XtGem Forum catalog
Đại Chiến 4Princes

Đại Chiến 4Princes

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327185

Bình chọn: 8.00/10/718 lượt.

ẫn kịp quay đầu lại cười với Tiểu Anh. Đ.Tuấn liền vẫy tay gọi hằn bé lại, rút ra trong túi tờ 500Euro đưa cho hằn bé, đứa bé hạnh phúc chạy nhanh về nhà. Tiểu Anh lại gần nhìn Đ.Tuấn rồi chòm môi:

-Khá hào phóng nhỉ, nếu như đến sớm hơn thì mình khỏe rồi.

-Đâu có được, nhờ vậy mới nghe cậu hát, nhìn trẻ con vậy mà sao giống bà già quá?-Đ.Tuấn cười mỉa con bé.

-Kệ tui, vậy mà cũng có nhiều người nghe mới hay có nhiều tiền nữa chứ

-Cậu qua đây đi thi sao?

Con bé gật đầu: -Cậu thi lí à? Chúc thi tốt nhé!

Đ.Tuấn đoán: -Cậu thi Toán sao? Thi tốt nhé!

Con bé gật đầu cười nhẹ: -Chuyện tớ qua đây cậu đừng nói cho ai nghe nhé! Đừng hỏi tớ lí do, cậu thừa biết mà!

Đ.Tuấn gật đầu: -Tớ biết mà, nếu ko cậu cũng ko chuyển trường! (hạ giọng nhẹ nhàng, nhìn thẳng vào mắt con bé) Tiểu Anh cậu mệt mỏi lắm sao?

Tiểu Anh cười: -Có gì phải mệt, từ khi chuyển trường tớ sung sướng cực kì luôn. Cám ơn cậu nhé, bạn hiền!

Đ.Tuấn khoác vai con bé, đã đến Paris phải hưởng hụ thôi. Còn đợi gì nữa, đi ăn thôi, tớ mời! hihihi

Chuyện gì chứ chuyện ăn uống là con bé chịu liền, có lẽ Đ.Tuấn và Tiểu Anh khá hợp nhau. Đ.Tuấn ân cần chăm sóc con bé từng chút một, ngoài đêm phố Paris lạnh buốt anh chàng ko đắn đo đã cởi ngay chiếc áo khoác trên người khoác cho Tiểu Anh, lúc ăn kem miệng con bé bám đầy kem nhìn mắc cười sao đâu, Đ.Tuấn nhìn con bé ôm bụng cười, con bé lúng túng liền quẹt vào 1 vết kem lên mặt anh chàng rồi ngồi cười, Đ.Tuấn lại nghiêm chỉnh lấy khăn lau nhẹ vào mặt con bé. Tiểu Anh ngỡ ngàng dường như có vẻ lay động vì từ trước đến giờ ko một ai quan tâm mình như thế, đi mãi trên đường xa phố cũng mỏi Đ.Tuấn ko ngại khó khăn cõng con bé đi khắp phố đến nỗi con bé ngủ trên lưng mình lúc nào cũng ko hay. Trời đã khuya, con bé giật mình dậy:

-Đ.Tuấn trời khuya rồi, tớ về khách sạn ngay kẻo mọi người lo cho tớ.

-Cậu ở đâu, để tớ đưa cậu về

-Ko cần đâu, mình kêu Taxi về là được, hôm nay làm phiền cậu nhiều quá.-Con bé cười tươi, đưa tay hiệu cho taxi, lên xe, con bé vẫy tay-Cám ơn cậu nhiều nhé!

Khi thi xong nhà ai nấy về ai cũng mệt mỏi rả rời, duy chỉ Đ.Tuấn là vui vì……………Đ.Tuấn chủ động làm một bức thư nhỏ rất dễ thương gửi cho con bé, lần đầu tiên nhận thư con bé vui cười và đáp trả lại. Từ những bức thư với những câu hỏi xã giao hỏi thăm sức khỏe ngày càng họ bộc bạch với nhau nỗi lòng của mình, cũng nhau giải quyết những khó khăn trong cuộc sống. Tiểu Anh dần dần có cảm tình với anh chàng, từ khi có Đ.Tuấn con bé vui hơn nhiều, cười nhiều hơn. Cho đến một ngày Đ.Tuấn bí mật hẹn Tiểu Anh đến cánh đồng xanh……………



Dang đôi tay rộng đón gió của hương đồng cỏ nội, chưa bao giờ con bé thấy nhẹ nhàng ko lo âu như lúc này. Con bé nheo mắt hỏi Đ.Tuấn:

-Cậu hẹn tớ đến đây có gì ko?

-Có mới hẹn cậu đến chứ? Dạo này cậu ổn chứ?

-Ừ! Khỏe nhiều lắm, cám ơn cậu nhiều vì thời gian qua đã quan tâm mình, giúp đỡ mình rất nhiều!

-Giúp cậu, cậu lợi rồi. Thiệt cho tớ, bữa nào trong thư cậu cũng mắng tớ xối xả, ở đây độ lượng nên ko chấp nhất với con gái, hôhô, Ôi! Sao mình cao cả vậy-Đ.Tuấn lên giọng đầy kêu ngạo.

Con bé le lưỡi: – Trời ơi! Nhìn cậu hiền hiền vậy hóa ra cậu là một tên gian xảo chính ngốc!

Anh chàng dĩu con bé: -Nhờ cậu là tấm gương tốt soi sáng mình đó! Thanks!

-AAAA! Đ.Tuấn cậu dám chọc mình à, chết cậu nè, chết nè……………-Con bé vừa mắng vừa đáng xối xả vào người Đ.Tuấn, Đ.Tuấn ngồi cười ha hả ko có đau, mà trái lại Tiểu Anh lại đau. Con bé dừng lại tỏ vẻ dỗi:

-Ko chơi nữa!

Đ.Tuấn năn nỉ: -Sao vậy! Giận rồi hả! Nè, năn nỉ mà, cười cái coi!

-Cậu đáng ghét quá! Đánh cậu đau tay muốn chết đi được! huhuhuhu, đền cái tay xinh xắn lại cho tôi- Con bé nhõng nhẽo.

-Đâu! Đau ở đâu, để bác sĩ tương lại khám cho cậu! –Đ.Tuấn nắm chặt bàn tay Tiểu Anh

-Đau quá à! Huhuhu, đau ở tay, đây, đây nữa nè! Huhuhu-Đ.Tuấn vội nắm bàn tay con bé hôn nhẹ một cái, con bé vội vàng rút tay lại, quay mặt đi chỗ khác, dường như mặt con bé đỏ rang và nóng lên bối rối, chưa bao giờ nó cảm thấy tim mình đập nhanh như thế.

Cả hai lặng 1 hồi lâu, Đ.Tuấn lên tiếng trước:

-Hôm nay tớ có ghé một cửa hàng.

-Rồi sao?-Con bé hồn nhiên đáp

-Tớ có mua 2 chiếc nhẫn, tớ đeo một cái, hiện còn dư một cái, tớ sợ mất.

-Nhà giàu có khác nhỉ, mua 1 chiếc đeo là được rồi, 2 cái tốn tiền hoang phí quá.-Con bé trách móc.

-Thì cậu giữ giúp tớ 1 chiếc còn lại đi nhé, khi nào cần tớ lấy lại.

-Chuyện đó thì…………

Đ.Tuấn móc trong túi chiếc nhẫn sáng lấp lánh, có đính 1 viên đá màu tím hồng long lanh dưới ánh nắng mặt trời, Đ.Tuấn nâng đôi tay Tiểu Anh lên nhẹ nhàng, từ từ đeo vào tay con bé, Đ.Tuấn nhìn Tiểu Anh trìu mến: -Cậu đồng ý làm bạn gái tớ nhé!

Con bé nhìn vào chiếc nhẫn đeo trên tay, nó hạnh phúc, nó ko cảm thấy đau khổ, nó thấy an toàn, ấm áp khi