Đại Chiến 4Princes

Đại Chiến 4Princes

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326993

Bình chọn: 8.00/10/699 lượt.

con gái mà!

Tuấn Anh bật cười rồi nhặt lại cái áo bận và người: -Cậu xuống dưới xử lí họ cho tôi đi, tôi nói với họ nếu như sau 5 phút tôi ko xuống thì họ sẽ vào phòng cậu tìm tôi.Hình như tự nãy giờ là 4 phút rồi nhỉ.

Tuấn Anh tiến sát gần con bé lấy con gấu bông trên mặt con bé ra:

-Cậu đi nhanh đi! Nếu như trong 30 phút họ mà ko về cậu xem chừng tôi đó.

Con bé trợn mắt nhìn Tuấn Anh quát lại:

-Cậu là thá gì chứ, tôi phải phục tùng.

-Nếu ko tôi cởi ra nha, hình như họ gần lên rồi đó.

-Được rồi, đi chứ gì. Đi liền nè.-Con bé quay đầu đi ra khỏi phòng đóng cửa 1 cái “Rầm”

——————————

Tuấn Anh đang trong phòng đọc sách Tiểu Anh đi vào, anh chàng ngạc nhiên:

-Hey, vui quá ta. Họ đi hết rồi hả.

Tiểu Anh quát: -Tôi delete họ rồi. (hạ giọng nhẹ nhàng) Cậu cũng hay đó, cảm giác như thế nào khi có hai người đẹp chăm sóc vậy?

-Ừ vui lắm, vui muốn chết luôn đó. Ko nhờ tôi thông minh thì cái nhà này đã trở thành cái chợ rồi đó. Nhức đầu quá đi thôi!

-Thông minh hả, ko nhờ có tôi cậu cũng ko yên rồi. Dám dùng nam nhân kế nữa sao, mặt mài sáng sủa như vậy hóa ra là Đại Dâm Tặc

-Cậu….(đưa tay lên thành nắm đắm)

-Ê, tức lắm hở. Định dùng vũ lực với con gái (đi tới hăm dọa) đánh, đánh đi, teakwondo đai đen nè nhào vô.

Hằn bé chế nhạo:

-Hứ, tưởng gì chắc cũng là nhất đẳng huyền đai cũng đem ra khoe. Nếu đánh nhau tôi chắc cậu thua tôi rồi.

-Hứ, tự tin dữ! Chưa đánh chưa biết à nha, lêu cái Đồ Nổ.

-Tiểu Anh cậu nói gì đó? (đi tới hăm he con bé)

-(Con bé thừa dịp chăm trọc anh chàng) Cần ko tôi nói cho nghe rõ nhé CÁI ĐỒ NỔ, MÊ GÁI, VÔ LIÊN SĨ, BĨ ỔI, HẠ LƯU…………….-dứt câu con bé chạy khỏi phòng Tuấn Anh vừa đuổi theo cô nàng vừa dọa.

-Ráng chạy đi, tôi mà bắt được cậu thì coi chừng.

-Lêu lêu lêu bắt được tôi mới sợ.

Cuộc rượt đuổi ngoạn mục được diễn ra, con bé lao nhanh như chóp chạy xuống nhà Tuấn Anh kiên cường chạy theo quyết xử cho bằng được con bé. Chạy xuống nhà con bé đã gặp Đ.Tuấn ở nhà mình nó ngạc nhiên nhưng Tuấn Anh đuổi theo con bé nhanh trí nép vào sau lưng Đ.Tuấn, Tuấn Anh đi tới tay chỉ về phía trước:

-Đ.Tuấn cậu bắt cậu ta lại giúp mình, hôm nay mình phải thanh lí môn hộ nô lệ lì lợm này mới được.

Nó nép sau lưng Đ.Tuấn thò đâu ra le lưỡi hù Tuấn Anh:

-Đ.Tuấn cậu đừng nghe lời cậu ta, cậu ta ỷ con trai ăn hiếp con gái á.

-Cậu nói gì nói lại xem nào.

Và rồi cái trò rồng rắn lên mây được bắt đầu, Tuấn Anh cứ muốn bắt con bé chừng nào thì Đ.Tuấn lại bảo kê cho con bé chừng đó:

-Này Tuấn Anh có chuyện gì từ từ nói, động tay động chân làm gì.

-Cậu cứ bắt Tiểu Anh lại cho mình, cậu ta thật quá đáng. Đ.Tuấn xê ra

Con bé cứ núp sau lưng khiêu khích Tuấn Anh:

-Chà chà, muốn bắt tui à ko dễ đâu.

Đ.Tuấn đứng giữa trung gian hai người họ thật là mệt mỏi với anh chàng, một bên là bạn thân một bên lại cũng là bạn thân nhưng đó lại là con gái sao anh chàng nỡ chứ. Thế là anh chàng đứng yên nghiêm túc:

-Được rồi, hai người làm ơn đi. Ko mệt hay sao?

Tuấn Anh và Tiểu Anh đứng yên lại, con bé lém lĩnh nhìn anh chàng, Tuấn Anh định xông tới cho con bé một trận nhưng Đ.Tuấn ngăn lại. Sau 15s bình tâm trở lại, Đ.Tuấn mời cả hai ngồi xuống rồi nói chuyện. Lúc này mới thật sự nghiêm túc:

-Tuấn Anh à, xảy ra chuyện lớn nữa rồi!

-Chuyện gì sao?-Anh chàng giật mình.

-Mình nghe quản gia nói lại thì ba cậu đang rất tức giận cho người đi tìm cậu, sao từ sáng đến giờ mình điện cho cậu ko được vậy?

Tuấn Anh móc chiếc điện thoại trong túi ra rồi ném lên bàn:

-Điện thoại hết pin rồi, xin lỗi cậu.

-Bộ cậu với ba cậu có chuyện gì sao, mà cậu chốn qua đây nói thật đi.

Tiểu Anh nghe thế đứng dậy chỉ tội anh chàng:

-À thì ra chốn nhà đi bụi, vậy mình kêu ba cậu tới rước nha.

Con bé lanh lẹ móc điện thoại ra, lập tức Đ.Tuấn chọp lấy điện thoại của con bé rút sim tháo pin ra rồi ném lên bàn:

-Tiểu Anh à! Giờ này ko đùa đâu, ba cậu ấy mà biết ko những mình mà cậu và tất cả mọi người có liên quan sẽ gặp họa đó

-Cần chi lớn chuyện vậy ko.(nó đứng dậy)Thôi mọi người nói chuyện đi mình đi xem tivi.

Tuấn Anh lườm con bé:

-Ừ đi đi, rắc rối quá à!

Con bé vừa đi vừa lẩm nhẩm “Tưởng hay ho, sớm muộn gì tôi sẽ tống cổ đi thôi Tuấn Anh”.

-Cậu nói gì đó?

Con bé quay lại tươi cười:

-Ko có gì đâu! Các cậu nói chuyện vui vẻ nha!

-Cậu lấy cho tôi hai ly nước nhé.-Tuấn Anh ra lệnh.

-Nói ai vậy!

-Là cậu đó!

Con bé chỉ vào mặt mình:

-Tôi sao, nè quá đáng quá nha tôi là chủ nhà mà.

-Cậu lấy hay ko thì bảo.

-Tiểu Anh ko cần đâu cảm ơn cậu nhé, Tuấn Anh vừa vừa thôi chứ.-Đ.Tuấn

-Vẫn là Đ.Tuấn tốt nhất, ko giống như ai kia,hứ.

Tuấn


XtGem Forum catalog