XtGem Forum catalog
Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!

Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326613

Bình chọn: 7.00/10/661 lượt.

r/>
A, mặt hầm hầm rồi.

-“Không, không, đẹp trai thế nào bằng cậu được…nhưng mà, việc này, em sợ cậu không làm được đâu…”

-“Việc gì tao cũng làm được!”

…..

Cậu rất là tự tin, Nhi đành chịu thua. Chụp ảnh thì suôn sẻ, tới lúc
quay video, cô cứ gọi là nín thở hồi hộp nhìn trộm người cạnh mình.

-“Cậu…cậu làm được không?”

-“Thằng điên nào viết ra cái dòng khỉ gió thế này?”

-“Hàng năm đều thế mà cậu, đây là câu khẩu hiệu mẹ viết mà, có tác
dụng rất tốt, bà con ở dưới quê, ai cũng thuộc câu này và tin dùng sản
phẩm của nhà mình …nếu khó quá…hay thay người mẫu nhé cậu…”

Hừ, mẹ nghĩ ra hả? Nếu không là mẹ thì chắc kịch bản hôm nay bị xé
toạc luôn rồi, Phó Tổng cắn răng, mặt mày đen kịt, cố gắng nói từng từ.

-“Phân CL, phân tốt nhất! Thịt CL, thịt ngon nhất! Gạo CL, gạo dẻo nhất! Cam CL, cam thơm nhất. Hải sản CL, hải sản tươi nhất….”

Trông cậu khổ sở quá à, Nhi cũng đau lòng theo, phải cố gắng lắm, cậu mới nói được câu cuối cùng.

-“Cám lợn muôn năm! CL muôn năm! Ồ ồ zê zê…”

Cuộc đời Hoàng Thế Hiển, chưa hôm nào cảm thấy mất mặt như hôm nay.
Thế nào mà đạo diễn không hề nể tình, ông nói người nữ diễn rất ngọt,
đạt chuẩn, người nam thì không có khí thế, quảng cáo gì mà làm người
nghe có cảm giác như đang gặm cơm nguội và đồ hôi thối vậy, làm lại, làm lại!!!

-“Đạo diễn, hay tôi nói hai lần luôn được không ạ?”

Nhi lo cho cậu, vội vã thương lượng.

-“Không được, cái này là phu nhân đích thân soạn thảo, tôi cũng không có gan thay đổi…”

Ai đó máu nóng bốc ầm ầm, bất ngờ lấy hết can đảm cầm tay cô, hai
người mỗi người đọc khẩu hiệu một lần, rồi lại đồng thanh vang dội. CL
muôn năm! CL muôn năm!

Đoạn clip ấy, sau này chính là nỗi nhục của Hoàng Thế Hiển, và cũng
được coi như thước phim hài, mỗi lần nhà họ Hoàng có ai buồn bực đều lấy ra xem cả, và không lần nào là không cười bò lăn bò toài.

…..

…..

Thời gian thấm thoát trôi, hạnh phúc nắng ấm ngập tràn chiếu bừng,
Hoàng Thế Hiển thuận lợi lên ghế Tổng Giám Đốc với 26% cổ phần trong
tay. Cuộc họp cổ đông diễn ra thiếu mất một người nắm kha khá cổ phần,
đó chính là Trương Ngọc Uyển Nhi, chắc cô cũng chẳng thể ngờ, mẹ không
hề chuyển gì cả, càng không ngờ, mình bị lừa lấy chồng.

Quyền lực giao gần như cho con trai, ông bà chủ CL làm chuyến du lịch châu Phi. Tổng Giám Đốc vì thế công việc chất thành đống. Ngay sau ngày nhận chức, cậu lập tức phải vào Đà Nẵng.

Vợ chồng trẻ hàng ngày vẫn tình cảm lắm, cứ tối là buôn dưa lê không biết trời đất, cống hiến biết bao cho các nhà mạng.

Rồi tới một hôm, Hoàng Thế Hiển gọi tới mấy chục cuộc mà vợ yêu không nghe máy. Sốt ruột gọi cho người làm, một lát nhận kết quả là không ai
thấy Nhi.

Có lẽ cô chỉ đi đâu đó thôi, cậu tự nhủ rồi lấy tài liệu đọc.

Một tiếng sau, tất cả không ai tìm thấy Nhi, Hiển cầm chặt tập giấy,
cố cho tay mình không run. Sống lưng truyền tới cảm giác lành lạnh, gọi
điện đốc thúc mọi người kiếm cô cẩn thận, ai đó cũng vội vàng bay về nhà gấp.

(Còn tiếp)



Chiếc xe thể thao lao điên cuồng, gầm rú xuyên thẳng qua cánh cổng kiên cố, quản gia bị kinh động rơi cả điện thoại, vội vàng chạy ra báo cáo.

-“Nhi…Nhi nó về rồi cậu ạ, tôi vừa định gọi thì cậu về, nhưng mà…”

Bác Lựu nói qua tình hình, Hoàng Thế Hiển thở phào nhẹ nhõm, nới lỏng cà vạt, cậu đi thẳng xuống ngôi nhà gỗ nhỏ xíu phía dưới vườn nho.

Tiếng bước chân tới gần, Nhi khẽ ngẩng lên, hai mắt mọng nước, mũi đỏ như cà chua, khuôn mặt cũng phù nề khiến ai đó xót hết cả ruột gan.

-“Cậu…”

Tiếng cô mếu máo, Hiển tới bên, ôm chặt vào lòng, xoa xoa lưng.

-“Cậu ơi…cậu ơi…”

-“Ngoan nào, vợ ngoan nào…chồng thương…”

-“Cậu ơi, em đi cả ngày, huhu…”

Cậu lau nước mắt nước mũi tèm nhem, cô vẫn cứ nức nở không nguôi.

-“Không thấy em Milu đâu cả…em gọi nó mãi…mọi khi em gọi là nó chạy tới bên em luôn…”

-“Rồi, chồng biết rồi!”

-“Người ta bắt nó thịt thì chết, em chỉ ngồi nghỉ một tý thôi…lát em lại đi tìm nó…”

Hiển thở dài, Milu cũng già lắm rồi, nó là giống chó ngoại, cực kì
khôn, khi nó già cảm thấy mình sắp chết, nó sẽ bỏ đi một nơi rất xa, rất kín để yên nghỉ, nó không muốn chủ phải buồn. Uyển Nhi căn bản cũng không phải đối thủ của Milu, cô không tìm được nó là điều đương nhiên.

-“Cậu…em nhớ nó lắm…để em bảo chị Na xuống đây trông…em phải đi tìm nó…nhỡ lúc trời tối rồi nó không biết đường về…”

Chưa kịp đứng dậy thì đã bị ai đó kéo vào lòng, người ta ngọt ngào an ủi cô.

-“Vợ nghe chồng nói này!”

-“Sao ạ?”

-“Trên đường về chồng vừa gặp nó xong…”

-“Thật không ạ?”

Mắt cô sáng ngời, cậu cũng hơi vui vui theo.

-“Thật, chồng đã lừa vợ bao giờ chưa?”

-“Vâng…thế nó đâu rồi, nó đang ăn trên nhà à, em lên thăm nó…”

-“Không được, có chuyện n