thán phục, hai đứa này là vận động
viên marathon sao? Chạy nhanh dễ sợ! Thiên Lam liếc tên đang nằm dưới đất rồi
nhìn hai cái bóng đã mất dạng thở dài:

-Bỏ bạn bè lúc
hoạn nạn, đúng là không có tình bằng hữu.

Bốp!!!!

Mới nói hết câu,
một cái chảo to tướng đập vào gáy cậu ta, Thiên Lam giật mình lấy tay xoa xoa đầu,
còn tưởng kẻ thù tập kích từ phía sau, đang định quay lại phản đòn thì cậu ta lại
bị cái chảo đập cho tới tấp.

-Thằng ôn con, đồ
phá hoại, tụi mày định phá quán của ông đó hả? Đây là lần thứ bao nhiêu