
ở to mắt:
- Trường nào?
- Dạ… Y Khoa.
Thiên Dung bặm môi lại. một cô bác sĩ tương lai. Đẹp. Ông anh của Thế Quân tiếc đến ngẩn ngơ cũng phải. Nhưng mà Khải Nguyên cũng đẹp trai và ấn tượng đấy chứ. Chỉ tiếc là khuôn mặt lạnh như kem.
Chợt ửng hồng mặt khi suy nghĩ lẩn thẩn về Khải Nguyên, Thiên Dung nguẫy đầu thật mạnh.
Thế Quân chùng giọng:
- Chị có thể giúp em được không?
Thiên Dung sốt sắng:
- Chuyện gì?
Thế Quân ấp úng:
- Chị có thể… tình nguyện kết bạn với anh Hai của em không ?
Phát hoảng, Thiên Dung kêu lên:
- Ôi… Không…
Thế Quân thấp thỏm:
- Bột chị có bạn trai rồi hả?
Thiên Dung gật đại đầu:
- Ừ…
Khuôn mặt Thế Quân thoáng buồn. Chợt cậu nhìn thẳng vào mặt Thiên Dung tuyên bố :
- Em không tin đâu.
Thiên Dung hùng hồn:
- Chị có bạn trai thật mà.
Đúng lúc đó, Khải Nguyên xuất hiện từ xa với vẻ mặt cau có. anh cao giọng:
- Xe đã sửa xong rồi đó!
Thiên Dung và Thế Quân đi về phía anh nhưng Khải Nguyên đã lạnh lùng quay lưng bỏ vào nhà.
Cố đuổi theo anh chàng cao ngạo đá lạnh, Thiên Dung vội nói :
- Cám ơn anh.
Một cái nhún vai thay câu trả lời. Khải Nguyên biến mất sau cánh cửa kính.
Thế Quân giọng buồn buồn:
- Thôi mặc kệ… Ổng.
Thiên Dung mỉm cười với cậu:
- Chị cám ơn em nha. Dù biết là ông anh của em sẽ xử như thế nhưng… bổn phận của chị là phải mở miệng cám ơn… Ổng. Ân đền, oán trả.
Tiễn Thiên Dung ra cổng, Thế Quân giọng luyến tiếc:
- Nhà chị Ở đâu?
Thiên Dung trầm giọng:
- Cạnh cà phê “Quỳnh”, lúc nào có dịp em đến chơi với chị nhé.
Thế Quân gật đầu:
- Nhất định là em sẽ đến.
Cỏ, hoa và tình yêu.
Trước mặt một chú bé như Thế Quân, Thiên Dung là một người lớn. Nhưng chỉ sau nửa giờ, cô thật nhí nhảnh với chiếc quần lửng màu kem và áo pull lửng ngang hông.
Sà vào bếp, nghiêng đầu nhìn vào chảo sườn chua ngọt đang bắc trên bếp giọng cô líu lo:
- Ái chà… Ngon ghê ha. Mà sao hôm nay mẹ về muộn thế nữa không biết.
Chị bếp mỉm cười:
- Bà chủ sang nhà cậu Vũ Tuấn chơi chưa về. Nếu cô đói bụng tôi dọn cơm trước nghe.
Thiên Dung lắc đầu:
- Thôi khỏi, tôi đợi mẹ về cùng ăn mới vui.
Giã mấy trái ớt làm nước chếm, chị bếp hắng giọng:
- Lúc nãy cô Đan Phượng có gọi điện thoại cho cô đấy.
Thiên Dung vội hỏi:
- Thế Đan Phượng có nhắn gì cho tôi không?
Chị bếp cười hồn nhiên:
- Đan Phượng bào là tối nay cô phải đến sớm đấy. Hình như hôm nay là sinh nhật của
Đan Phượng, có phải không?
Thiên Dung lý lắc:
- Đúng là như thế. Nó nhắc tôi đến dọn bàn dọn ghế cho nó đó mà. Còn khuya nó mới cho tôi và Mỹ Mỹ nhấm nháp trước thiên hạ.
Chị bếp vui vẻ nhận xét:
- Ba cô thân nhai quá ha.
Thiên Dung chớp mi :
- Từ hồi tụi này học phổ thông trung học lận. Vì thân nhau nên mới rủ nhau cùng thi một trường. Không ngờ cả ba đứa đều đậu đấy.
Chị bếp cười:
- Tới khi lấy chồng, chắc hết chơi thân với nhau quá.
Thiên Dung tròn mắt:
- Sao lại thế?
Chị bếp rổn rảng:
- Tôi thấy thường thường là thế. Lấy chồng, biết bao nhiêu chuyện phải lo. Có muốn đi lại thăm nhau cũng khó.
Thiên Dung le lưỡi:
- Nếu thế tôi không bao giờ lấy chồng đâu.
Chị bếp mỉm cười:
- Hồi xưa tôi cũng đã từng nói như thế đấy.
Thiên Dung tò mò:
- Chị lấy chồng lúc bao nhiêu tuổi?
Chị bếp sôi nổi:
- Mười tám tuổi.
Bật cười, Thiên Dung nhí nhảnh:
- Bộ chị yêu sớm như thế sao?
- Đâu có. Tôi lấy ba sáp nhỏ vì hai gia đình giao ước với nhau. Tôi không từ chối được.
Thiên Dung khẽ lắc đầu:
- Thời buổi bay giờ khác với hồi ấy.
Chị bếp buột miệng:
- Cũng vậy thôi.
Thiên Dung hùng hồn:
- Chị nói trật lất.
Chị bếp chợt ngĩ đến Vũ Tuấn. Anh chàng bác sĩ mới ra trường này rất thích Thiên Dung và có ý tiến đến chuyện hôn nhan với cô.
Mẹ của Vũ Tuấn và mạ Thiên Dung là hai người bạn thân với nhau. Cùng góa bụa sớm nên hai bà càng thân tiết qua lại thăm viếng nhau. Không chừng Vũ Tuấn sẽ đạt được điều mà anh ta muốn.
Ngóng ra cửa, rồi lại nhìn đồng hồ Thiên Dung thắc thỏm :
- Mẹ lâu về ghê!
Chị bếp chưa kịp nói gì thêm đã nghe tiếng còi xe trước cổng.
Thiên Dung lý lắc:
- Để tôi mở cổng cho. Chị cấp tốc dọn cơm nha. Tôi đói bụng lắm rồi đó.
Một chiếc Toyota đời mới sang trọng chạy vào sân. Trên xe, bà Mỹ Thường bước xuống.
- Nụ cười điểm trên môi, bà Mỹ Thường âu yếm hỏi Thiên Dung:
- Con về lâu chưa?
Thiên Dung nũng nịu:
- Bụng của con đang réo sôi biểu tình đây nè. Con chờ