Disneyland 1972 Love the old s
Chim Sẻ Ban Mai

Chim Sẻ Ban Mai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324411

Bình chọn: 9.00/10/441 lượt.

thấy chính mình bị một hơi thở ôn nhu bao lấy, ko biết ánh mắt hiện tại của hắn như thế nào…………..tôi nghĩ ngợi, mí mắt hơi hơi giật

Có lẽ động tác rất nhỏ này của tôi vẫn bị Mông Thái Nhất phát hiện, hắn nhẹ nhàng cười cười. Tôi ngẩn ra, vội vàng gắt gao nhắm chặt hai mắt lại . Lúc này , tôi cảm giác bản thân mình bị một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên, lại vén luồng tóc trước mặt tôi, sau đó là được một đôi môi mềm mại ấm áp đặt lên trán………………..

Mông ………………..Thái Nhất, hắn hôn tôi!! Lòng tôi tựa như nước sôi, ra sức bốc hơi nước!!!

“Ngủ ngon!” Mông Thái Nhất dịu dàng nói, xong việc lại xoay người xuống giường

Tôi mở to hai mắt nhìn, dùng sức bẹo má của mình, ô…….ô……..đau quá!! Xem ra, tôi ko phải là đang nằm mơ!!

Hại đầu tôi trở nên hổn loạn , hình ảnh của Mông Thái Nhất chờn vờn trong đầu, dù cố cách mấy tôi cũng ko thể đẩy hắn ra: khoảnh khắc cùng Mông Thái Nhất gặp nhau, khoảnh khắc cùng Mông Thái Nhất ở trường học cãi nhau, cả hình ảnh hắn bảo vệ tôi nữa………….Từng cảnh, từng cảnh thoáng hiện về trong đầu tôi

Cả một đêm tôi đã ở trên giường lăn qua lộn lại, chỉ đến khi trời tờ mờ sáng mới ngủ được



“Xin chào”

Mới sáng sớm tinh mơ,Bắc Nguyên Ái tỷ thần thái sáng láng đã vén rèm từ bên ngoài đi vào

“Xin chào………….” Tôi ngủsay ko được bao lâu vô lực từ trên giường ngồi thẳng dậy theo chân bọn họ chàohỏi. Hừ, xem ra ngày hai vị này trải qua ngày hôm qua rất dễ chịu

“Thu Thu! mặt mũi của emsao vậy?” Bắc Nguyên Ái tỷ giật mình nhìn tôi

Mặt? Tôi khó hiểu từtrên giường đứng dậy, soi gương lại thấy……………………

Trời ạ! Ngũ trễ ko ngongiấc khiến cho đôi mắt của tôi thâm quầng như bị mực đổ lên! Mông Thái Nhất màthấy hình dạng này của tôi, hắn nhất định sẽ lại kêu tôi là quỷ!

Mông Thái Nhất………………

Tôi đột nhiên nghỉ đếncái GNK (good night kiss) khiến tôi phải nhức đầu suốt 1 đêm, ấp úng hỏi:

“Mông ……………Thái Nhấtđâu?”

“Đi rồi, chúng tôi vừagặp hắn ở trên cầu…………..” Mộc tiên sinh thản nhiên nói với tôi

Đi rồi? Đi rồi!!

Tôi giật mình quay đầunhìn lại tấm chăn của hắn

Tấm chăn đã được gấp lạirất đẹp căn bản giống như chưa được người bung ra. Cả….cả ba lô của hắn cũng kothấy

Nghe qua cái tin tứckhiến tôi bàng hoàng, tôi căn bản không nghe vô những gì Bắc Nguyên Ái tỷ đangnói tiếp theo sau đó

Hắn đi rồi………….Hắn tạisao lại đột ngột ra đi?!

Hắn tới thật bất ngờ, rađi cũng thật bất ngờ như vậy

Hắn bỏ đi sao? Cái ngườiluôn luôn ở bên cạnh tôi cũng muốn bỏ đi sao??…………..Lừa đảo, đều là kẻ lừađảo………

Trong đầu tôi vanglên……………..

“Đuổi theo hắn đi!” Mộctiên sinh mỉm cười nhìn tôi, ánh mắt tràn ngập cổ vũ

“Bây giờ đuổi còn kịp.Mau đi, Thu Thu!” Bắc Nguyên Ái tỷ thuận tiện cổ vũ tôi

“Ko………….” Tôi ko biếttại sao mình lại buộc miệng nói ra như vậy

Nếu có thể, tôi rất hivọng mình có thể lập tức vội vàng chạy đi, tìm ra cái tên đáng giận hỏi xem tạisao hắn muốn làm như vậy? Tại sao lại làm cho tôi có lúc rối loạn rồi bỏ chạynhư thế?

Nhưng mà…………..Ma Thu Thunày , mày xứng với hắn sao? Mày căn bản cũng chỉ là một Sẻ con ko hơn ko kém,dựa vào cái gì có thể làm như vậy a. Hơn nữa mày thật sự muốn quay trở về cáithế giới kia? Quay trở về cuộc sống không có ban ngày ấy?……………….

Thật tốt, đã vậy nênchấp nhận kết thúc thuộc về mình

Chân của tôi như bị đinhđóng chặt trên mạch đất, nhấc cỡ nào cũng nhấc ko ra

“Ai……………” Tôi nghe Mộctiên sinh nhẹ nhàng ở bên cạnh thở dài 1 tiếng

“Đi a, nhanh đi a!” BắcNguyên Ái tỷ dùng sức đẩy tôi, lại làm cho tôi đụng vào một cái vách tường chắcchắn

“Các người sáng sớm tinhmơ ồn ào gì vậy?”

“Mông Thái Nhất!!” Tôikinh ngạc kêu lên

“Sẻ con! Cô sao vậy?Sáng sớm tinh mơ đã muốn dọa người!!”

Mông Thái Nhất đeo ba lôngồi dươi đất ra sức xoa xoa vùng ngực bị tôi đụng vào

“Tiểu Nhất, ngươi kophải đi rồi sao?” Bắc Nguyên Ái tỷ giật mình hỏi

“Đi cái gì a! Vừa nãyMộc tiên sinh sáng sớm đã bắt tôi vác vật nặng chạy năm cây số” Mông Thái Nhấtnghĩ nghĩ cái gì khiến mặt hơi hồng hồng “Lại nói, có Sẻ con ngốc ở nơi này,tôi cho dù có đi thì một ngày nào đó vẫn sẽ trở về! Tôi mới ko nghĩ đi mộtchặng đường xa như vậy thật oan uổng!”

Nước mắt của tôi ào àochảy xuống, không biết là vì buồn bã hay vì vui…………..

Buổi tôi, tôi ko yênlòng nướng cá, cái chuyện xảy ra buổi sáng vẫn còn hiện diện trong đầu tôikhiến cho cõi lòng tôi hoang mang

“Thu Thu……….” Mộc tiênsinh ở cạnh nhìn nhìn cái vĩ nướng cá, đột nhiên mở miệng

“Gần đây câu được rấtnhiều cá a!”

“Ừ……………gần đây…………câu cóvẻ rất………….dễ dàng…………..” Đầu óc hỗn loạn, tôi trả lời cũng ko rõ ràng

“Ko ai sinh rađều đi câu cá a………………”

“A?”

“Thu Thu, nếu lần đầutiên, tôi đem cá đã nướng ra cho cô, hiện tại cô cũng sẽ ko thể nói ra câu dễdàng như vậy!” Mộc tiên sinh đột nhiên lẩm bẩm ”